Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2655 - Chương 2655: Gan Lớn

Chương 2655: Gan Lớn

Đây là một khách sạn.

Nó nằm trên một con đường vốn dĩ rất sầm uất nhưng giờ phút này lại trở nên vắng vẻ không còn bóng người, những người dân lân cận đều đã rút hết, chỉ còn lại mấy đội nhân viên thay nhau tuần tra, giám sát tình hình của nơi này.

Tuy nhiên nơi này đã bị phong toả nhưng cũng không thể không quan sát, nếu không không biết chừng có thể xảy ra điều ngoài ý muốn.

"Mọi người đều Sơ tán cả rồi, thế nhưng máy giám sát vẫn còn hoạt động, thậm chí còn có rất nhiều máy bay không người lái bay tới bay lui, xem ra biện pháp này là do Đồng Thiện nghĩ ra rồi, để cho mọi người di chuyển đến nơi an toàn sau đó mới dùng chút biện pháp khoa học kỹ thuật để kiểm tra điều bất thường của nơi này"

Dương Gian ngẩng đầu lên nhìn.

Nơi này 24h đều có máy bay không người lái bay đến tuần tra.

Trên đất cũng có rất nhiều các bay bay bị hỏng thế nhưng lại không có ai tới nhặt, chắc đã chấp nhận phải tổn thất mảng chi phí này rồi.

"Biện pháp này không được hay cho lắm, máy móc vĩnh viễn vẫn là máy móc, một khi có lệ quỷ lắc lư bay đến máy móc cũng không phát hiện được."

Lý Dương nói.

Dương Gian nói: “Linh dị sẽ quấy nhiễu hệ mạch, lệ quỷ mà xuất hiện, máy bay không người lái nhất định sẽ chịu ảnh hưởng, hoặc biến mất hoặc rơi xuống, ít nhiều vẫn còn có tác dụng báo động, thôi quên đi, loại chuyện thế này không cần quá để tâm, chúng ta đến đây cũng không phải để nghiên cứ cái này, đến khách sạn xem thử đi, anh đã thông báo cho Đồng Thiên hay chưa?"

“Thông báo rồi, Đồng Thiên đang đợi chúng ta ở ngay trong khách sạn."

Lý Dương đáp.

"Vậy thì tốt rồi."

Hai người quan sát quanh khách sạn Caesar.

Tất cả các cửa sổ của khách sạn này đều được bịt kín bằng xi măng, đến cửa lớn cũng giống như vậy, thế nhưng trải qua một khoảng thời gian dài, có rất nhiều nơi đã xuất hiện lỗ hổng, một số là do có người mở ra, còn một số là do nguyên nhân đặc biệt nào đó tạo thành.

Bây giờ là buổi trưa, ánh nắng chói chang.

Tia nắng thông qua những lỗ hổng mà chiếu vào trong khách sạn, khiến khách sạn vốn dĩ u tối lại sáng thêm mấy phần.

Nhưng ánh sáng này cũng có phần hạn chế, chỉ chiếu sáng vỏn vẹn năm sáu mét, nhưng chỗ bên ngoài vẫn chìm trong bóng tối, khiến người ta không yên lòng.

"Cẩn thận một chút, nơi này rất quỷ dị"

Dương Gian nói.

"Đội trưởng yên tâm, tôi không có gì đáng ngại."

Lý Dương đáp lại.

Hai người đều đã chuẩn bị kỹ càng rồi mới tới đây, bởi vì lần này tới đây điều tra họ cũng không biết sẽ đụng phải thứ gì, cho nên nhất định phải chuẩn bị thật chu toàn.

Dương Gian liếc nhìn cánh cửa lớn đang bị đóng chặt, quỷ nhãn chuyển động thật kỳ quái, hơi loé lên ánh sáng đỏ.

Lớp xi măng dùng để bịt kín cửa lớn nhanh chóng biến mất, một con đường dẫn đến khách sạn được mở ra.

Có ánh sáng chiếu vào, bóng tối mờ mịt tỏng đại sảnh khách sạn cũng theo đó mà biến mất, không khí lành lạnh vẩn đục dần tràn ra, kèm với đó là mùi ẩm mốc.

Vừa nhìn đã biết nơi này bị phong toả rất lâu rồi.

"Dương Gian, Lý Dương, hai người tới rồi à?"

Lúc này Đồng Thiên đi từ trên khách sạn xuống, cô nhận được tin Dương Gian đến nên mới có ý đến gặp mặt.

"Thế nào rồi, không có nguy hiểm gì chứ."

Dương Gian hỏi.

Đồng Thiến đáp: “Không có gì nguy hiểm nhưng tôi vẫn cảm thấy có điều là lạ, cho nên mới gọi mấy người qua xem thử"

“Có điểm gì lạ?"

Dương Gian hỏi.

Đồng Thiến đáp: “Nếu xét hiện tại thì khách sạn vẫn khá an toàn, ít nhất tôi vẫn có thể ở trong này mấy ngày mà không gặp lệ quỷ"

“Cô còn dám ở lại chỗ này à?”.

Sắc mặt Dương Gian hơi đổi, lên tiếng hỏi: “Lá gan của cô lớn hơn rồi đấy."

“Tôi không ngủ, chỉ là ở lại giám sát thôi."

Đồng Thiến đáp.

Hắn có ba gương mặt, là một ngự quỷ nhân cho nên cô cũng có một số đặc điểm riêng của mình, ví dụ như cô có thể biến mặt mình thành một gương mặt vui vẻ, sau đó gương mặt của cô sẽ chìm vào giấc ngủ sâu, mà ý thức của bản thân vẫn còn thanh tỉnh.

Ba khuôn mặt này thay phiên nhau, cho nên Đồng Thiên có thể không ngủ 24h.

Dương Gian nói: “Không có động tĩnh gì cũng là điều bình thường dù sao cũng đã phong toả nhiều năm vậy rồi, nếu động tí là có lệ quỷ chạy đến thì đã sớm tạo thành sự kiện linh dị rồi, cũng không phải đợi đến bây giờ”.

"Quên đi, đợt chốc nữa lại nói tán gẫu, các cậu tới đây trước đi, lúc tôi tuần tra ở khách sạn thì có phát hiện một người, là một người bình thường vào đây trộm cắp."

Đồng Thiến nói.

Lý Dương vô cùng kinh ngạc nói: “Không phải đấy chứ, còn có người bình thường chạy đến nơi này nữa à?"

“Đều là người trẻ không biết trời cao đất rộng, nghĩ cách tìm được lỗ hổng rồi lén lút đi vào."

Đồng Thiến lắc đầu, bất đắc dĩ nói.

Dương Gian nói: “Lúc trước cô nói nơi này có người ở lại, vẫn còn sáng đèn, chẳng lẽ chính là họ sao?"

“Không phải."

Đồng Thiến nói: “Nếu chỉ là trò đùa dai của người thường thì tôi cũng không xem nó là thật, nhưng buổi tối ở nơi này thực sự có vấn đề”.

"Người kia đang ở đâu, đến gặp chút nào."

Dương Gian cũng không dài dòng nhiều chuyện, lập tức đi lên tầng.

"Ở bên này"

Đồng Thiên đi lên trước dẫn đường.

Bình Luận (0)
Comment