“Vừa rồi cậu có thể sử dụng quỷ vực, cũng không bị linh dị quấy nhiễu."
Đồng Thiến nói.
Dương Gian nói: “Có một số linh dị được che giấu rất kỹ không dễ dàng tìm được, các người phải chuẩn bị sẵn sàng, tôi thử xem có thể đưa mấy người tiến vào gian phòng thực sự kinh khủng đó hay không? Hắn ra hiệu một chút, sau đó cũng không lãng phí thời gian, hắn lại mở quỷ nhãn và thả quỷ vực ra lần nữa.
Lần này hắn trực tiếp sử dụng quỷ vực tầng bốn.
Quỷ vực tầng bốn cũng gần giống với quỷ sai của quỷ vực, gần như có thể nhìn thấy được gần hết các loại lệ quỷ.
Thế nhưng kết quả hiện tại là vô dụng.
Bên trong khách sạn Caesar vẫn không có bất kỳ biến hoá nào, tiếng nhạc quỷ dị coi khinh mức ảnh hưởng của quỷ vực, vẫn tiếp tục truyền vào trong tâm trí của ba người.
Một khi tiếng nhạc này ngừng lại, cả ba người sẽ phải chịu lời nguyền chết chóc.
Lần trước Dương Gian đã phải dựa vào hộp nhạc nguyền rủa mới đối phó được, hiện tại mặc dù có được hộp nhạc nguyền rủa nhưng lại không được lời nguyền này bảo hộ, có thể ngăn chặn lời nguyền hay không hắn cũng chưa dám chắc, xem như bản thân hắn có thể chống cự được nhưng còn hai người Lý Dương và Đồng Thiến chắc chắn sẽ chết.
"Quỷ vực tầng bốn vẫn chưa đủ sao? Như vậy cứ dứt khoát vào sáu tầng quỷ vực là được.
Hắn quả quyết hành động, không định tăng quỷ vực từng tầng một mà trực tiếp nhảy vào trong quỷ vực tầng sáu"
Quỷ vực tầng này có thể tạm dừng hết tất cả mọi linh dị ở xung quanh, đến hành động của lệ quỷ cũng có thể đình chỉ.
Ánh sáng đỏ thẫm bao phủ cảnh vật xung quanh, quỷ vực tầng sáu của Dương Gian đã được thả ra nhưng chỉ vỏn vẹn ở trong phạm vi của khách sạn này mà thôi.
Phạm vi quỷ vực nhỏ để đảm bảo đôi mắt của Dương Gian không quá áp lực.
Nhưng ngay sau đó, cảnh tượng quỷ dị đã xảy ra, tại thời khắc quỷ vực tầng sáu đình chỉ mọi linh dị xung quanh, quỷ nhãn của Dương Gian lại thấy nhà hàng này nhanh chóng biến đổi, vách tường bong ra thành từng mảng, sàn gạch nứt toác, ghế ngồi mốc meo... Lúc này, các ngọn đèn cũng vụt tắt.
Nhà hàng sáng sủa chỉnh tề đã thay đổi.
Biến thành một vùng đất linh dị âm u đầy quỷ dị.
Mà ở chỗ này lại đặt một cây đàn dương cầm cũ kỹ, phủ đầy bụi bẩn.
Hình như có một người đang ngồi trước đàn dương cầm, người đó đang chơi một giai điệu vô cùng kỳ quái, nhưng người đó vẫn chưa hoàn toàn hiện ra, bởi xung quanh vẫn còn đang tiếp tục biến hoá, Dương Gian chỉ có thể ở trong tầng thứ sau của quỷ vực này đợi mọi thứ kết thúc hoàn toàn.
"Tầng thứ sáu của quỷ vực đình chỉ hết mọi thứ xung quanh mới có thể xâm nhập đến nơi này ư? Xem ra nơi này không đơn giản chỉ có mỗi quỷ vực mà thời gian cũng đang rối loạn"
Dương Gian rùng mình.
