Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2656 - Chương 2656: Tự Tìm Đường Chết

Chương 2656: Tự Tìm Đường Chết

Rất nhanh sau đó, ba người đã tới tầng ba của khách sạn.

Tầng một của khách sạn và phòng khách và nhà bếp, tầng hai là nhà hàng, tầng ba và tầng bốn là phòng ở.

Nơi nguy hiểm thực sự chính là tầng bốn.

Bởi vì trên tầng bốn có một con đường dẫn đến hàng lang và các gian phòng không xác định.

Nơi đó cũng bị nghi ngờ là nơi trú ngụ của lệ quỷ, hơn nữa còn có rất nhiều gian phòng, nhiều đến mức thái quá, bên trong còn ẩn chứa rất nhiều điều hung hiểm cùng những hiện tượng quỷ dị không tài nào hiểu được, đó là nơi cấm đặt chân đến.

Đồng Thiến dừng lại ở tầng ba, không thể không nói lá gan của cô rất lớn.

Rất nhanh sau đó.

Đồng Thiến đã đưa họ tới một gian phòng.

Trong phòng cất chứa một chút thức ăn cùng nước uống, mà có một nữ sinh đang co ro ngồi trong góc phòng, cô nữ sinh này nhuộm tóc màu vàng, mặc quần jean, nhìn qua chỉ khoảng chừng hai mươi tuổi, vô cùng trẻ trung, nhưng trạng thái của cô ta lúc này lại rất tệ, chỉ run rẩy rúc vào một góc, nghe thấy tiếng động sau lưng lập tức run bắn lên như cầy sấy.

Dương Gian chỉ nhìn thoáng qua đã lập tức hiểu được có chuyện gì xảy ra: “Đây là bị doạ phát sợ nên tinh thần mới không bình thường"

“Cậu nói đúng, tôi cố gắng đưa cô ta ra ngoài thế nhưng cô ta sống chết cũng không muốn rời khỏi căn phòng này."

Đồng Thiến đáp.

"Không tình nguyện rời khỏi căn phòng này chứng minh đã đụng phải một thứ gì đó vô cùng khủng khiếp ở bên ngoài, cho nên mới sinh ra bóng ma sợ hãi mà không dám ra khỏi phòng."

Dương Gian nói.

Lý Dương tiếp lời: “Hơn phân nửa là đã nhìn thấy quỷ nha, sau đó may mắn là không chết mà sợ sệt trốn được vào căn phòng kia."

“Khi tôi phát hiện ra thì cô ấy đã hôn mê rồi, là tôi cứu cô ấy, cho cô ấy thức ăn và nước uống"

Đồng Thiến nói: “Ban đầu tôi định hỏi một số thứ từ miệng cô ta, nếu như không thành tôi chỉ đành cưỡng ép đưa ra ngoài thôi."

Dương Gian không nói lời nào chỉ tiến lên phía trước.

"Dương Gian, cậu có biện pháp nào hay ho sao?"

Đồng Thiên hỏi.

"Tôi có cách để chữa trị cho cô ta, thế nhưng cô ta cũng phải trả một cái giá đắt"

Dương Gian đáp.

Đồng Thiến nói: “Vậy cậu ra tay đi, bộ dạng như vậy mà không được chưa thì cũng coi như mất cả đời này rồi."

“Nói không sai"

Dương Gian gật đầu.

Quỷ ảnh ở sau lưng nhanh giao động, trực tiếp xâm nhập vào trong thân thể của cô gái trẻ.

Bị quỷ ảnh xâm nhập, cô gái cũng không còn cách phản kháng.

Ký ức bị tước đoạt, sau đó bị sửa chữa, khiến cho nữ sinh quên hết tất cả những gì đã xảy ra ở nơi này, ký ức dừng lại ở thời điểm trước khi đột nhập vào đây.

Rất nhanh, nữ sinh kia đã hôn mê, Dương Gian liếc mắt một cái, ánh sáng đỏ loé lên, trực tiếp đưa cô ta ra khỏi khách sạn Caesar.

"Cậu đưa cô ta đi đâu rồi?"

Đồng Thiên hỏi.

Dương Gian đáp: “Đang ngủ ở bên ngoài đường lớn rồi, rất an toàn chỉ là bị mất mấy ngày ký ức, sau khi cô ấy tỉnh lại sẽ quên tất cả về nơi này, cho rằng bản thân từ quán bar trở về, uống say sau đó ngã xuống ven đường"

Lúc nói chuyện, hắn đang nhớ lại ký ức của cô gái này.

Cô gái này tên là Hoàng Oánh, là một nữ sinh bình thường, sau khi tốt nghiệp thì đi làm, nhưng lại khá ham chơi, thường hay ra vào các quán bar, kết bạn với một đám toàn hồ bằng cẩu hữu.... cái dạng ký ức kiểu này cũng không đặc biệt lắm, Dương Gian không hứng thú nên trực tiếp lướt qua.

Ký ức lại chuyển đến của ba ngày trước.

Cái cô Hoàng Oánh này cũng một đám bạn trẻ nghịch ngợm, cũng bởi vì hiếu kỳ với ham chơi nên mới chạy tới khách sạn Caesar này.

Cô ta là được mời tới, mà người đề xuất lại là người khác có tên là Trương Triết.

Một nhóm tổng cộng có sáu người, bốn nam hai nữ.

.... lại tiếp tục dòng ký ức.

Dương Gian biết được tất cả những nơi mà Hoàng Oanh đã đi qua trong mấy ngày này.

"Đội trưởng, tình hình thế nào rồi?"

Lý Dương hỏi.

"Cô ấy chỉ là một trong số những người còn sống sót, còn có năm người nữa đang mất tích bên trong khách sạn này, đều là một đám người trẻ đến tìm đường chết, sở dĩ cô ta bị doạ sợ thành cái dạng này là do nhìn thấy một cái xác chết."

Dương Gian nói.

Đồng Thiến nói: “Nếu chỉ là một cái thi thể, theo lẽ thường không thể bị doạ thành cái dạng này được”.

"Điểm quan trọng là thi thể đang đi trong khách sạn tối đen như mực, với lại đèn điện thoại của cô ta chiếu đến cho nên mới thét chói tai, sợ hãi chạy vào đây, hoảng sợ không dám đi ra ngoài."

Dương Gian bình tĩnh mà nói.

"Thi thể kia là lệ quỷ sao?"

Đồng Thiên hỏi.

Dương Gian nói: “Không rõ ràng lắm, nhưng có thể khẳng định, bây giờ bên trong khách sạn nhất định có vấn đề, đúng rồi, cô đã đi đến tầng bốn chưa?"

“Đi rồi, nhưng cũng không phát hiện gì, hơn nữa đó là khu vực nguy hiểm nhất nên tôi cũng không đi điều tra, dù sao cậu cũng từng dặn, giám sát là chính, không được cậy mạnh."

Đồng Thiến nói.

"Suy nghĩ này của cô rất đúng, khách sạn Caesar không phải là nơi có thể cậy mạnh, nơi này đến tôi đây cũng phải cẩn thận từng li từng tí."

Dương Gian nói.

Bình Luận (0)
Comment