Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2680 - Chương 2680: Đối Đầu

Chương 2680: Đối Đầu

Lúc này, A Nam nhắc nhở mấy người Dương Gian rằng họ đã đi vào một khu vực nguy hiểm và sẽ phải chạm trán với lệ quỷ bất cứ lúc nào.

"Tôi biết trong các căn phòng ở đây đều có những lệ quỷ khác nhau.

Mặc dù không phải phòng nào cũng có nhưng hầu hết vẫn đầy rẫy nguy hiểm.

Đây không phải là lần đầu tiên tôi đến đây."

Vẻ mặt của Dương Gian bình tĩnh nhưng lòng hắn lại đầy cảnh giác.

Mặc dù sức mạnh linh dị do hắn kiểm soát ở hiện tại khác với quá khứ nhưng hắn không dám xem nhẹ khách sạn Caesar này.

"Nơi này đúng là không bình thường.

Hình như tất cả các căn phòng đều bị nguyền rủa bởi sức mạnh linh dị"

Lúc này Lý Dương chạm vào bức tường, cố gắng nhận thức tình hình xung quanh.

Nhưng nhận thức này đã mất hiệu nghiệm.

Bức tường, căn phòng và hành lang nhìn có vẻ bình thường nhưng đều không có thật mà được xây dựng bởi sức mạnh linh dị.

Những gì họ thấy chỉ là vẻ bề ngoài của nơi này, giống như bưu cục quỷ.

Bưu cục quỷ có thể là một bưu cục quỷ, cũng có thể bị Tôn Thụy thay đổi thành chung cư Địa Ngục hoặc thậm chí là một thứ gì khác.

Ở đây cũng vậy.

"Phòng số 56?"

Đồng Thiến cau mày khi nhìn vào một căn phòng vừa đi qua.

Bởi vì có một căn phòng chéo, đối diện với nó có ghi số 112 trên đó.

"Quả nhiên, thứ tự các phòng ở đây không được sắp xếp theo lớn nhỏ.

Có vẻ là xếp rải rác không theo quy luật nhưng vẫn có thể xác định được.

Tức là càng vào sâu, số sẽ càng lớn"

Ba gương mặt của Đồng Thiến đều đang chú ý đến những số nhà xuất hiện.

"Chỉ cần phương hướng không có vấn đề gì là được."

Lý Dương nói: "Chỉ cần chúng ta đi vòng vòng ở đây một vài lần chắc chắn chúng ta sẽ có thể tìm thấy căn phòng có ghi lại thông tin."

Mặc dù có vẻ như đây là một mê cung nhưng mỗi con đường được nối với nhau bằng các ngã tư.

Có nghĩa là chỉ cần khám phá từng cái một thì sẽ có thể thu hẹp phạm vi và cuối cùng sẽ tìm thấy căn phòng mình muốn tìm."

Dương Gian tiếp tục bước đi.

Bởi vì không có nam thi cao lớn tay cầm dao bổ củi lang thang quanh đây nên hắn đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, không sợ sẽ để lại dấu chân của mình.

Họ tiếp tục đi sâu vào trong.

Sự bình yên trên đường đi nhanh chóng bị phá vỡ.

Cửa một căn phòng ở con đường trước mặt đang mở ra nhưng vẫn chưa mở hết ra, chỉ có một khe hở nhỏ hé ra.

Thông qua khe hở có thể nhìn thấy ánh sáng từ trong phòng chiếu ra.

Điều kỳ lạ nhất là ánh sáng hắt ra bên ngoài thỉnh thoảng bị vật gì đó cản trở và đột ngột mờ đi nhưng sau đó lại sáng lên.

Hình như có người đi lại trong phòng.

Mỗi lần đi lại đều ngăn cản ánh sáng nên mới xảy ra hiện tượng này.

Những người khác cũng đã nhìn thấy cảnh này.

"Có cần vòng qua căn phòng phía trước không? Có lẽ đó là căn phòng có lệ quỷ.

Nếu cứ vội vã đến gần sẽ rất nguy hiểm"

Đồng Thiến nói.

"Không cần đầu, đi vòng qua đây đồng nghĩa với việc từ bỏ việc khám phá khu vực này.

Nói không chừng tới lúc đó lại phải quay đầu lại.

Đi qua xem đi.

Với tình hình hiện tại của chúng ta, chúng ta có thể chống lại lệ quỷ thông thường"

Dương Gian chỉ tay ra hiệu, để mọi người không quá lo lắng.

Bây giờ họ không phải là những người bình thường, họ không dễ chết như vậy.

Họ tiếp tục đến gần.

Lúc này họ mới nhìn thấy số phòng 88 của căn phòng đó.

Đây là một con số may mắn.

Nhưng ở đây, con số này chẳng có vẻ gì là điềm lành, ngược lại còn khiến người ta cảm thấy kiêng kỵ, không khỏi lo lắng trong lòng.

Dương Gian không muốn tránh, hắn muốn nhìn xem hoặc là mượn đường đi ngang qua.

Dương Gian nhanh chóng đi đến phía sau cánh cửa đang mở.

Hắn đứng bất động sau cánh cửa và lắng nghe động tĩnh bên trong nhưng không nghe thấy bất kỳ âm thanh đặc biệt nào, chỉ có một số tiếng động lạ.

Hắn không thể phân biệt được âm thanh này phát ra từ cái gì nhưng có lẽ không phải từ một người sống.

Với một chút cảnh giác và tò mò, Dương Gian từ từ ló đầu ra, quỷ nhãn trên trán nhìn vào căn phòng qua khe cửa.

Nội thất trong phòng cũ kỹ, đơn giản nhưng không có chút bụi bẩn nào.

Không có gì đặc biệt nhưng trong phòng khách lại có một ngọn đèn vàng.

"Không có người... cũng không nhìn thấy con lệ quỷ nào nhưng không thể loại trừ khả năng có lệ quỷ lang thang trong góc của căn phòng này."

Vẻ mặt của Dương Gian hơi thay đổi, hắn từ từ mở cánh cửa đang đóng hờ đó ra.

"Tôi vào xem thử."

“Đội trưởng, không cần thiết phải vào đây, đây không phải là phòng chúng ta cần tìm."

Lý Dương nói.

Dương Gian đáp: "Nếu những người bị nguyền rủa đã bị mắc kẹt ở đây hàng chục năm thì căn phòng này có lẽ cũng sẽ có những lời nhắn do họ để lại.

Tôi sẽ đi ra sau khi tìm thấy họ.

Tôi muốn biết cái bóng người chuyển động trong phòng rốt cuộc là thứ gì.

Nếu như là lệ quỷ thì tôi sẽ nhốt nó lại luôn."

"Các anh ở lại đây đợi tôi vài phút."

Lý Dương không còn cách nào khác, nói: "Đội trưởng, hãy cẩn thận."

Đúng vậy.

Với sức mạnh hiện tại của Dương Gian, cho dù hắn có điều tra một căn phòng có lệ quỷ thì vẫn sẽ bình an vô sự mà ra ngoài thôi.

Dương Gian hành động nhanh chóng.

Hắn lập tức bước vào phòng.

Cách bài trí của mỗi phòng ở đây đều giống nhau.

Sau cánh cửa là phòng khách thông với phòng ngủ và nhà vệ sinh, trừ những thứ này ra thì không còn gì khác.

"Căn phòng này có chút khác biệt."

Dương Gian liếc nhìn.

Bình Luận (0)
Comment