“Cần thời gian bao lâu?"
Dương Gian hỏi.
Tiến sĩ Trần đáp: “Nghiên cứu cũng có phần nguy hiểm, hơn nữa còn cần lệ quỷ phối hợp mới có thể xác định được thức tỉnh, nếu có ngự quỷ nhân hỗ trợ nữa thì khoảng một tuần là có kết quả, để chế tác thành phẩm có lẽ mất khoảng mười ngày"
“Còn cần ngự quỷ nhân phối hợp sao?"
Trong não Dương Gian nhanh chóng sàng lọc nhân viên.
Hoàng Tử Nhã còn có Vương Dũng tương đối phù hợp với công việc này, Hùng Văn Văn, Lý Dương, Phùng Toàn chắc chắn không phù hợp, linh dị của Đồng Thiến lại quá nguy hiểm không thể phối hợp nghiên cứu được.
"Tôi sẽ bảo Vương Dũng đến đây phối hợp làm việc với ông"
Dương Gian nói.
"Vậy thì tốt rồi."
Tiến sĩ Trần gật đầu nói: “Vậy bây giờ tôi có thể bắt đầu làm việc luôn được rồi."
“Được, vậy giao cho ông đấy”.
Dương Gian nói xong thì cũng không nhiều lời, lập tức xoay người rời đi.
Hắn vừa đi.
Tiến sĩ Trần lập tức sai trợ lý cầm cái chai dầu xác trên bàn đến phòng thí nghiệm.
Những đồ vật có liên quan đến linh dị cho dù không phải là lệ quỷ cũng phải vô cùng cẩn thận.
Cái thứ này một khi đã bị nhiễm, không chừng sẽ chết một cách kỳ quái.
Khi Dương Gian rời khỏi bộ nghiên cứu, điện thoại đột nhiên báo có tin nhắn đến, là do Trương Lệ Cầm gửi tới, bảo hắn trở lại phòng làm việc một chuyến.
"Ù?"
Hắn nhíu mày, không suy nghĩ nhiều nữa mà đi đến phòng làm việc.
Rất nhanh sau đó.
Dương Gian đã tới phòng làm việc.
Mà lúc này trong phòng làm việc còn có mấy người tụ tập, đó là Lưu Tiểu Vũ, Dương Tiểu Hoa, lão Ưng, cùng đồng đội của hắn là Hoàng Tử Nhã và Lý Dương.
"Sáng sớm đã tụ họp, chẳng lẽ là có chuyện gì xảy ra rồi sao? Dương Gian nói.
Trương Lệ Cầm đi đến, đưa một cốc coca đến rồi nói: “Vẫn nên để Lưu Tiểu Vũ nói cho cậu nghe thì hơn."
Lưu Tiểu Vũ nhìn Dương Gian rồi nghiêm túc nói: “Hai ngày trước có chuyện xảy ra, chỉ là câu nói chuyện này không vội, sau đó lại tự mình chạy đến thành phố Đại Úc chơi, hiện tại bên phía Đồng Thiến đã truyền tin đến, nói rằng cô ấy giám sát khách sạn Caesar, mỗi buổi tối đều bật một ngọn đèn, còn truyền đến tiếng động, giống như nhà hàng đang mở cửa vậy."
“Đồng Thiến mới mạo hiểm đi vào khách sạn Caesar một chuyến, thế nhưng còn chưa thâm nhập vào, kết quả cậu đoán xem cô ấy phát hiện ra cái gì?"
Dương Gian nói:
“Tôi đoán thế nào được, có chuyện thì cứ báo các luôn đi, tôi đầu có rảnh để đoán."
“Cô ấy phát hiện có người đang sống trong khách sạn, chỉ là không bắt được, người kia chạy vào sâu trong khách sạn Caesar, Đồng Thiến không dám đuổi theo, nên mới lập tức báo cáo chuyện này, chính phủ cũng biết rồi."
Lưu Tiểu Vũ nói.
