Trong khi đó, trong thế giới của bức tranh sơn dầu tại căn hộ địa ngục.
Hà Nguyệt Liên sợ hãi khi phải đối mặt với những người kì dị này, nhưng bây giờ không phải là lúc để cô sợ hãi, cô còn nhiều việc quan trọng hơn phải làm.
Lúc này, mắt cô dán vào người đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn trông giống như một giáo viên.
Trực giác nói cho cô biết người này là Trương Tiện Quang, người mà Dương Gian bảo cô tìm.
"Ông biết tôi?"
Hà Nguyệt Liên ngập ngừng thử hỏi.
Cô không quên những người ở đây rất kỳ lạ và nguy hiểm, không thể đắc tội họ, nếu không cô có thể sẽ chết ở đây.
Lúc này vẻ mặt của Trương Tiện Quang dần dần bình tĩnh lại, hắn nhìn Hà Nguyệt Liên, ánh mắt có chút phức tạp: "Tôi không biết cô, nhưng tôi biết dáng vẻ của cô.
Cô giống hệt như người phụ nữ trong một bức tranh, lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô tôi còn nghĩ rằng người phụ nữ trong bức tranh thực sự xuất hiện ở đây."
"Nhưng cô không phải, cô là một người sống bình thường, vì vậy sự tồn tại của cô làm tôi khá ngạc nhiên.
Trên đời này thực sự có người có tướng mạo giống hệt người phụ nữ trong bức tranh đó."
"Dương Gian bảo tôi đến đây để tìm một người tên là Trương Tiện Quang, hắn nói rằng Trương Tiện Quang có thể biết mọi thứ"
Hà Nguyệt Liên nói.
"Đúng vậy, tôi là Trương Tiện Quang"
Trương Tiện Quang nói: "Dương Gian đã đề nghị cô đến gặp tôi? Khiến hắn phải thất vọng rồi, tôi chỉ biết rằng người trong bức tranh đó trông giống hệt cổ.
Còn những chuyện khác, tôi không rõ."
"Anh là không biết thật hay là không muốn nói?"
Lúc này, không đợi Hà Nguyệt Liên hỏi, Dương Khiếu đứng ở một bến cười hỏi.
"Anh biết không, bức tranh đó ở bên ngoài người ta gọi là quỷ họa và nó cũng là bức tranh quan trọng nhất ở đây.
Dương Gian đã lấy bản gốc của bức tranh đó và đưa nó cho quản lý viên Tôn Thụy ở đây.
Người phụ nữ trong bức tranh là cô gái nhỏ trước mặt, nhưng người phụ nữ trong bức tranh có vẻ ngoài mờ ảo, chỉ có đôi tay của cô ấy là rõ ràng, những phần còn lại bị mờ, không thể phán đoán được tướng mạo của cô ấy.
Cho dù là nhìn được ngoại hình của người phụ nữ trong bức tranh, nhất thời cũng không thể phán đoán cô ấy giống với người phụ nữ trong bức tranh."
"Anh cũng giống chúng tôi, chúng ta đã bị mắc kẹt trong bức tranh quá lâu.
Anh chưa bao giờ nhìn thấy quỷ họa, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua là anh có thể biết cô ấy giống hệt người phụ nữ trong bức tranh."
Dương Khiếu nói tiếp: "Vậy là anh đã nhìn thấy quỷ họa thật, hoặc là anh đã từng gặp người phụ nữ trong bức tranh đó? Nếu đúng như vậy, anh có thể cho tôi biết đằng sau chuyện này là như thế nào không?"
Hắn nói xong, ánh mắt mang theo vài phần dò xét.
"Hóa ra là vậy, lời nói có sơ hở? Trương Tiện Quang, giờ anh đang lộ ra khuyết điểm.
Tôi nghĩ anh cũng đừng giấu nữa mà hãy nói sự thật đi.
Dương Gian đã để mắt đến anh rồi, Hà Nguyệt Liên đến đây chính là một tín hiệu, nếu như anh vẫn không hiểu điều này, lần sau Dương Gian đích thân đến nói chuyện thì sẽ không dễ dàng như vậy nữa đâu."
Có người ở bên nói.
"Đúng vậy, lễ trước binh sau, anh đã bị nhắm tới, cứ giả vờ như mình không biết gì thì hơi có ý xúc phạm người ta rồi."
"Tôi nghĩ Trương Tiện Quang không trung thực, phải thẩm tra mới được.
Dương Khiếu, hay là dứt khoát cho hắn mơ ác mộng đi."
Những người này không chỉ xé nát lớp ngụy trang của Trương Tiện Quang, mà còn khuyến khích Dương Khiếu trực tiếp thẩm vấn hắn.
Dương Khiếu nói tiếp: "Trong trường hợp này, anh có nghĩ một số lời vẫn là nói ra thì tốt hơn không?"
Trương Tiện Quang im lặng, rồi từ tốn nói: "Mặc dù tôi là Trương Tiện Quang, nhưng tôi chỉ là vật phẩm linh dị mà Trương Tiện Quang để lại ở tầng năm của bưu cục.
Tôi chỉ còn nhớ những gì đã xảy ra trước đây.
Còn về sau khi rời khỏi bưu cục quỷ Trương Tiện Quang đã làm gì, chuyện gì đã xảy ra, tôi không hề hay biết, nên tôi chỉ có thể cho các người biết những chuyện mà tôi biết thôi."
Nói đến đây, hắn liếc nhìn Hà Nguyệt Liên.
"Thực ra, ngay lúc nhìn thấy bộ dạng của cô, tôi đã biết Trương Tiện Quang đã làm gì sau khi rời khỏi bưu cục quỷ.
Đó là một kế hoạch điên rồ và đáng kinh ngạc.
Tôi luôn nghĩ đó chỉ là một ý tưởng, nhưng không ngờ hắn thực sự bắt đầu thực hiện rồi."
"Kế hoạch gì? Thời gian đối với chúng tôi không có ý nghĩa gì, anh cứ từ từ nói, không cần gấp gáp."
Dương Khiếu ra hiệu.
Điều này thật ra là lời nói ngược, thực ra hắn đang nói với Trương Tiện Quang, đừng cố nói những điều vô nghĩa, họ có thời gian để lắng nghe những điều vô nghĩa của anh, vì vậy tốt hơn là hãy nói những điểm chính.
"Cũng đúng, vậy tôi sẽ nói ngắn lại.
Mục tiêu của tôi là hồi sinh người phụ nữ trong quỷ họa"
Trương Tiện Quang không do dự, nói rõ kế hoạch trong lòng.
Ngay sau khi hắn nói những lời này, nhiều người đã phải choáng váng.
Bản thân Hà Nguyệt Liên cũng có chút bối rối, cô không thể hiểu được, dù sao cô cũng không xuất thân từ giới linh dị nên không biết nhiều thứ.