Nhưng đúng lúc này A Nam lại có chút khẩn trương, hắn tiến nhanh một bước đứng chặn trước mặt Dương Gian: "Không được, cậu không thể vào căn phòng này."
Nhưng hắn vừa thốt ra khỏi miệng, Dương Gian đã mạnh mẽ bóp cổ hắn, nhấc hắn lên, nặng nề ép hắn vào cánh cửa bên cạnh.
"Cậu..."
Con người A Nam rụt lại, không ngờ tới Dương Gian sẽ ra tay đột ngột như vậy.
"Anh đang lừa tôi."
Dương Gian híp mắt lại: "Phòng 101 vốn không phải là phòng phục sinh của anh."
"Tôi không hề lừa cậu, tôi chỉ không muốn mấy người làm bậy, khiến tôi mất đi năng lực hồi sinh."
A Nam nói.
Dương Gian lạnh mặt hỏi: "Phải vậy không? Vậy bây giờ tôi sẽ giết anh, anh nói anh xem liệu anh có bước ra từ phòng 101 đó không? Nếu đúng là vậy thì chứng minh anh nói thật, nhưng nếu sau khi bị tội giết, anh không thể sống lại trong căn phòng đó, vậy chứng minh là tôi đúng."
Nói xong, bàn tay hắn lại dùng sức.
A Nam cảm giác cổ đang bị nghiền nát, thậm chí hắn còn nghe được thanh âm xương cốt của mình vỡ vụn từng chút một.
Nhưng mặc dù vậy, hắn vẫn ôm chặt cái đầu người chết trong tay, không hề có ý định buông tay.
Nhưng thái độ của Dương Gian vẫn kiên quyết như trước, quỷ thủ âm lãnh màu đen tiếp tục dùng sức, rất nhanh sẽ vặn gãy cổ hắn.
Lý Dương và Đồng Thiến ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, không hề có ý định khuyên can.
A Nam nhận ra có lẽ ý đồ của mình đã bị phát hiện, hắn đành phải cắn răng nói: "Dương gian, cậu nói đúng, quả thực phòng 101 không phải là nơi tôi sống lại, chỗ tôi sống lại là phòng 701, bây giờ tôi nói thật, phòng 101 là nơi phục sinh của Hương Lan"
“Anh cố ý đối đảo thông tin phòng phục sinh của mình với Hương Lan?"
Dường như Dương Gian cũng không cảm thấy lạ lùng: "Vì sao?"
"Nếu tôi nói phòng của tôi ở 701, cậu sẽ mạo hiểm vào đây để tìm căn phòng ghi lại thông tin sao? Phòng 701 quá sâu, không đáng để mạo hiểm, những phòng 101 là khác, vị trí của căn phòng này không xa, cậu có thể động lòng mà đi đến nơi này, tìm kiếm căn phòng thông tin kia"
A Nam tiếp tục nói: "Mà mục đích của tôi chính là theo các người đến phòng 101"
"Vậy mục đích của anh là gì? Mặc kệ nơi này là phòng phục sinh của anh cũng được, của của người khác cũng thế, nhưng bây giờ nó đối với anh chẳng có ý nghĩa gì cả, dù sao anh vẫn đang sống, không cần phải sống lại"
Lý Dương đi tới hỏi.
"Vì Hương Lan đã chết, cô ấy không thể sống lại, tôi cần phải trở về một chuyến xem căn phòng này đã xảy ra chuyện gì, vì sao vốn dĩ Hương Lan có thể sống lại nhưng lại không được nữa, tôi muốn tìm được nguyên nhân, để cho cô ấy sống lại lần nữa."
A Nam nói xong lại nhìn Dương Gian: "Lần này những điều tôi nói đều là thật."
"Anh cũng có thể nói thẳng đây là phòng phục sinh của Hương Lan."
Đồng Thiến nói:
"Đừng có lừa tôi."
"Tôi biết điểm hồi sinh của Hương Lan, nhưng lại không biết cô ấy ghi thông tin ở đâu."
A Nam trầm mặc một chút rồi nói: "Thứ các người muốn là tin tức, nếu tôi không biết vị trí, chắc chắn các người sẽ không đi đến phòng 101"
Dương Gian lạnh lùng nói: "Anh và Hương Lan từng tiếp xúc, cô ấy không nói nơi viết tin cho anh sao?"
"Đúng là cô ấy không nói, Hương Lan chọn giấu diếm nơi ghi tin tức"
A Nam nói.
Lý Dương nói: "Nói như vậy chẳng phải chúng ta chạy một chuyến vô ích sao?"
"Cũng không tính là chạy vô ích, phòng ghi tin tức chắc chắn sẽ gần phòng phục sinh, có lẽ không phải phòng 102 mà chính là phòng 99."
Đồng Thiến nói.
"Cũng không chắc, không phải quy luật ghi chép tin tức của mỗi người đều như vậy, ví dụ như Vương Căn Toàn chính là ngoại lệ."
Dương Gian nói.
Lý Dương nhìn trái nhìn phải: "Cho nên chỉ có thể thăm dò tìm kiếm xung quanh sao?"
"Để Hương Lan sống lại, tuy rằng sau khi sống lại cô ấy sẽ mất đi trí nhớ, những ký ức quá khứ vẫn còn, cô ấy biết sở thích và thói quen của mình, cho nên xác suất lớn là vẫn có thể đoán ra vị trí ghi chép tin tức của mình."
A Nam bổ sung một câu.
"Anh đúng là liều lĩnh, chỉ vì muốn cho Hương Lan sống lại mà dám coi chúng tôi như vũ khí."
Lý Dương nhìn chằm chằm vào hắn.
A Nam nói: "Tôi nhất định phải giúp cô ấy sống lại, bởi điều quan trọng nhất trong ghi chép của tôi chính là để Hương Lan sống lại, trong đó nhất định có một lý do nào đó bất khả kháng”.
"Dương Gian, bây giờ phải làm sao? Giết hắn, hay là phục sinh Hương Lan?"
Đồng Thiên nhìn thoáng qua rồi nói.
"Giết."
Quỷ thủ của Dương Gian lại đột nhiên dùng sức bóp gãy cổ A Nam.
Sau đó thừa dịp hắn còn chưa tắt thở, quỷ ảnh xâm lấn, trực tiếp thực hiện ý đồ đánh cắp trí nhớ của A Nam.
A Nam mở to hai mắt, dường như hắn không ngờ tới Dương Gian lại quyết đoán như vậy, nhưng trong mắt hắn chợt lóe lên vài phần hy vọng, trong lòng cũng không hối hận vì đã làm như vậy.
Quỷ ảnh muốn đánh cắp trí nhớ của một người thì phải tiến hành khi người đó vẫn còn sống, nếu không người đó sẽ mất trí nhớ khi chết.
Thời gian chết càng lâu, kí ức đánh cắp được càng ít.
Dương Gian không do dự đâm A Nam đến chết, sau đó hắn lấy được ký ức khi A Nam vẫn còn sống.
Nhưng hắn cảm thấy cuộc xâm lược của quỷ ảnh không suôn sẻ cho lắm.
Có một sức mạnh linh dị trong cơ thể của A Nam đang chống lại và cố gắng ngăn chặn sự xâm lược của quỷ ảnh.