Khách sạn Caesar vốn đã bị phong toả nhiều năm, khắp nơi đều bám đầy bụi bẩn, không khí âm u bẩn bụi bỗng trở nên tráng lệ trong nháy mắt.
Sàn gạch sáng bóng sạch sẽ, ánh đèn chói mắt, bức tường không dính chút bụi nào, tấm thảm mới tinh tươm... Mọi thứ cứ như trở lại ngày mà khách sạn Caesar ngày khai trương chính thức sau một khoảng thời gian trùng tu.
Tất cả mọi thứ đều ngăn nắp sạch sẽ, không còn chút dáng vẻ của lúc trước.
"Đây chính là điều kỳ quái của khách sạn Caesar sao?"
Dương Gian híp mắt, quỷ nhãn bắt đầu dòm ngó, ý đồ muốn nhìn thấy được hư ảo, tìm kiếm hình ảnh chân thật.
Thế nhưng trong tầm mắt của quỷ nhãn, tất cả mọi thứ vẫn ở trong tình trạng thế này, không hề xảy ra bất kỳ biến hoá nào cả.
Chứng minh này những gì xuất hiện ở đây không phải là ảo giác, mà đều là sự thật.
"Sau mười giờ sẽ xuất hiện tình cảnh như thế này, không chỉ có đại sảnh, ở trong phòng cũng như vậy, biến thành cách bài trí trước đây của khách sạn, hơn nữa giường, nội thất, vật trang trí đều sáng bóng mới tinh, thế nhưng tất cả chỉ là tạm thời, trời vừa sáng, tất cả sẽ trở lại nguyên trạng."
Đồng Thiến nói.
Dương Gian: “Bốn giờ sáng mai, mọi thứ ở đây đều sẽ kết thúc sao?"
“Đúng vậy, không sai được đâu."
Đồng Thiến rất chắc chắn mà gật đầu.
"Lý Dương, anh có phát hiện được cái gì không?"
Dương Gian lại hỏi tiếp.
Lý Dương hơi híp mắt: “Từ mười giờ đến bốn giờ, vừa đúng sáu tiếng, thế nhưng nếu lùi thời gian thêm hai tiếng nữa, thời gian này có chút giống với thời gian đóng mở cửa của bưu cục quỷ"
“Ở bưu cục quỷ, sáu giờ tối tắt đèn, sáu giờ sáng bật đèn"
Dương Gian nói.
"Đội trưởng, tôi cảm thấy, quy luật này giống nhau, nếu thời gian bật đèn chính xác ở đây là mười hai giờ, rồi sau giờ là tắt đèn, như vậy sự thay đổi trước và sau khi tắt đèn có đại biểu cho việc có một loại linh dị xuất hiện không?"
Lý Dương nói: “Trước đó tôi có đọc qua một số hồ sơ tư liệu của thành phố Đại Đông, chẳng phải bên trong cổ trạch gia truyền của Vương Sát Linh có một đồng hồ quả lắc sao?"
“Món đồ kia có thể xoay chuyển thời gian, tôi nghi ngờ thời gian của khách sạn Caesar cũng từng bị thay đổi, hoặc là chịu ảnh hưởng bởi một loại linh dị nào đó, khiến khách sạn này trở lại một thời điểm nhất định nào đó."
“Anh đang đoán rằng thời gian ở khách sạn Caesar bị xoay chuyển sao? Anh cho rằng thời gian ở đây không chính xác, cho nên đây chính là nguyên nhân mất đi sự cân bằng sao?"
Dương Gian hỏi.
"Chẳng qua là một suy đoán lớn mật của tôi mà thôi."
Lý Dương nói tiếp: “Nếu không thì giải thích hiện tượng toàn khách sạn đột nhiên sáng bừng này thế nào, hơn nữa những thứ này đều là thật, trước đó chẳng phải Đồng Thiến đã nói rằng còn nghe được tiếng người ăn uống nói chuyện, giống như có người đang hoạt động sao."
“Những thứ này đều là âm thanh khi khách sạn vẫn còn đang kinh doanh, nhưng hiện tượng này lại chỉ xuất hiện một chút, có thứ gì đó đã sớm chạy ra khỏi gian phòng kia rồi, chỉ tiếc bị chênh lệch về thời gian nên bị nhốt ở trong khách sạn Caesar, hiện tại nó đang không ngừng thức tỉnh, hoặc là đang reset, tìm cách để rời đi."
“Cũng có lý đấy"
Dương Gian nói: “Chỉ là tất cả linh dị đều có khởi nguồn của riêng mình, tìm được nó, sẽ làm rõ được nhiều chuyện thôi."
“Cùng tôi đi thăm quan khách sạn mới một lượt nào, tôi muốn xem thử khách sạn Caesar về đêm có điểm gì khác biệt."
Hai người kia gật đầu.
Ba người lần lượt di chuyển, họ xuất phát từ đại sảnh, bắt đầu đi thăm dò nơi này.
Thế nhưng nơi này không hề bị linh dị quấy nhiễu, quỷ nhãn của Dương Gian có thể thăm dò, nhưng tất cả đều bình thường, chỉ là khi họ đi dạo được một vòng, lúc sau quay lại đường hành lang ở trên tầng bốn.
Một điều vô cùng kỳ lạ đã xảy ra.
Không thấy cánh cửa kia đầu nữa.
Thế nhưng cánh cửa bằng vàng mà khi trước Dương Gian dùng để phong toả lối đi linh dị này đã biến mất, và lối đi linh dị kia lại xuất hiện trước mặt họ.
Họ đi đến nơi quen thuộc, nhưng lại không thấy những sự vật quen thuộc nữa.
"Sao có thể chứ, linh dị không thể ảnh hưởng đến vàng được, cánh cửa kia sao có thể biến mất được chứ."
Đồng Thiến kinh ngạc vô cùng.
Dương Gian hơi híp mắt: “Thứ biến mất không phải cánh cửa đó mà là chúng ta, suy đoán của Lý DƯơng rất có ký, mặc dù chúng ta vẫn đang ở trong khách sạn Caesar nhưng rất có thể đã không còn ở trong cái khách sạn Caesar quen thuộc kia nữa, cho nên chắc chắn cánh cửa bằng vàng kia vẫn còn tồn tại chỉ là không xuất hiện bên trong khách sạn Caesar này thôi."
“Chúng ta bị reset ư? Hoặc là ở trong thời gian sai lầm? Tất cả đều có thể xảy ra, có rất nhiều hiện tượng linh dị mà bản thân tôi cũng không giải thích được."
“Nếu đúng là như vậy, vậy thì không thể phong toả cái đường hành lang kia được, bởi có lẽ còn tồn tại rất nhiều đường hành lang, mỗi một đường đều thông thoáng, đều dẫn đến khách sạn Caesar, đều có thể kết nối với bên ngoài, bên ngoài có phá cũng chỉ hỏng một đầu."
Đồng Thiến nói: “Giống như một cuốn sách có nhiều trang ư? Chúng ta chỉ ở trong một tờ giấy, mỗi trang đều có thể tiếp xúc với bên ngoài."
“Hình dung không sai, tôi đoán là như vậy, nhưng trước tiên cũng chờ đã, có động tĩnh"