Dương Gian nhìn cửa lớn khóa chặt rồi xông vào, lập tức thấy vài người giấy bị tàn phá ở mức độ khác nhau.
"Người giấy Liễu Tam? Có điều dường như những người giấy này bị vứt bỏ ở đây, mặc dù còn giữ lại linh dị nhưng không thể sử dụng bình thường"
Dương Gian nhìn thấy đôi mắt của một người giấy bị hư hại nhỏ còn đang chuyển động, tựa như đang quan sát xung quanh, thế nhưng từ cằm đến bụng của người giấy này xuất hiện một khe hở, gần như xét nát thân thể của người giấy này, khiến nó đứng trên ranh giới bị báo hỏng, nhưng cái này đã coi như là tốt rồi.
Nhưng người giấy khác còn có con bị mất đầu, có con trực tiếp bị chém thành hai nửa, còn có con đã hoàn toàn vỡ vụn không thành hình.
"Xem ra đây không phải phòng làm việc của Liễu Tam"
Hắn chuẩn bị đến nơi khác tìm kiếm lần nữa.
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt của Dương Gian khẽ lóe lên rồi nhìn về phía sau.
Đại khái ba giây trôi qua, một người đàn ông mặc âu phục đột ngột xuất hiện ở trước mặt.
Người kia nghiêm túc thận trọng, khuôn mặt cứng ngắc, trên mặt còn được trang điểm một xíu, màu da rất không bình thường, như là thi thể được đưa vào quan tài trong nhà tang lễ, ngay cả hơi thở cũng lạnh như băng.
"Dương đội, tôi là đội viên của đội trưởng Liễu Tam, tên là Vương Kiệt, lần đầu gặp mặt, tiếp đón không chu đáo, kính xin Dương đội thứ lỗi."
Người kia bày ra một nụ cười cứng ngắc, tự báo thân phận và tên.
Vương Kiệt? Cái tên này chưa từng xuất hiện trong tài liệu của Liễu Tam, hiển nhiên đây là đội viên mà một mình Liễu Tam tuyển chọn, giống như Vương Dũng dưới quyền Dương Gian, chưa từng xuất hiện ở danh sách của tổng bộ, cho nên mới không có ghi chép gì.
"Liễu Tam ở đâu? Tôi tìm anh ấy có việc”.
Dương Gian nói với khuôn mặt không chút thay đổi.
"Mấy ngày nay đội trưởng đi công tác, hình như là xử lý một sự kiện linh dị đặc biệt quan trọng, cho nên tạm thời vắng mặt đây, Dương dội có lời gì thì có thể nói với tôi, lúc sau tôi sẽ chuyển lời đến đội trưởng"
Vương Kiệt lên tiếng.
Dương Gian liếc mắt một cái: “Anh có thể đại diện cho Liễu Tam? Đừng lảm nhảm nữa, nói cho tôi biết anh ấy ở đầu, sự kiên nhẫn của tôi có hạn, không có thời gian lãng phí với anh."
Ánh mắt Vương kiệt giật giật, không dám làm Dương Gian tức giận nên lập tức nói: “Hiển nhiên Dương đội có chuyện quan trọng, vậy tôi không dám chậm trễ, mời Dương đội đi theo tôi."
Hắn ra hiệu rồi nói.
"Dẫn đường"
Dương Gian đáp lời.
Chẳng mấy chốc Vương Kiệt đã dẫn đường lên tầng thứ ba mươi lăm, chỗ này vắng vẻ không có gì cả, giống như vừa mới xây xong vẫn chưa được sửa sang, thế nhưng ở giữa cái tầng trống rỗng này lại được đặt một chiếc rương.
Chiếc rương kia được làm từ vàng, có thể dùng để giam giữ lệ quỷ.
Vương Kiệt mở rương ra, bên trong cũng không hề giam giữ lệ quỷ mà thay vào đó là một thi thể.
Không, không phải thi thể, mà là một người giấy.
Đó là người giấy Liễu Tam.
Cái rương vừa được mở ra, Liễu Tam nằm bên trong cũng mở mắt tỉnh lại.
"Vương Kiệt, có chuyện gì khẩn cấp cần liên lạc với tôi sao? Chẳng phải tôi đã nói với cậu là không phải chuyện đặc biệt quan trọng thì không nên mở cái rương này ra sao."
Người giấy Liễu Tam từ từ ra khỏi cái rương.
Hiển nhiên, đây là một người giấy mà hắn để lại trong công ty, hơn nữa còn coi như phương thức liên lạc khi khẩn cấp.
"Dương Gian, Dương đội tới rồi, đội trưởng không thể lơ là chuyện này, tôi cũng không còn cách nào khác."
Vương Kiệt giải thích.
Lúc này Dương Gian mới bước lên: “Liễu Tam, tổng bộ tổ chức hội nghị đội trưởng, báo anh đi một chuyến."
“Dương Gian?"
Liễu Tam nhìn Dương Gian, trên gương mặt của người giấy xuất hiện vẻ xúc động.
Thật không nghĩ tới cậu sẽ tự mình đi một chuyến, tôi biết chuyện tổng bộ tổ chức hội nghị đội trưởng, nhưng dạo gần đây tôi không thể phân thân, thực sự bất lực.
Có điều không nghĩ rằng tổng bộ lại có thể mời được cậu ra mặt, xem ra hội nghị lần này thực sự rất không bình thường"
“Cho nên anh muốn từ chối?"
Dương Gian hỏi.
Liễu Tam thở dài:
“Nếu là người khác đến chắc chắn tôi sẽ từ chối, nhưng thấy là cậu ra mặt thì tôi cũng biết chắc chắn không từ chối được.
Có điều tôi có thể tham gia hay không vẫn là một ẩn số, chuyện liên quan đến linh dị không dễ xử lý như vậy, nếu Dương đối không ngại phiền thì có thể tới chỗ tôi xem xét tình hình một chút, tôi sẽ đưa tọa độ cho cậu."
Nói xong, hắn ra hiệu cho Vương Kiệt ở bên cạnh.
Vương Kiệt lập tức đưa giấy bút.
Liễu Tam viết một tọa độ xuống rồi nói: “Trước mặt tôi đang ở đây, nơi này có sự kiện linh dị, lúc Dương đội tới thì cẩn thận một chút."
“Ánh muốn kéo tôi qua giúp đỡ phải không? Dương Gian liếc mắt nhìn tọa độ một cái và nói.
"Không, không phải, tôi có thể xử lý được chuyện này, chỉ là tạm thời không thể phân thân, Dương đội đến đây nhìn là biết à."
Liễu Tam giải thích.
Dương Gian đáp: “Đã vậy thì đợi chút nữa gặp"
Nói xong hắn lại biến mất rời đi lần nữa.
Hắn biết rõ vị trí tọa độ được ghi xuống kia.