.
0911009467, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
“Đối đầu với linh dị là cuộc chiến lâu dài, không một ai biết lúc nào thì sự kiện linh dị hoàn toàn kết thúc, nếu không tiết kiệm một xíu, chỉ sợ lúc này đã hết sạch quỷ nến.
Mà một khi tổng bộ không có tài nguyên, chẳng những không có cách nào duy trì cục diện hiện tại, thậm chí còn không phát nối tiền lương cho một số người.
Dương đội, cậu phải hiểu chứ."
Thẩm Lương trầm giọng nói.
"Hơn nữa đây là kho dự trữ sau cùng của tổng bộ.
Mặc dù trông nhiều, nhưng khi thực sự chia ra ngoài thì người phụ trách của một thành phố có thể lấy được bao nhiêu? Tuy rằng chúng ta có thể sản xuất quỷ nến liên tục, nhưng tốc độ còn kém tiêu thụ nhiều lắm"
“Khi đối đầu với linh dị hung hiểm thật sự thì quỷ nến không có tác dụng gì lớn.
Thế nhưng đối với những sự kiện linh dị có cấp bậc nguy hiểm không cao, đây chính là thứ tốt để bảo vệ tính mạng"
Ngón tay của Dương Gian nhẹ nhàng lướt qua từng cây quỷ nến được đóng gói kín mít.
Qua bao bì, hắn cũng có thể cảm nhận được cảm giác lạnh lẽo quen thuộc kia.
Không hề nghi ngờ gì nữa, cả rương quỷ nến này đều là thật.
Hơn nữa còn không chỉ có một tương.
Dương Gian liếc nhìn hàng loạt rương lớn ở đằng trước.
Đến cùng thì lạc đà gầy vẫn to hơn ngựa, là một ngư quỷ nhân thì vẫn phải có của cải nên có.
"Chỗ này có bao nhiêu vương quỷ nến?"
Dương Gian dò hỏi.
Thẩm Lương trả lời: “Tất cả là mười lăm rương, tổng cộng một ngàn năm trăm cân.
Có điều bên phía Phó bộ trưởng vẫn còn một ít, chỗ này là khu dự trữ, bình thường không dễ dàng gì mà động đến."
“Tổng bộ thật biết tích góp.
Nhớ trước đây Vương Tiểu Minh dùng một cây quỷ nến đã đổi được quan tài quỷ mà tôi lấy từ thôn Hoàng Cương.
Bây giờ suy nghĩ lại mới thấy tên này thật sự là một gian thương, thảo nào hiện tại lại bị ốm, chắc chắn là kiếm quá nhiều tiền vô đạo đức rồi."
Dương Gian nói.
Thẩm Lương tiếp lời: “Dương đội, lúc đấy vừa mới nghiên cứu ra quỷ nến, số lượng rất ít, còn chưa hoàn toàn hiểu rõ tác dụng của nó.
Hiện tại đã qua lâu như vậy rồi, tất nhiên giá trị cũng kém hơn trước kia."
Dương Gian cũng hiểu đạo lý này.
Đồ vật phải hiếm mới quý, ngay cả khi số lượng quỷ nến này có ít thì giá trị của nó vẫn sẽ giảm dần theo thời gian.
Trước đây lúc hắn học trung học, mua một chiếc điện thoại di động mới mất hơn ba nghìn đồng, kết quả một năm sau hạ giá còn một ngàn bốn, trực tiếp hạ nửa giá như vậy thì khác gì mua lỗ vốn không hả?
"Chỗ này cũng không chỉ có mười lăm cái rương, trong rương chứa cái gì?"
Dương Gian đi tới một bên khác, để Thẩm Lương mở rương ra xem một chút.
Sau khi Thẩm Lương mở ra thì lập tức thấy từng hộp thủy tinh được đặt bên trong, một tầng mười cái, một rương năm tầng tổng cộng là năm mươi cái.
Dương Gian lấy một chiếc hộp ra xem, bên trong chứa một con búp bê vải quái dị cũ kỹ.
"Búp bê chết thay? Chẳng phải thứ đồ chơi này đã bị dùng hết rồi mà."
“Đã hết rồi, rương này là hàng dự trữ cuối cùng, chỉ lấy ra dùng vào lúc đặc biệt cần thiết."
Thẩm Lương trả lời.
"Không thể sản xuất tiếp hả?"
Dương Gian hỏi.
Thẩm Lương nói:
“Người may búp bê chết thay đã qua đời, cho nên không sản xuất thứ này nữa, trước đây lúc người kia vẫn còn sống thì số lượng thứ này còn vượt qua cả quỷ nến, cho nên có một khoảng thời gian búp bê chết thay được dùng để khen thưởng cho ngự quỷ nhân có tần suất hoạt động tương đối cao, thế nhưng sau này không có cách làm, chỉ có thể thế mà thôi."
“Đây là thứ đồ tốt, tốt hơn nhiều so với quỷ nến."
Dương Gian cũng không khách sáo, liên tiếp cầm lấy năm con búp bê chết thay, sau đó tùy ý đặt trên mặt đất như là đang đi dạo siêu thị.
Chẳng biết từ lúc nào trên nền đất đã xuất hiện một bãi nước đọng.
Lúc năm chiếc hộp thủy tinh rơi vào bãi nước đọng trên đất đã bị nuốt hết ngay lập tức, biến mất trước mắt.
"Tôi cũng không tham lam, trước hết lấy năm món này đã."
Dương Gian nói tiếp: “Mấy người không có ý kiến gì chứ?"
“Không có ý kiến, Dương đội cứ lấy, cậu xứng đáng có được những thứ này."
Thẩm Lương vội đáp.
Dương Gian cất giọng: “Nếu tôi lấy hết hàng dự trữ ở đây, đoán chừng sau này tổng bộ không nộp tiền điện rồi bị cúp điện thì cũng tới tìm tôi đòi tiền.
Mấy người có tính toán trong lòng thì tôi cũng có, lấy bao nhiêu đồ thì làm bấy nhiều chuyện, tham thì không có kết quả tốt."
“Mở mấy cái rương bên kia ra xem một chút."
Thẩm Lương cũng không nói nhiều, chỉ đi mở những chiếc rương khác.
Trong chiếc rương này chứa một loạt dây thừng được tết từ rơm ra, những sợi dây này quấn xung quanh thành một vòng tròn, tạo nên một vòng dây thừng.
"Thứ này dùng để làm gì? Trước đây chưa thấy bay giờ"
Dương Gian lấy một chiếc vòng được tết từ dây thừng ra và hỏi.
Thẩm Lương giải đáp: "
bên phía phòng thí nghiệm của Giáo sư Vương mới đưa tới gần đây, là vòng thừng cỏ.
Có người nói thả cái vòng thừng cỏ này trên mặt đất, một khí có quỷ giẫm vào trong cái vòng này thì sẽ bị vây hãm không thể hành động"
“Phối hợp sử dụng với quỷ nến màu trắng được không?"
Tròng mắt Dương Gian hơi híp lại, nói.