Lý Dương liếc mắt một cái, lúc này con người hắn hơi co rút, hắn nhìn thấy một đám người quỷ dị mặc hí phục, bọn họ đều nhắm chặt mắt, chậm rãi bước đến.
Không có chuyện gì thật sao? Tuy rằng trong đầu nghĩ như vậy, nhưng vì lòng tin với Dương Gian nến hắn vẫn đứng thẳng, nép vào vách tường.
Đồng Thiến không nói hai lời, kéo A Nam ở bên cạnh một cái, để hắn đứng nép vào tường: "Đừng lên tiếng, để lệ quỷ đi qua là không có chuyện gì đâu."
Sắc mặt A Nam thay đổi, ôm đầu người chết, hắn dựa vào tường, không hề nhúc nhích.
Lệ quỷ tiếp tục vượt qua khỏi vũng nước, đi ngang qua Dương Gian.
Quả nhiên suy đoán của Dương là chính xác.
Lúc đi ngang qua, lệ quỷ đầu tiên vẫn nhắm mắt lại, thậm chí còn không để ý Dương Gian đang đứng bên cạnh, vẫn lách mình đi qua.
Trái tim Lý Dương vô cùng căng thẳng, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được khí tức âm lãnh trên người lệ quỷ đang lan dần đến, nó khiến người ta không khỏi rùng mình.
"Hy vọng mọi chuyện đều tốt đẹp."
Hắn chỉ có thể thầm niệm như vậy.
Vì số lượng lệ quỷ đi tới trước mặt quá nhiều, chẳng trách đội trưởng lại lựa chọn tránh đi, nếu cứ cứng đầu đối kháng chỉ e những người ở đây đều sẽ chết rất thảm thương.
Đồng Thiến cũng nhìn thấy đám lệ quỷ đi ngang qua, lúc này cô nhắm mắt lại, quay đầu đi, khuôn mặt khóc hướng về chính diện.
"Đây là.."
Lúc này sắc mặt A Nam hơi thay đổi, dường như hắn biết đám lệ quỷ đó là thứ gì, chỉ là không dám khẳng định.
Vì lần sống lại này của hắn thì chưa từng gặp lũ lệ quỷ này, thế nhưng trong những ghi chép trước kia đã từng có miêu tả tương tự.
Lệ quỷ tiếp tục đi ngang qua.
Không có bất kỳ người nào bị tập kích, tuy rằng khoảng cách giữa người và lệ quỷ vô cùng gần, nhưng lệ quỷ tuân theo quy luật giết người, cho dù là mặt giáp mặt, chỉ cần bạn không kích hoạt quy luật giết người, phần lớn tình huống đều sẽ được an toàn.
Chỉ là để chịu được một đám quỷ áp sát thì cần tâm lý chịu đựng vô cùng lớn.
Nếu đổi lại là người bình thường, chỉ sợ tâm lý đã nhanh chóng sụp đổ rồi.
Thời gian dần dần trôi qua.
Chẳng bao lâu, cuối cùng đám lệ quỷ mặc hí phục màu đen cũng đi qua, trong lối đi phía sau đã không còn con lệ quỷ nào nữa.
Nguy hiểm đã đi xa rồi.
“Hô!"
Nhất thời, mọi người thở phào nhẹ nhõm, lúc này thần kinh căng thẳng mới được thả lỏng.
"Tất cả không sao chứ?"
Dương Gian xoay người nhìn về phía đám lệ quỷ kia rời đi, sau đó liếc mắt nhìn những người khác.
"Có kinh vô hiểm, không sao."
Đồng Thiên cũng quay mặt lại có chút sợ hãi nói: "Vừa rồi tôi có tính, từ người thứ nhất cho đến người cuối cùng, số lượng lệ quỷ phải đến 35, vô cùng kinh người, may mà cậu chọn né tránh, nếu thực sự đối đầu với đám quỷ đó ở nơi này, khả năng chúng ta bị giết sạch cũng phải đến tám chín phần"
"Cũng không đến mức chết sạch nhưng chắc chắn là có tổn thất."
Dương Gian nói, hắn tự tin rằng bản thân sẽ không chết.
Nhưng đồng đội chắc chắn sẽ chết.
Chỉ sợ ngay cả lý Dương thuộc ngự quỷ nhân hàng đầu có thể khống chế ba con lệ quỷ cũng khó mà sống sót.
"Ba mươi lăm, đây cũng chẳng phải con số tốt đẹp gì."
Lý Dương nhìn Dương Gian một chút, hắn rất để ý con số này.
Vì lúc phòng năm tầng của bưu cục quỷ trước số chính là ba mươi lăm, số ghế trên xe buýt linh dị cũng là ba mươi lăm, đương nhiên điều kiện tiên quyết là trừ đi chỗ ngồi của tài xế.
Mà đám lệ quỷ mặc trang phục cũng là ba mươi lăm.
Trùng hợp hay là chuyện gì đó đã được sắp đặt từ trước?
"Trước chúng ta còn có một giới linh dị thời dân quốc, tất cả đều bắt đầu từ đây, đến bây giờ vẫn còn nhiều điều bí ẩn mà chúng ta chưa giải quyết được, nhưng bây giờ chưa phải là lúc để ý chuyện này, nhân lúc đám lệ quỷ kia rời đi, chúng ta phải nhanh chóng tìm được gian phòng kia"
Dương Gian thu mắt, hắn tiếp tục đi tới.
Mọi người gật đầu, yên lặng không nói, nhanh chóng đè những căng thẳng và sợ hãi trong lòng xuống, sau đó tiếp tục hành động.
Nương theo đám lệ quỷ đã rời đi thật xa, Dương Gian tiếp tục đi lên, đồng thời hắn phát hiện bóng tối chung quanh đang tản đi.
Đến cuối cùng, có một căn phòng xuất hiện trước mặt bọn họ, đèn tường ngoài cửa phòng vẫn còn sáng.
Bọn họ hiểu, bây giờ bọn họ đã thoát ra khỏi mảnh quỷ vực kia, lại vào khách sạn Caesar chân chính một lần nữa.
Lúc này Dương Gian nhìn thoáng qua căn phòng có hai ngọn đèn sáng rọi, hắn dừng bước.
10.
1Đây là biển số phòng treo ở trước cửa.
"101? Đây không phải là nơi phục sinh của anh sao?"
Đồng Thiến kinh ngạc thoáng nhìn qua A Nam.
Sắc mặt A Nam vẫn như cũ, hắn nói: "Đúng vậy, thế nhưng nơi các người muốn đến là 102, đó mới là phòng ghi chép tin tức."
"Không vội, cứ vào phòng 101 xem qua trước đã, tôi muốn biết rốt cuộc là loại lực lượng linh dị gì có thể khiến một người sống lại nhiều lần."
Dương Gian nói xong liền đi về phía phòng 10.
1