Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2738 - Chương 2738: Câu Hồn

Chương 2738: Câu Hồn

"Chúng tôi có vô số cơ hội để thử.

Dù cậu giết hết chúng tôi, qua vài năm nữa, năm người chúng tôi sẽ lại đoàn tụ một lần nữa và chúng tôi sẽ tiếp tục tìm lối ra, nhưng lần này chúng tôi không muốn bỏ lỡ"

Lúc này vẻ mặt của A Nam nghiêm trọng hơn.

Dương Gian lạnh lùng nói: "Sẽ không còn cơ hội này nữa.

Mấy người đã bị nguyền rủa, dựa vào lời nguyền để tồn tại và sẽ không bao giờ có thể rời khỏi khách sạn Caesar.

Ngay cả khi tìm thấy lối ra, mấy người cũng không thể rời đi.

Chỉ cần rời khỏi đây trong chốc lát, lời nguyền sẽ hết hiệu lực, mấy người sẽ chết đi, đến sự thật còn không làm rõ được mà còn muốn ở đây đối phó với tôi."

"Không thể nào."

A Nam nheo mắt lại, hắn lập tức bác bỏ.

Vẻ mặt của Vương Căn Toàn thay đổi, trước đây hắn đã nghe thấy những lời nhận xét như vậy khi hắn và Dương Gian chưa trở mặt, nhưng lần này sau khi trở về từ hành lang quỷ Dương Gian dường như đã chắc chắn lời phỏng đoán này hơn.

Có vẻ như Dương Gian đã tìm hiểu được điều gì đó.

"Không thể?"

Dương Gian nở một nụ cười lạnh lùng: "Các người chưa từng nghi ngờ tại sao bản thân mỗi lần chết đi đều có thể sống lại sao? Chết đi lại có thể sống lại, trên đời vẫn có chuyện tốt như vậy à? Những thứ liên quan đến linh dị, đều có cái giá phải trả, sự sống lại liên tục như thế này sẽ còn phải trả cái giá đắt hơn nữa."

“Tôi đã bước vào căn phòng mà các người gọi là phòng hồi sinh đó.

Đoán xem trong phòng đó, tôi đã nhìn thấy những gì?"

Hương Lan lập tức nói: "Trạng thái của hắn không tốt, đang kéo dài thời gian, đừng tiếp tục nghe những lời vô nghĩa này của hắn, nhanh cùng nhau ra tay đi."

"Không, nghe hắn nói xong đi."

Vương Căn Toàn lại khác thường, chặn lại Hương Lan và A Nam.

"Sự thật này rất quan trọng.

Nếu những gì hắn nói là sự thật thì hành động lần này của chúng ta sẽ trở nên vô nghĩa."

A Nam cau mày, nhưng không nói gì vào lúc này.

"Mấy người muốn biết sự thật? Thật không may, bây giờ tôi không muốn nói điều đó.

Trước mặt tôi, mấy người không xứng được biết mọi thứ."

Dương Gian lạnh tanh nói: "Mấy người vẫn cứ nên ngoan ngoãn, không ngừng tái sinh ở đây đi.

Mong rằng thực sự có một ngày nào đó mấy người có thể làm nên điều kỳ dịệu, phá vỡ lời nguyền và nắm quyền kiểm soát khách sạn Caesar"

“Nhưng với tiềm năng của mấy người thì cơ hội này gần như là không thể, mắc kẹt ở đây hàng chục năm vẫn không làm được gì.

Có lẽ thêm vài chục năm nữa cũng khó."

"Chết tiệt!"

A Nam không khỏi tức giận.

Vương Căn Toàn lại im lặng: "Không xứng được biết sự thật sao? Cậu nói đúng, bị mắc kẹt mấy chục năm ở đây cũng không bằng một người ngoài cuộc mới tới đây đi một vòng như cậu.

Chúng tôi quả thực là kẻ thất bại.

Nếu đã như vậy, chúng tôi chỉ có thể hành động theo kế hoạch lúc trước, dù sao thì chúng tôi cũng không muốn ngồi yên chờ chết."

Lúc này, ba người họ cùng nhau ra tay.

Một bản nhạc quỷ dị lập tức vang lên trong tầng ba im lặng.

m nhạc tương tự như The Curse of the Music Box, nhưng giai điệu rất khác.

"Bản nhạc lời nguyền chết chóc, bản nhạc lời nguyền đó nên được gửi trên cây đàn piano cũ kỹ đó mới phải, chắc là không nằm trong tầm kiểm soát của cô."

Đôi mắt của Dương Gian khẽ chuyển động, hắn liếc nhìn Hương Lan.

Đương như âm nhạc chỉ nhắm vào một mình hắn, liên tục vay quanh hắn, không thể thoát khỏi nó.

"Thật khó để giải thích những điều linh dị.

Tôi bị quỷ tấn công không phải vẫn sống sót sao?"

Hương Lan nói.

Lúc trước cô bị quỷ tấn công, suýt nữa thì bị lấy mất cơ thể.

Trong trạng thái chết nhưng không chết, trường hợp này cô cũng có được sức mạnh linh dị của lệ quỷ, đồng thời cũng lấy được một phần lời nguyền âm nhạc.

Cùng với sự xuất hiện của âm nhạc, lúc này A Nam trở nên rất kỳ lạ.

Da hắn ta trong chớp mắt trở nên trắng bệch, tay và chân hắn ta lúc này cũng căng ra rất nhiều.

Cả người trông lạ lẫm và đáng sợ.

Giây tiếp theo, hắn biến mất trong bóng tối.

Và trong bóng tối bên cạnh Dương Gian, bóng dáng mảnh mai và lạ lùng lại xuất hiện.

A Nam nắm chặt lấy Dương Gian và cố gắng kéo hắn vào bóng tối.

Điều kỳ lạ là một thân ảnh lắc lư trái phải trong cơ thể Dương Gian, như thể linh hồn sắp bị rút ra, hơi giống với cái móc kỳ quái mà trước đây Triệu Phong, sứ giả cầu hồn, sử dụng lúc ở bưu điện.

Không biết cái móc đó có liên quan gì đến lệ quỷ mà A Nam khống chế hay không.

Dương Gian đưa tay quỷ lên, lòng bàn tay cháy đen nắm lấy A Nam, hắn đứng vững tại chỗ, không thể bị lung lay.

"Chỉ với một chút linh dị ít ỏi này mà muốn lấy mạng của tôi sao? Anh đánh giá mình cao nhỉ? Sự đối đầu linh dị bản chất chính là sự đối đầu giữa lệ quỷ, sức mạnh linh dị mà tôi khống chế không phải thứ anh có thể tưởng tượng được đâu."

Nói xong liền duỗi tay kéo mạnh.

Trong bóng tối, A Nam đột ngột bị kéo ra ngoài, một lòng bàn tay cháy đen phủ lấy cơ thể hắn.

Cơ thể hắn đang dần trở lại trạng thái ban đầu, như thể linh dị đang bị trấn áp.

Bình Luận (0)
Comment