Sắc mặt Dương Gian hơi thay đổi.
Hắn nhớ rõ lần cuối cùng bản thân đến khách sạn Caesar là khi đi lấy rìu bổ củi, sau đó quấn vải liệm lên cơ thể của nam thi cao lớn kia, cuối cùng nhét vào trong tường, phong toả rồi mới đi ra.
Mặc dù bức tường không đủ vững chãi nhưng có nam thi cao lớn kẹp ở trong hẳn là có thể ngăn ngừa lệ quỷ ăn mòn phía bên ngoài.
Dù sao quấn vải liệm cũng có thể ngăn cảm linh dị xâm lấn.
"Đồng Thiến mong cậu có thể nhanh chóng qua bên đó xem xét."
Lưu Tiểu Vũ nói: “Cô ấy lo chuyện của khách sạn Caesar sẽ mất khống chế"
“Trước đây khi đưa tin, tôi có đi qua khách sạn Caesar một lần."
Lúc này lão Ung đang ngồi một bên mới nói ra một chuyện, chuyện xảy ra khi hắn vẫn còn là người đưa tin của bưu cục.
"Khi đó khách sạn vẫn còn đang kinh doanh, tôi lấy thân phận khách hàng để đi vào khách sạn, sau đó dọc theo một con đường không tồn tại, đi vào một đường hành lang kỳ quái có rất nhiều phòng, chỉ là tôi không vào sâu, tôi gửi tin đi bèn trở về, mặc dù có chút sợ hãi nhưng vẫn không có nguy hiểm gì? Lão Ung nói tiếp: “Đúng rồi, tôi nhận được nhiệm vụ truyền tin là khi ở tầng 2 của bưu cục, trong quá trình làm nhiệm vụ có đụng phải một con lệ quỷ, vóc dáng của con lệ quỷ kia cao lớn, cứ luôn quanh quẩn ở đó, cũng do tôi may mắn nên không bị con lệ quỷ kia chú ý đến."
“Hoá ra anh cũng từng đến chỗ đó."
Dương Gian hơi ngạc nhiên.
Xem ra những việc hắn từng trải cũng rất phong phú.
Chỉ là nếu khách sạn Caesar vẫn đang kinh doanh vậy có nghĩa rằng linh dị vẫn chưa bị mất khống chế, vẫn nằm trong vòng an toàn.
"Những địa phương quỷ quái mà tôi đi qua đúng là không ít thật."
Lão Ung lắc lắc đầu rồi nói: “Có nhiều chỗ còn không tồn tại trong hiện thực, chỉ khi truyền tin thành công mới có thể thoát ra ngoài."
Lưu Tiểu Vũ nói: “Vậy cậu định xử lý chuyện này như thế nào? Tiếp tục phong toả để giám sát hay là đi vào điều tra?"
“Đi vào điều tra chứ, đây cũng là một mối tai hoạ ngầm, không giải quyết luôn là không thể yên lòng được"
Dương Gian có chút tuỳ ý nói.
"Lý Dương, anh đi chuẩn bị một chút, buổi chiều cùng tôi xuất phát."
Hắn trực tiếp điểm danh, đưa Lý Dương đi cùng.
"Không thành vấn đề."
Lý Dương gật đầu.
"Nơi đó có nhiều phòng, linh dị của anh cũng có không gian để phát huy"
Dương Gian nói.
Lý Dương lắc đầu cười nói: “Mong là mọi chuyện đều thuận lợi, chứ đừng có là một cái bưu cục quỷ khác, có nhiều phòng hơn nữa tôi cũng không trụ được."
“Yên tâm đi, lần này chúng ta đều đã có tiến bộ rồi, không phải giống như trước đây nữa."
Dương Gian không hề lo lắng, sau khi hắn lấy được linh dị của quỷ hồ, mặc dù bây giờ bị quỷ hồ ăn mòn nhưng trạng thái vẫn rất tốt, phấn khích mười phần.