Lúc trước hắn đã quan sát Dương Gian, nếu tên này thật sự có biện pháp nào khác thì hắn đã sớm dùng nó rồi, cũng không phải đợi đến tận bây giờ.
"Nhiều nhất là vài chục giây nữa, hắn sẽ bị biển lửa nhấn chìm hoàn toàn."
Đổng Ngọc Lan nói với vẻ mặt nhẹ nhõm: “Tuy nhiên, còn một người khác tên là Lý Dương chưa xuất hiện, chúng ta nên cảnh giác."
"Đã quá muộn, Lý Dương dù xuất hiện cũng không cứu được nữa rồi, chúng ta chỉ cần ngăn hắn lại một chút.
Xem ra chúng ta đã quyết định đúng.
Đây là cơ hội tốt nhất để đối phó với những người này, nếu thật sự bỏ lỡ rồi, kết cục của chúng ta nhất định sẽ rất tồi tệ"
A Nam nói.
"Tệ đến mức nào, cùng lắm là đánh nhau, chúng ta cũng không chết được, chết cũng có thể sống lại, họ một khi chết là chết thật sự"
Chu Kiến bất mãn nói.
Nói như vậy nhưng sự cảnh giác của hắn vẫn không hề giảm sút.
Phải tận mắt chứng kiến Dương Gian bị thiêu chết mới có thể thanh thản mà thực hiện hành động tiếp theo.
Dương Gian lạnh mặt không nói, lúc này cơ thể hắn bắt đầu đỏ lên rất nhanh, sau đó một ngọn lửa bùng lên, sắp bốc cháy.
Những cánh tay còn lại thì ướt như thể vừa được vớt lên khỏi nước, thậm chí còn có thể nhỏ giọt.
Trong môi trường này, quỷ hồ không đủ nhanh để ăn mòn toàn bộ cơ thể, vì vậy có thể không cần thiết phải ăn mòn một phần tử chi.
Giầy tiếp theo.
cánh tay còn lại của hắn co giật, lấy lại được khả năng vận động.
Sức mạnh linh dị của bàn tay quỷ được phục hồi.
--- Hương Lan và mọi người nhân cơ hội này ngăn Đồng Thiên cứu Dương Gian, họ hy vọng ngọn lửa này không những đánh tan linh dị ở đây mà còn thiếu chết đám người Dương Gian.
Chỉ có như vậy họ mới có thể yên tâm đi tìm cánh cửa kia và thoát khỏi nơi quỷ quái này.
Kế hoạch rất hoàn hảo.
Sau khi bị linh dị tấn công bất ngờ thì Đồng Thiến đã bất tỉnh.
Đây chính là điểm yếu của Đồng Thiến, hắn không phải là dị loạih nên khó có thể chống lại cuộc tấn công bất ngờ như vậy.
Nhưng tất nhiên, nguyên nhân cũng có một phần cũng do hắn không ngờ người phía sau lại đột ngột ra tay.
Năm người Hương Lan, A Nam, Đổng Ngọc Lan, Vương Căn Toàn và Chu Kiến nhìn chằm chằm vào Dương Gian đang đứng cạnh ngọn lửa cháy gần đó.
Họ vẫn đang rất cảnh giác và không muốn xảy ra bất cứ điều gì ngoài ý muốn, nhất định phải tận mắt nhìn thấy Dương Gian bị lửa thiếu chết mới có thể yên tâm...
"Hắn không sống được lâu nữa đâu, lửa đã thiêu hết nửa người hắn và đám thi thể xung quanh cũng đã bị thiêu.
Cho dù người tên Lý Dương kia thình lình xuất hiện cũng không giúp được gì đầu.
Năm người chúng ta chắc chắn có thể ngăn được hắn"
Lúc này Chu Kiến bắt đầu tính toán.
Đã đến thời điểm mấu chốt này rồi, hắn không tin đối phương còn có cơ hội trở mình.
"Hãy cẩn thận với những lệ quỷ ở đây, quỷ vẫn chưa xuất hiện ở tầng ba nên rất có thể chúng đang trốn trong đống xác chết này"
Đổng Ngọc Lan nhắc nhở để mọi người không quên những nguy hiểm khác.
"Có thể khi nãy tên Dương Gian đã đối đầu với những con quỷ, khiến cả hai bên đều thương tổn nên chúng ta mới được lợi như vậy."
Chu Kiến cười lạnh nói.
"Không phải."
Đột nhiên Vương Căn Toàn cau mày, trầm giọng nói: “Hình như Dương Gian hơi động đậy."
“Chắc là co lại do bị lửa thiêu"
A Nam nói.
“Cái gì?"
Trong lòng Vương Căn Toàn vẫn còn nghi ngờ.
Nhưng ngay sau đó, Dương Gian đang nằm yên không động đậy đột nhiên lắc lư rồi rơi xuống khe hở trong đống thi thể và biến mất.
“Đâu rồi?"
Thấy cảnh tượng này, mọi người đều ngạc nhiên.
"Chắc là mấy thi thể xung quanh đều bị cháy làm cho chỗ đó bị lún xuống nên Dương Gian cũng bị chìm theo?"
A Nam nói.
Mặc dù lời nói của A Nam khá là hợp lý nhưng không có ai lên tiếng đáp lại bởi vẫn còn tồn tại điều bất trắc.
“Hay là được cái tên Lý Dương kia cứu đi rồi? Có thể Lý Dương đang trốn ở dưới những xác chết."
Đổng Ngọc Lan nói.
Chu Kiến liếc nhìn: “Rất có thể là vậy nhưng tôi thấy khả năng này không lớn lắm.
Ngọn lửa kia rất đáng sợ, chúng ta đứng ở đây còn cảm thấy nóng rát như bị đốt.
Ban nãy Dương Gian đứng gần như vậy, nếu bừa bãi tới gần thì sẽ bị đốt cháy..."
Nhưng chưa kịp dứt lời thì cơ thể của Đồng Thiên đang nằm cách chỗ đó không xa cũng chìm vào trong đống thi thể trên mặt đất.
Hả?
Những người khác nhìn thấy vậy lập tức hiểu ra có gì đó không Ổn.
“Có chuyện rồi, Dương Gian không bị lửa thiêu chết mà có thể hắn đã thoát được cái bẫy, mọi người cẩn thận một chút."
Vương Căn Toàn quát một câu.
"Tình huống này mà còn có thể trốn thoát? Lừa ai chứ? Sắc mặt Chu Kiến vô cùng khó coi, trong lòng hắn bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Mọi người cũng khẩn trương.
Họ nhìn bốn phía xung quanh.
Nhưng ở đây lại yên tĩnh một cách lạ thường, xác chết trên mặt đất cũng không hề nhúc nhích nhưng lửa lại càng lúc càng lớn, chớp mắt đã lan ra xung quanh và nhấn chìm chỗ mà lúc nãy Dương Gian nằm.
Hả? Đột nhiên một bàn tay đen xì cứng đơ tản ra mùi cháy khét của người chết thò ra giữa đống xác chết rồi túm lấy mắt cá chân Đổng Ngọc Lan.
Trong nháy mắt, Đổng Ngọc Lan cảm thấy linh dị trong cơ thể bị đè nén, sau đó một lực cực lớn kéo cô chìm xuống.