Mặc dù suy nghĩ của hắn vẫn bình thường, không chịu ảnh hưởng nhưng cơ thể vẫn không thể cử động như trước.
Biến hoá xung quanh càng lúc càng nhanh, họ đã ra khỏi khách sạn Caesar ban đầu, đi vào một nơi kỳ quái thế này.
Biết đâu nơi đây mới là toàn bộ gian phòng của căn phòng kia, tiếng đàn dương cầm với lời nguyền chết chóc dường như chỉ là một loại linh dị bị mắc kẹt ở đây mà thôi.
Nhưng ngay khi chỉ mới xâm nhập được một nửa.
Cái người ngồi trước cây dương cầm mới kia cuối cùng mới hiện ra.
Đó là người... không, là một thi thể đã héo khô, thi thể mặc một bộ quần áo nữ cũ kỹ, làn da màu nâu đen dán chặt lên bộ xương khô, đồng thời trên người còn đeo một số châu báu làm trang sức, chỉ là mấy món châu báu kia ảm đạm không còn sáng bóng nữa, bên trên phủ đầy bụi, giống như đã bị phủ bụi thật nhiều năm.
"Một cái xác khô?"
Quỷ nhãn của Dương Gian chuyển động, nhìn chằm chằm vào cái xác khô kia.
Thế nhưng bỗng nhiên.
Cái xác khổ đang chơi đàn bỗng nhiên quay đầu, nhìn về phía Dương Giang Đầu cái xác kia không hề khô quắt, ngược lại còn là một cái đầu của người sống, là gương mặt của một người con gái, hơn nữa dung mạo còn rất đẹp, chỉ là đôi mắt đã trống rỗng xám xịt, không có tình cảm của người sống.
"Hương Lan?"
Sau khi nhìn thấy cái đầu của cái xác khô kia, con người của Dương Gian hơi co rút, gương mặt lộ rõ mấy phần kinh ngạc.
Không sai.
Cái xác khô kia chính là Hương Lna.
Không, chỉ có đầu tóc là của Hương Lan, còn thân thể thì không phải.
Lẽ nào Hương Lan trước đây là bản thân hắn nhìn thấy đã chết, còn đầu đã bị lệ quỷ lấy đi? Trong đầu Dương Gian lúc này ngập tràn nghi hoặc và khó hiểu.
Thế nhưng nguy hiểm chỉ vừa mới bắt đầu.
Cái xác khô với đầu Hương Lan kia dần dần đứng lên và đi tới, hai tay của nó rời khỏi phím đàn nhưng tiếng dương cầm vẫn không hề ngừng lại hay biến mất, có vẻ như lời nguyền đã được giải phóng nên không cần chơi đàn tiếp nữa.
Cái xác khô kia đi thẳng về phía Dương Giang Nó không hề chịu ảnh hưởng bởi quỷ vực của Dương Gian, lúc này Dương Gian đã không thể động đậy nhưng ngược lại, con lệ quỷ kia vẫn có thể động đậy được.
Khí tức âm lãnh lập tức tràn đến khiến người khác dựng tóc gáy.
Lúc này con mắt của Lý Dương hơi giật nhìn về phía Dương Gian, dường như đang thúc giục Dương Gian gỡ bỏ giới hạn của quỷ vực.
Thế nhưng Dương Gian lại làm ngơ.
Tầng thứ sáu của quỷ vực vẫn tiếp tục được duy trì.
Bởi vì hắn biết, bản thân hắn là kẻ ngoại lai đang xâm nhập vào, nếu đối phương đã là lệ quỷ của nơi này, vậy vị trí của hai người sẽ khác biệt.
Xâm nhập cẫn còn đang tiếp tục, nếu lúc này hắn đóng sáu tầng quỷ vực của mình lại như vậy cũng không có cách nào để tiếp xúc với cây đàn dương cầm.