Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2736 - Chương 2736: Nghĩ Quá Đơn Giản

Chương 2736: Nghĩ Quá Đơn Giản

“Tôi bị tấn công, giúp tôi với."

Cô lập tức chọn cách kêu cứu.

Đòn tấn công như vậy khiến cô không thể chống đỡ.

"Mọi người không giúp Đổng Ngọc Lan à?"

Đám người Chu Kiến, A Nam giật mình, vội muốn giúp đỡ.

Nhưng mà Đổng Ngọc Lan đã chìm xuống đống xác chết rồi biến mất trước mắt mọi người.

Những cuộc tấn công kỳ lạ nối tiếp nhau nhưng xung quanh chỉ có các thi thể nên họ không thể ra tay.

"Chết tiệt."

Chu Kiến không cứu kịp tức giận chửi ầm lên.

Hương Lan không thay đổi biểu cảm nói: “Đây không phải quỷ trên tầng ba mà là Dương Gian ra tay.

Bàn tay đó có vết bỏng mà bàn tay của Dương Gian khi nằm ở chỗ đó cũng có vết bỏng.

Hắn đã quay lại và chuẩn bị trả thù."

“Như thế rồi mà vẫn để tên này lật ngược? Đùa cái gì vậy."

Chu Kiến nhìn xung quanh nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Dương Gian.

Hắn chỉ có thể đoán Dương Gian đang trốn dưới những xác chết này.

Nhưng hắn không thể lật từng thi thể lên để tìm, điều đó giống như mò kim đáy bể vậy.

Vẻ mặt Vương Căn Toàn rất xấu, nói: “Sức mạnh của Dương Gian rất kinh khủng nếu không sẽ không dám khiêu chiến với những lệ quỷ ở tầng ba.

Chúng ta mới với được món hời nhưng xem ra hiện tại chúng ta phải trả giá đắt cho món hời đó rồi.

Giờ cũng chẳng cần lo thể diện, hoặc là chúng ta giết chết hắn ở đây hoặc là chúng ta bị hắn giết chết."

“Hắn đã ra tay với Đổng Ngọc Lan, chứng tỏ hận thù của hắn rất lớn."

“Tại sao chứ ? Không phải là nên ra tay với Chu Kiến và tôi trước à?"

A Nam hỏi.

Vương Căn Toàn nói: “Bởi vì tôi và Đổng Ngọc Lan đã từng tiếp xúc với Dương Giang Mặc dù hắn có xích mích nhưng cuối cùng không hề ra tay với chúng tôi, nếu không chúng tôi không thể sống sót tới bây giờ rồi.

Vậy nên lần trước bỏ qua cho chúng tôi là sai lầm lớn nhất của hắn.

Bây giờ chúng ta bỏ đá xuống giếng, hắn nhất định hận chúng tôi nhất."

Những người khác nghe vậy đều rùng mình, hóa ra là như vậy.

"Khụ, cũng không phức tạp như vậy."

Cách đó không xa, một tiếng ho khan vang lên, trong đám xác chết lại xuất hiện một bóng người không biết từ khi nào..

Cơ thể người kia cháy đen, ánh mắt đỏ tươi giống như ác quỷ đến từ địa ngục làm cho người ta không khỏi rùng mình.

"Tôi giết cô ta trước chỉ vì cô ta dễ giết nhất, vậy thôi."

Mặc dù cơ thể Dương Gian cứng đờ nhưng trong tay hắn đang cầm một người.

Nói chính xác là một cái cổ người.

Bàn tay gần như cháy đen lạnh lẽo đâm thẳng vào cổ người kia, còn loáng thoáng nghe thấy âm thanh xương cổ vỡ vụn vang lên.

"Thả cô ấy ra."

Chu Kiến lập tức quát.

Hắn nhìn thấy người trong tay Dương Gian, đó chắc chắn là Đổng Ngọc Lan vừa biến mất.

Lúc này, khuôn mặt Đổng Ngọc Lan vặn vẹo trông vô cùng đau đớn, cô chưa chết nhưng không thể phản kháng, thậm chí không thể động đậy.

Dương Gian đứng từ xa, ánh mắt màu đỏ nhìn chằm chằm hắn: “Các người có được một chút sức mạnh linh dị, một chút may mắn để sống sót nhưng như vậy vẫn chưa đủ, thế giới ngoài kia không đơn giản như các người nghĩ đâu."

“Chúng tôi chết đi sống lại bao nhiêu lần ở đây, sao có thể thua kém cậu được."

Chu Kiến vẫn không tin sức mạnh của Dương Gian sao có thể lớn như vậy.

"Các người liên tục sống lại, có rất nhiều cơ hội còn tôi chỉ có một cơ hội duy nhất.

Cũng vì có quá nhiều cơ hội nên các người mới đi nhầm đường nếu không đã sớm lật tung khách sạn Caesar để rời khỏi đây.

Một đám người không thể nắm bắt được chính vận mệnh của mình mà còn dám ra tay với tôi.

Một tay tôi cũng có thể giết sạch các người"

Dương Gian nói xong bỗng nhiên dùng lực ở cánh tay.

Đổng Ngọc Lan không kịp giãy dụa đã đứt cổ.

Kỳ lạ hơn là cổ của Đổng Ngọc Lan bắt đầu đỏ lên, bốc khói và sau đó bùng cháy.

Thi thể đã bị đốt cháy.

Sắc mặt Dương Gian vẫn như thường, hắn ném cái xác đã bị cháy ra ngoài.

Ngọn lửa vẫn không tắt, cơ thể Đồng Ngọc Thiên giống như nguyên liệu làm nó bùng cháy mạnh hơn và có xu hướng lan ra xung quanh.

"Tên này đã mạnh trở lại và hắn có được sức mạnh linh dị của bếp lửa"

Con người của Chu Kiến đột nhiên co lại.

Dương Gian không nói câu nào.

Hắn biết mình không khống chế được ngọn lửa linh dị trong bếp, những bàn tay quỷ đã châm lửa và đốt cháy liên tục, cho nên loại linh dị này không thể kiểm soát được.

Nếu lửa không tắt thì cả người hắn có thể sẽ chết vì tự bốc cháy.

Nhưng trong trường hợp bàn tay quỷ có năng lực để đốt xác chết này, về mặt lý thuyết là mạnh hơn.

"Hầu hết cơ thể vẫn không thể nhúc nhích, bàn tay quỷ còn bị đốt cháy, xem ra tình hình tệ hơn mình nghĩ."

Lúc này Dương Gian thầm nghĩ: “Nếu bây giờ mình bị lệ quỷ tầng ba tấn công thêm lần nữa, chỉ sợ mình sẽ hoàn toàn tê liệt ở đây.

Nhưng điều quan trọng nhất bây giờ là phải giải quyết đám người này, họ không chết thì không thể làm gì tiếp theo được."

Ngay lập tức, hắn nhìn Chu Kiến.

Mặc dù không hiểu sau khi sống lại, người này lại có thể khống chế sức mạnh linh dị nhưng mà không sao.

Bình Luận (0)
Comment