Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2599 - Chương 2599: Thăm Dò Một Lượt

Chương 2599: Thăm Dò Một Lượt

"Dầu xác chết nhỏ giọt từ chân của xác chết này."

Sau đó, Dương Gian quan sát thấy có hai cây kim màu đen cắm vào lòng bàn chân trái và phải của xác chết, hai cây kim đen đó nên được làm bằng vàng, chỉ vì chúng đã bị tử thi ngâm lâu ngày lên nhuốm đen, bởi vì thỉnh thoảng có chất lỏng màu đen nhỏ xuống hai đầu kim.

Một cái chậu sứ được đặt dưới chân tử thi để đựng chất lỏng màu đen.

Không nghi ngờ gì nữa.

Chất lỏng màu đen là dầu xác chết và nó được lấy từ trên người lệ quỷ, nhuốm đầy linh dị và có một tác dụng đáng kinh ngạc nào đó.

"Rõ ràng những người đứng sau nhà hàng này đã bắt được một con lệ quỷ khủng khiếp vào hơn mười năm trước và treo nó giữa không trung bằng dây xích sắt, lấy được dầu xác chết trong nhiều năm. Và những loại dầu xá chết này có đặc tính của linh dị, có thể dùng để làm ra đạo cụ linh dị.”

Vẻ mặt của Dương Gian khẽ thay đổi.

"Lý do nơi này được chuyển đổi thành nhà hàng là để che đậy mùi dầu xác chết, lo lắng việc bị những người trong giới linh dị tìm thấy. Không, không đúng. Nếu sợ bị tìm thấy thì tại sao phải để một cái đèn dầu xác chết ở đây?"

Hắn đang suy đoán về ý nghĩa của ngọn đèn xác chết được đặt ở đây.

Thật không may, Dương Gian không có bất kỳ manh mối nào.

Nhưng ngay sau đó, Dương Gian đã biến mất trong nhà hàng.

Mọi người trong nhà hàng đều không chú ý đến hắn, dường như hắn là người thừa. Dù đang đứng giữa sảnh nhưng hắn như không hề tồn tại, dù là xuất hiện hay rời đi.

Khi Dương Gian xuất hiện lần nữa, hắn đang ở dưới tầng hầm của căn nhà cũ.

Hắn hơi ngẩng đầu nhìn cái xác khô bị xích và treo lơ lửng trên không trung, trong lòng hắn có chút tò mò muốn vén miếng vải che đầu của cái xác lên và xem diện mạo thật của cái xác nhưng hắn vẫn kìm lại.

Che đầu, xiềng xích.

Đây rõ ràng là để hạn chế lệ quỷ.

Tuy rằng không biết chuyện này có tác dụng gì nhưng hai bên nhất định phải có sự cân bằng nào đó. Chỉ bằng cách này, con lệ quỷ này mới bị giam ở đây hơn chục năm, không thể thoát ra khỏi phong tỏa mà rời đi. Bất cứ động thái nào của Dương Gian khi đến đây đều có thể giải thoát cho con lệ quỷ này.

Vì vậy vào lúc này, Dương Gian hơi nhìn xuống chậu sứ.

Có một chất lỏng màu đen bốc mùi hôi trong chậu sứ.

"Mang về một ít cho tiến sĩ Trần nghiên cứu."

Dương Gian tìm thấy một chai bia chưa mở, dùng quỷ vực làm mất bia bên trong và đổ đầy loại dầu xác chết màu đen này.

Dầu xác chết trong cái chậu sứ lập tức mất đi hơn phân nửa, chắc là chủ nhân ở đây khi trở về sẽ tìm được manh mối.

Nhưng Dương Gian vẫn làm điều này.

"Không tìm thấy gì nữa. Tòa nhà cổ này rõ ràng đã được dọn dẹp sạch sẽ. Tuy rằng có một con lệ quỷ bị giam giữ nhưng cho đến hiện tại vẫn an toàn, tốt hơn nhiều so với tòa nhà cũ trước đây."

Sau khi xác nhận tình hình một lần nữa, Dương Gian cầm chai dầu xác chết này và rời đi sau khi nhận thấy rằng không có mối nguy hiểm tiềm ẩn nào khác.

Sau một lát.

Dương Gian lại xuất hiện trước một biệt thự ở thành phố Đại Úc.

Nhưng chỉ sau vài lần liếc mắt, hắn đã không còn hứng thú.

Các biện pháp an ninh của biệt thự rất cao, có nhân viên an ninh tuần tra qua lại, tuy rằng biệt thự rất kỳ quái nhưng ít nhất có thể chứng minh rằng nó không nguy hiểm. Nơi này có lẽ là nơi ở của ngự quỷ nhân nào đó.

Hắn không có nhiều hứng thú với việc điều tra bí mật của người khác.

Sau đó Dương Gian dạo một vòng quanh những nơi khác trong thành phố Đại Úc.

Thành phố này không lớn, thực sự không có nhiều nơi có vấn đề. Nói chung, đây là một thành phố rất an toàn và xác suất xảy ra các sự kiện linh dị là rất thấp, vấn đề duy nhất là khu dân cư cũ và nhà hàng với ngọn đèn xác chết kia.

Tuy nhiên, ở hai nơi này đều có dấu vết của con người, tuy là có linh dị nhưng đều nằm trong phạm vi kiểm soát.

Cuối cùng, Dương Gian xuất hiện trên một con phố.

Bên kia đường là một thành phố giải trí rất nổi tiếng ở Đại Úc, được gọi là Thành phố Giải trí Đại Hưng.

“Đây là nơi cuối cùng có khí tức linh dịnhưng bây giờ không phải là lúc để đi vào, buổi tối lại đến đây.”

Dương Gian nhìn chằm chằm vào đórồi xoay người rời đi.

Mặc dù hắn có tâm lý vui đùa khi đến đây nhưng với phong cách thận trọng của mình hắn trước hết sẽ điều tra tình hình ở đây.

Sau khi tùy tiện dạo một vòng thì đã đến buổi chiều.

Lúc này, Giang Diễm mới liên lạc với hắn:

"Này, Dương Gian, cậu đang ở đâu? Không phải chúng ta đã hẹn nhau ăn tối lúc sáu giờ à? Chúng tôi đều chuẩn bị xong. Khi nào cậu qua đây? Về sớm nhé, tôi ở đây một mình rất nhàm chán, họ không chơi với tôi."

“Đừng có lảm nhảm càm ràm nữa, đến lúc đó tôi sẽ xuất hiện, để Vương Bân và Trương Hiển Quý chuẩn bị xong, cứ như vậy, cúp máy đây.”

Dương Gian cúp điện thoại.

Bình Luận (0)
Comment