Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2780 - Chương 2780: Gấp Gấp

Chương 2780: Gấp Gấp

“Đội trưởng Dương, thứ trưởng đã đợi ở tổng bộ lâu rồi, mời đội trưởng Dương lên xe"

Tần Mị Nhu lịch sự nói.

"Lâu lắm rồi tôi mới tới đây một chuyến, còn chưa kịp thở Tào Duyên Hoa đã yêu cầu tôi đến tổng bộ, đúng là chẳng khách khí gì cả."

Dương Gian nói: “Nhưng tôi nhớ rằng cuộc họp đội trưởng không phải hôm nay bắt đầu mà? Chà, mời tôi đến tổng bộ trước như này chắc chắn là muốn tôi giúp đỡ gì đó rồi."

“Đội trưởng Dương hiểu lầm rồi.

Thứ trưởng chỉ muốn gặp đội trưởng Dương, không có ý gì khác."

Tần Mị Nhu nói: “Và để hành trình tiếp sau đây của đội trưởng Dương được suôn sẻ, thứ trưởng thậm chí đã sắp xếp tôi sẽ đồng hành cùng cậu suốt chặng đường"

“Đi cùng tôi suốt? Sợ tôi gây chuyện hay sợ tôi sẽ đột ngột biến mất?"

Dương Gian liếc nhìn.

Tần Mị Nhu im lặng một lúc.

Câu này tất nhiên là không thể tiếp lời được.

"Quên đi, tôi không muốn gây khó dễ cho những người bình thường như cô.

Nếu Tào Duyên Hoa không thể chờ được, tôi sẽ đi gặp ông ta."

Dương Gian đi về phía chiếc xe đặc biệt.

Tần Mị Nhu lập tức mở cửa.

Sau khi Dương Gian ngồi vào, cô lên xe, đóng cửa và mở cửa sổ.

Đây là một chi tiết.

Vì loại xe này được tùy chỉnh đặc biệt, khi cửa sổ và cửa ra vào được đóng lại, nó sẽ trở thành một cái lồng nhốt tốt nhất.

Vì vậy, để tránh hiểu lầm, Tần Mị Nhu đã không chọn đóng kín xe.

Chiếc xe di chuyển nhẹ nhàng và nhanh chóng, bắt đầu từ một lộ trình đã được vạch rõ từ lâu và hướng thẳng đến tổng bộ.

Dương Gian ngồi trong xe nhìn thành phố, nơi mà hắn thấy nó vẫn rất phồn hoa và sôi động, như thể những sự kiện linh dị thường xuyên xảy ra ở nhiều nơi khác nhau không ảnh hưởng chút nào đến mọi thứ ở đây.

"Đội trưởng Dương, cậu có cần nước không? Ngoài nước ra, trên xe chúng tôi đã chuẩn bị nhiều loại đồ uống khác nhau, bao gồm cả coca."

Lúc này, Tần Mị Nhu ở bên cười nhẹ, cố gắng hết sức đón tiếp nồng nhiệt nhất có thể.

Dương Gian không nhìn lại, bình tĩnh nói: “Trần Nghĩa trước đó đã chết, bây giờ Cao Minh cũng đã chết, vậy người phụ trách tiếp theo của thành phố này là ai?"

Tần Mị Nhu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Là Trương Lôi, người đảm nhận vai trò Cao Minh và trở thành người phụ trách mới."

“Trương Lôi?”.

Đôi mắt của Dương Gian khẽ chuyển động.

Đó là một cái tên quen thuộc khác.

Thực quỷ nhân Trương Lôi.

Hắn và Trương Lôi vào tổng bộ cũng lúc, đồng thời tham gia huấn luyện ngụ quỷ nhân, trong giai đoạn này vì sự kiện quỷ sai nên cũng coi là quen thần.

Lần trước hắn trở thành đội trưởng, lúc thành lập đội bảy người, hắn đã muốn kéo Trương Lôi tham gia đội.

Chỉ tiếc là lệ quỷ của Trương Lôi quá đặc biệt, cực kỳ dễ hồi sinh.

Hắn chỉ có thể ở lại tổng bộ và tìm cách giải quyết việc lệ quỷ hồi sinh của chính mình, nên Dương Gian không ép buộc hăn.

Không ngờ, khi Cao Minh chết, hắn lại trở thành người nắm quyền điều hành thành phố.

"Đội trưởng Dương có lẽ đã gặp hắn ở văn phòng của Cao Minh lần trước.

Hắn trước đây đã hỗ trợ Cao Minh trong công việc, bây giờ hắn sẽ tiếp quản cũng là điều hợp lý."

Tần Mị Nhu nói: “Đúng rồi, đội trưởng Dương, vì Trương Lôi sẽ tiếp quản công việc của Cao Minh, nên bây giờ hắn là người có trách nhiệm chăm sóc Miêu Tiểu Thiện"

Cô cảm thấy cần phải nhắc thêm một câu như vậy, vẫn có thể tăng thêm chút thiện chí và khiến cuộc hội nghị này suôn sẻ hơn.

“Người cũng chết rồi, lời hứa mất hiệu lực cũng không sao."

Dương Gian nói: “Tôi nhớ lần cuối cùng tôi đến thành phố này với tư cách là một người mới.

Khi đó, tổng bộ cũng đầy rẫy nhân tài.

Không ngờ mới đó mà nhóm người chúng tôi đã là lão làng rồi.

Tôi chỉ không biết tổng bộ có đủ người mới tham gia hay không?

"Nếu không có đủ người mới thêm vào, nhóm lão làng chúng tôi không bao lâu nữa cũng sẽ sớm chết hết thôi."

Tần Mị Nhu mỉm cười, không biết nên trả lời thế nào.

Dương Gian thấy cô không trả lời được nên không hỏi thêm câu nào nữa, đúng là loại chuyện này không phải chuyện mà một nhân viên như cô có thể biết được.

Tuy nhiên, Dương Gian cảm thấy rằng ngay cả khi tổng bộ hiện tại có người mới gia nhập, thì chắc chắn cũng không đủ.

Dù sao thì tỷ lệ tử vong trong các sự kiện linh dị là quá cao, mà ngự quỷ nhân cũng không phải rau cải, muốn bao nhiêu có bấy nhiều, dù có phương pháp điều khiển lệ quỷ tương đối thuần thục, nhưng tài nguyên cũng có hạn, cho nên chắc chắn không thể bồi dưỡng theo quy mô lớn.

Cấp bậc của các sự kiện linh dị cũng đang tăng lên.

Nhiều khi, việc xử lý các sự kiện linh dị của ngự quỷ nhân về cơ bản tương đương với việc đi tự sát.

Vì vậy, tình huống này tại tổng bộ là đã ở trong dự tính.

Thời gian trên xe không lâu.

Chưa đầy nửa giờ, chiếc xe đã tiến vào tổng bộ.

Dương Gian xuống xe.

Có người từ tổng bộ ra đón, đó là Thẩm Lương, người từng phụ trách quản lý công việc.

"Đội trưởng Dương, đã lâu không gặp.

Cậu vẫn còn sung sức như vậy, những thứ trưởng đã có chút gấp gáp rồi.

Nếu đội trưởng Dương không phiền, xin vào phòng họp ngay"

Thẩm Lương cười chào hỏi.

Bình Luận (0)
Comment