Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2758 - Chương 2758: Người Quen

Chương 2758: Người Quen

Sau một lúc, Dương Gian thu hồi ánh mắt.

"Bây giờ không phải lúc để cố mở cánh cửa đó.

Mình bây giờ thậm chí không thể xử lý khách sạn Caesar.

Nếu thực sự có một nơi linh dị khác đằng sau cánh cửa đó, thì mình không thể xử lý nó bây giờ."

Dương Gian cảm thấy mình vẫn cần phải trưởng thành và tiến bộ hơn nữa, hắn sẽ còn tiến xa hơn nữa trên con đường ngự quỷ nhân.

Chỉ có như vậy, hắn mới có thể hiểu thêm nhiều điều hơn.

Hắn nhanh chóng quay lưng rời đi, trở về nhà.

Cũng giống như thói quen trước đây, hắn muốn ghi lại trải nghiệm này và người phụ trách ghi lại tuyệt đối không thể là hắn, chỉ có thể là những người bình thường không bị nhiễm linh dị.

Vì vậy, luôn có Trương Lệ Cầm và Giang Diễm ở bên cạnh Dương Gian làm những việc như vậy.

Hai người họ đều kín tiếng về nội dung của cuốn sổ, thậm chí họ sẽ không xem những phần khác không thuộc về hồ sơ của họ, vì họ biết rằng biết quá nhiều về sự kiện linh dị cũng không phải điều gì tốt.

Hiện tại là buổi chiều, Trương Lệ Cầm và Giang Diễm vẫn đang làm việc ở tòa nhà Thượng Thông.

Nhà của họ không có ai, có vẻ như mẹ của họ, Trương Phân, cũng đã về quê thêm một lần nữa.

"Đến công ty thôi."

Dương Gian không ở đây một mình mà ném cây trường thương nứt vào bể bơi trên tầng bốn của nhà mình và chuẩn bị rời đi.

Nhưng đúng lúc này, chuông cửa tầng một đột nhiên vang lên.

"Hả?"

Đứng ngoài cửa là một người phụ nữ xinh đẹp đeo kính râm và mặc áo khoác bảnh bao.

"Là cô ta?"

Dương Gian cau mày, nhưng hắn vẫn đi xuống cầu thang và mở cửa.

"Xin chào cậu Dương, không ngờ chúng ta lại gặp nhau sớm như vậy."

Người phụ nữ tháo kính râm ra, để lộ khuôn mặt gần như hoàn mỹ nụ cười nhạt đột nhiên gợi cho Dương Gian một bức chân dung kỳ lạ.

"Hà Nguyệt Liên."

Dương Gian nheo mắt: "Vậy mà cô lại từ thành phố Đại Úc tìm tới tận chỗ này của tôi, không đơn giản đâu nhỉ"

Hà Nguyệt Liên nói: "Cậu Dương quá nổi tiếng, mọi người đều biết cậu sống ở thành phố Đại Xương, nhưng cậu Dương có vẻ là thông tin cá nhân không bảo mật kĩ.

Có rất nhiều người trong tiểu khu đang nhìn chằm chằm vào chỗ này của cậu.

Tôi chỉ bỏ ra một ít tiền là có thể dễ dàng xác định được nơi ở của cậu Dương.

Tôi nghĩ cậu Dương phải đuổi quản lý tiểu khu này đi và tuyển người mới thôi."

"Nhưng trước đó cậu Dương không định mời tôi vào nhà ngồi chút sao?"

"Mời vào."

Dương Gian ra hiệu.

Hà Nguyệt Liên bước vào.

Cô nhìn phòng khách một chút rồi nói: "Tôi không ngờ rằng người phụ trách thành phố Đại Xương như đội trưởng Dương lại có thể sống giản dị đến mức này, còn không thể so sánh với doanh nhân giàu có bình thường"

"Chỗ tôi không hoan nghênh người lạ.

Nếu cô tìm tới đây chỉ để nói những điều vô nghĩa như vậy thì bây giờ cô có thể cút rồi đấy."

Dương Gian ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt lạnh lùng, thái độ cương quyết, không chút khách sáo.

"Đừng quên, cuộc sống của cô luôn nằm trong tầm kiểm soát của tôi.

Chỉ cần tôi sẵn lòng, thậm chí không cần tôi ra tay, cô cũng sẽ tự sát.

Đối mặt với một người có thể kiểm soát cuộc sống của cô, thái độ của cô tốt hơn là nên khiêm nhường một chút.

Đây không phải là thành phố Đại Úc, tôi không phải là người theo đuổi xung quanh cô.

Cô có thể sống tiếp không phải vì cô đẹp ra sao hay giàu có như thế nào, chỉ là do cô có một gương mặt quen thuộc"

"Tôi hiểu."

Hà Nguyệt Liên cười nhẹ: "Tôi đến đây vì vấn đề này, vì vậy tôi đã mua một ngôi nhà trong tiểu khu này và chuyển đến đây, mục đích là để gần gũi hơn với cậu Dương."

"Cô là do không thể tiếp tục ở lại thành phố Đại Úc nữa, muốn đến bợ đít tôi chứ gì"

Dương Gian nói một cách thờ ơ: "Những người như cô đã mất đi sự bảo vệ của quyền lực và địa vị, những người mà trước kia cô đắc tội sẽ xé xác cô ra."

“Cậu Dương đừng nói như vậy, ít nhất thì tôi vẫn còn giá trị lợi dụng với cậu Dương.

Đối với một người có giá trị lợi dụng mà nói, tôi tin rằng cậu Dương sẽ không bận tâm đến sự tiếp cận của tôi."

Hà Nguyệt Liên nói: "Và tôi cũng rất sẵn lòng hợp tác với cậu Dương để giải quyết bí ẩn về ngoại hình của tôi"

"Nếu tôi có hứng thú với bí mật này, khi rời thành phố Đại Úc, tôi đã trực tiếp trói chặt cô đến thành phố Đại Xương rồi.

Nhưng tôi đã không làm điều đó.

Cô có biết tại sao không?"

Dương Gian hỏi.

Hà Nguyệt Liên giả và suy nghĩ một lúc: "Có phải vì tôi sẽ mang một số sức mạnh linh dị đáng sợ lại không chắc chắn không?"

"Có vẻ như cô vẫn khá tự mình biết mình đấy."

Dương Gian nhìn chằm chằm vào cô: "Cô là một đứa trẻ đáng thương.

Việc cô được sinh ra, trưởng thành, ngoại hình, phải trải qua những gì và thậm chí cả cái chết của cô, cô đều không thể làm chủ.

Cô chỉ là con tốt của ai đó, và mọi thứ của cô đều đang bị kiểm soát.

Bất cứ ai hấp tấp muốn tiếp cận cô đều có thể gặp xui xẻo.

Tôi không muốn dính líu đến chuyện của cô trong lúc này, vì vậy tôi không muốn để ý đến cô, thậm chí không muốn cô ở lại thành phố Đại Xương, vì rắc rối tiềm ẩn vẫn sẽ là rắc rối"

Ánh mắt của Hà Nguyệt Liên khẽ chuyển động.

Cô không hiểu hoàn cảnh của mình, nhưng là một người phụ nữ thông minh, cô không muốn bị thao túng như thế này.

Cơ hội duy nhất để có thoát khỏi sự kiểm soát là dựa vào một ngự quỷ nhân hàng đầu của giới linh dị.

Bình Luận (0)
Comment