Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2705 - Chương 2705: Phòng 100

Chương 2705: Phòng 100

Sau đó Lý Dương nhìn về phía khúc xương người chết cách hắn không xa.

Nếu vừa rồi không phải đội trưởng giúp chặn lại, chắc chắn hắn đã bị trúng xương người chết rồi.

Một khi bị đập trúng, dựa theo tình huống của quỷ nến vừa rồi, hắn nhất định phải chết.

"Mình có thể sống sót chắc chắn không phải nhờ một pha ngăn cản nhẹ nhàng như vậy của đội trưởng.

Nếu chỉ như thế thì trạng thái của đội trưởng sẽ không chuyển biến xấu trong chốc lát...

Chắc hẳn hắn đã phải trả giá đắt."

“Pha ngăn cản nhìn thì có vẻ đơn giản nhưng có lẽ phía sau phải chịu mối linh dị nguy hiểm rất lớn."

Thông qua việc quan sát tình hình của Dương Gian, trong lòng Lý Dương đã đoán được một chút.

Chỉ là hắn không biết Dương Gian có quỷ vực tám tầng, có thể khởi động trên diện rộng.

Hắn càng không ngờ Dương Gian lại chủ động mở ra quỷ vực tám tầng để kéo hắn trở về, thay đổi sự sống chết.

Dương Gian không nói gì, hắn giống như không sao cả, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, nói tiếp: "Nếu không có việc gì thì tiếp tục xuất phát.

Phòng 100 không xa, ở ngay phía trước.

Bước cuối cùng có thể xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, thứ cần dùng thì cứ dùng, không cần tiết kiệm."

Hắn chưa bao giờ đánh giá thấp sự nguy hiểm của nơi này.

Chỉ là hắn không ngờ tới đợt tấn công nhìn như trò đùa vừa rồi lại kinh khủng đến như vậy.

Nhìn sâu vào căn phòng, Dương Gian thu hồi ánh mắt và nhớ kỹ căn phòng nguy hiểm số 104 này.

Căn phòng này nguy hiểm hơn nhiều so với phòng 88 gặp phải trước đây.

Mặc dù có thể tránh được loại tấn công này nhưng họ không thể gánh nổi hậu quả khi bị trúng đòn.

Nếu bản thân không khởi động lại, ngụ quỷ nhân cấp đội trưởng có thể sẽ chết ở đây.

May mắn thay, mọi thứ đều bình an vô sự, Mặc dù phải trả giá nhưng Dương Gian cảm thấy điều đó là xứng đáng.

Cả ba người nhanh chóng đi qua phòng cuối cùng và đến cửa phòng 100.

Cửa phòng này cũng đang mở, bên trong có đèn, ánh sáng rất bình thường, không nhấp nháy.

--- Suy đoán trước đó là phòng 100 vẫn an toàn.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, đám người Dương Gian đã chắc chắn căn phòng này không có gì nguy hiểm.

Dương Gian nhìn quanh và dứt khoát bước vào phòng 100.

Căn phòng này ghi lại thông tin tình báo trong những năm qua về hành trình khám phá nơi linh dị này của Hương Lan.

Hắn thực sự muốn xem thử xảy ra những chuyện gì trong những năm tháng Hương Lan bị mắc kẹt ở đây.

Hắn đi vào phòng.

Cách bài trí của phòng khách cũng giống như các phòng khác, không có gì đặc biệt, chỉ là đồ đạc trong phòng khách có hơi khác một chút.

Dương Gian nhìn thấy một chiếc bàn gỗ hình hộp trong phòng khách.

Bốn chiếc ghế đẩu bằng gỗ được đặt ở mặt trước, mặt sau, bên trái và bên phải của bàn.

Trên bàn gỗ có bốn chiếc đĩa và bốn cái bát đựng đầy cơm trắng.

Trên mỗi bát cơm trắng có cắm hai chiếc đũa màu đỏ, như hai que hương.

Điều lạ lùng là bốn món ăn đó vẫn bốc khói nghi ngút như vừa được nấu chín.

"Đũa cắm trên cơm chỉ dùng để cúng tế cho người chết"

Dương Gian lạnh lùng liếc nhìn.

"Món ăn vẫn nóng nhưng cơm đã nguội."

Lý Dương bước đến và đặt ngón tay lên cơm để thử.

Hắn không cảm nhận được độ nóng nhưng bốn món ăn thì vẫn bốc khói.

"Có một cuốn sổ, đây có phải là thông tin chúng ta đang tìm kiếm không?"

Đồng Thiên chỉ vào một góc bàn.

Có một cuốn sổ ở đó.

Nó dày và nhăn nheo, như thể đã từng được sử dụng.

"Đóng cửa trước đã."

Dương Gian nói.

Lý Dương gật đầu, quay người và đóng cửa phòng 100.

Sau đó, Dương Gian kiểm tra lại, xác nhận là không sai.

Không có lệ quỷ hay những thứ bất thường khác trong căn phòng này.

Điều đáng ngờ duy nhất là chiếc bàn và cuốn sổ trên bàn.

Cơm nguội, đĩa đồ ăn nóng trên bàn và đôi đũa đỏ cắm vào cơm cũng có vẻ hơi đặc biệt, không biết những thứ này tượng trưng cho điều gì.

Dương Gian phớt lờ những điều kỳ quặc này, hắn đi thẳng đến bàn ăn và cầm cuốn sổ trên bàn lên.

"Không có gì bất thường."

Hắn lại nhìn sang trái và phải, đảm bảo rằng xung quanh đều an toàn.

Sau đó, Dương Gian mới mở cuốn sổ ra.

Tờ giấy đã ngả sang màu vàng như được cất giữ từ lâu, chữ trên đó đều là chữ phồn thể nhưng họ cũng không gặp khó khăn khi đọc.

"Hương Lan, khi cô mở cuốn sổ này thì đồng nghĩa với việc đây.

không phải lần đầu tiên cô bước vào căn phòng này.

Đây là lời nhắn tôi để lại khi tôi vẫn còn sống.

Hy vọng có thể giúp gì được cho cô..."

Đây là câu mở đầu.

Dòng ký tự rất lớn, vô cùng rõ ràng.

Dương Gian cau mày và tiếp tục đọc: "Tôi đã cố gắng tìm cách thoát khỏi đây nhưng không thành công.

Tôi quyết định đi theo một hướng khác và đi sâu hơn, có lẽ sẽ có lối ra."

Thông tin bị đứt đoạn.

Sau đó, đoạn thông tin thứ hai xuất hiện: "Khi tôi nhìn thấy cuốn sổ này một lần nữa, tôi biết rằng mình không thể tìm thấy lối ra ở nơi sâu hơn.

Tuy nhiên tôi không biết tại sao mình lại mất đi phần ký ức đó.

Tôi nghĩ tôi có thể đã chết một lần, nhưng không biết tại sao tôi lại sống lại."

Chỉ mới là lần thứ hai trở lại phòng 100, Hương Lan đã nhận ra mình có khả năng hồi sinh liên tục.

Bình Luận (0)
Comment