Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2791 - Chương 2791: Mạnh

Chương 2791: Mạnh

"Là hướng đó à? Dùng quỷ hỏa bao phủ hết nơi đó."

Lý Quân nhìn theo ánh mắt của Dương Gian, quỷ hỏa trong hắn lại bùng cháy, hắn chuẩn bị mở ra một đường cho quỷ.

Dương Gian ngăn hắn lại: "Vô dụng thôi, hắn không tồn tại trong thực tế cũng không tồn tại trước mặt tôi.

Tôi đã nhìn thấy hắn thông qua môi giới linh dị nào đó.

Đòn tấn công linh dị của anh vô dụng với hắn."

“Bắt được hắn vẫn ra tay chứ?"

"Hắn đã rời đi, hắn không định động thủ tiếp.

Tôi có thể cắt đứt môi giới bất cứ lúc nào, làm gián đoạn cuộc tập kích, nhưng tôi đã không làm điều đó.

Tôi muốn xem hắn là ai"

Ánh mắt Dương Gian chợt lóe, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi.

Hắn không thể quên khi đã từng nhìn thấy.

Những gì vừa xảy ra lập tức có thể như ảnh chụp và được lật ra xem xét.

"Dương Gian, vậy cậu thấy rõ chứ?"

A Hồng hỏi.

Dương Gian đẩy Lý Quân sang một bên và từ từ đứng dậy: "Không, tôi và hắn luôn cách xa nhau.

Dù khoảng cách không đáng kể nhưng vẫn luôn có các môi giới khác chặn lại.

Những môi giới đó đã can thiệp và khiến tôi không thể nhìn rõ diện mạo của hắn."

"Tuy nhiên, bộ dáng của hắn có phần quen thuộc và dường như không hề xa lạ."

Môi giới của đối phương đã không xuất hiện nữa, có vẻ ẩn nấp.

Nhưng nếu Dương Gian kiểm tra từng thứ một, hắn tự tin rằng mình có thể tìm thấy, nhưng nếu hắn tìm thấy thì sao? Hắn không thể thắng được tên kia ngay cả khi cách môi giới.

Trừ khi sử dụng khởi động lại để giết đối phương.

Nhưng Dương Gian cảm thấy rằng phương pháp này thật ngu ngốc và không khả thi.

Vì bên kia phải có thủ đoạn khác chưa dùng.

--- Lúc này, quỷ ảnh bao trùm trên mặt đất đang từ từ rút đi, vô số môi giới đang biến mất ngay trước mắt Dương Giang Hắn biết tên hung thủ đáng sợ kia đang ẩn mình trong vô số môi giới.

Thế nhưng lúc nãy khi đối đầu với linh dị, Dương Gian cũng hiểu được, tên hung thủ này không giống mấy con hàng lúc trước mình gặp.

Đây là một ngự quỷ nhân đứng đầu, hơn nữa vô cùng mạnh mẽ, thậm chí đội trưởng gặp phải tên này còn bị hắn giết chết.

Cao Minh thân là người phụ trách, chết trong tay người như vậy đúng là không uất ức.

Theo quỷ ảnh rút lui, tất cả môi giới cũng biến mất ngay trước mắt.

Tuy rằng Dương Gian bắt được hung thủ nhưng hắn không thể giết chết đối phương, lúc này chỉ có thể bắt buộc bỏ ngang.

"Mình không thể giết hắn được, giống suy đoán lúc trước, có thể âm thầm giết chết một ngư quỷ nhân phụ trách ngay dưới mí mắt của tổng bộ, đúng là không đơn giản.

May mà lần này chỉ ra tay qua môi giới, nếu quả thật phải đối đầu trực diện, không biết sẽ xảy ra thêm chuyện gì? Hắn chậm rãi thu hồi tầm mắt, nhìn vết máu kì dị dính trên dao bổ củi.

"Nếu quả thật phải đánh trực diện, mấy người chúng ta cùng ra tay, không thể để hắn chạy thoát."

Lý Quân nói.

Dương Gian lắc đầu đáp: “Anh suy nghĩ nhiều rồi, anh biết rõ tình hình của giới linh dị như thế nào.

Thỉnh thoảng không phải đông người là có ưu thế.

Đối phó với kẻ đứng đầu ngự quỷ nhân như thế, nhiều người sẽ thừa thãi.

Một khi bị hắn tìm ra được kẽ hở, giết được một người trong số chúng ta trước, vậy chúng ta sẽ thua thảm hại hơn."

“Mà từ tình huống tối và hắn giao chiến vừa nãy, có thể thấy khả năng chúng ta bị giết chết là cực kì cao"

A Hồng nói: “Lẽ nào không có biện pháp gì khác sao? Ví dụ như nguyền rủa hắn gì đó."

“Dạng lời nguyền gì có thể đánh bại một kẻ như vậy ư?"

Dương Gian hỏi ngược lại: “Từ thủ đoạn và trình độ của hắn, tôi có thể nhìn ra hắn nhất định là một ngự quỷ nhân đã sống rất lâu, chắc chắn không phải người mới xuất hiện.

Mà một ngạ quỷ nhân đã sống rất lâu không chết, khả năng rất lớn là một dị loại"

“Trở thành dị loại rồi sẽ không dễ dàng chết đi."

Chỉ là nhắc tới lời nguyền, trong tay hắn còn có một hộp hộp nhạc lời nguyền.

Nếu thật sự phải đối đầu trực diện, ném một hộp nhạc lời nguyền về phía đối thủ hiển nhiên là một cách làm tương đối cực đoan.

Vì trong lúc nguyền rủa, hộp nhạc sẽ cung cấp lớp bảo vệ linh dị, sau đó phải chờ khoảng thời gian này chấm dứt mới có thể giết chết người bị nguyền rủa.

Lỡ như cả hộp nhạc lời nguyền cũng không giết chết được đối phương thì sao? Vậy không phải tự đào hố chôn mình sao?

"Dương Gian, nếu đối phương thật sự đáng sợ như thế, chắc chắn sẽ không che giấu tung tích, thậm chí quang minh chính đại giết người diệt khẩu.

Nhất định là hắn có điểm yếu, nếu không thì hắn đã nghênh ngang xuất hiện trước mặt chúng ta từ lâu rồi.

Cho nên tên hung thủ kia không phải là không thể đánh bại, chúng ta nhất định có thể giải quyết."

Lý Quân nói thật.

Dương Gian đáp: “Lời anh nói cũng đúng một phần, đối phương che giấu tung tích, nhất định là có kiêng kị cái gì đó.

Chẳng qua tôi nghĩ người hắn kiêng kị không phải là chúng ta.

Lúc tôi phát động môi giới, hung thủ không hề do dự muốn giết chết tôi.

Nếu không phải tôi có chút đặc biệt, có lẽ kết cục cũng giống như Cao Minh rồi."

“Mà ở thành phố này, cô nghĩ thứ có thể khiến người như vậy phải kiêng dè là gì chứ?"

A Hồng nói: “Hắn muốn đến gần quỷ họa, nên nhất định không phải là sợ quỷ họa, cũng không sợ các đội trưởng của tổng bộ, như vậy điều duy nhất hắn sợ chỉ có..."

Bình Luận (0)
Comment