Dương Gian nhìn Lý Nhạc Bình đang bị nhốt ở trong quỷ hồ, tự mình giữ một khoảng cách vừa đủ với hắn.
Mà sau khi rời khỏi một phạm vi nhất định, Lý Nhạc Bình sẽ không thể kích hoạt quy luật giết người của quỷ tìm người, nguy cơ Dương Gian gặp phải nguy hiểm cũng được hóa giải.
Ngay cả khi không có khởi động lại, quy luật giết người phải chết này cũng đã biến mất trong cuộc đối kháng linh dị với hắn.
"Nếu không phải mình đã trở thành dị tộc, mình chắc chắn sẽ không khống chế được Lý Nhạc Bình trong trạng thái mất kiểm soát.
Không ngờ năng lực quỷ dị vong của người này lại có thể khiến mình quên mất cách sử dụng khởi động lại là như thế nào, thật đúng là không thể tin được."
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
Giờ phút này, mặc dù Lý Nhạc Bình đang chìm dần dần xuống nước nhưng tốc độ chìm cũng không nhanh, điều này cho thấy vào giờ phút này trình độ nguy hiểm của hắn rất cao, không phải quỷ bình thường sẽ không thể dễ dàng chìm vào trong hồ nước như vậy.
Nhưng dù vậy, Lý Nhạc Bình cũng không có cách nào thoát khỏi hồ nước.
Điều này cho thấy trong cuộc đối đầu giữa hắn và quỷ hồ thì quỷ hồ vẫn chiếm thế thượng phong.
Nhưng hiện giờ cũng không phải lúc linh dị của Lý Nhạc Bình mạnh nhất, có lẽ vào lúc mười hai giờ tối mới là lúc linh dị của hắn trở nên mạnh nhất.
Lúc đó quỷ mộng du hoàn toàn sống lại, mức độ khủng bố sẽ cao hơn bây giờ rất nhiều.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Đến tám giờ tối, Lý Nhạc Bình vốn đang nhắm mắt lại và ở trong trạng thái mộng du đột nhiên mở mắt, khôi phục thanh tỉnh.
Một lần nữa, hắn lại thoát khỏi tình trạng mất kiểm soát, trở lại bình thường.
"Lại bị mất kiểm soát sao?"
Sau khi khôi phục thanh tỉnh, Lý Nhạc Bình bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Phát hiện nơi này không phải ở trong biệt thự mà hắn thường sống, mà bọn họ đang ở bên ngoài, hơn nữa không hiểu sao hiện giờ hắn lại bị ngâm trong một vũng nước đọng, chỉ còn lộ ra mỗi cái đầu ở bên ngoài.
Trong nước có thể thấy được ảnh ngược mơ hồ của rất nhiều xác chết trôi nổi và lạnh lẽo, những xác chết này vươn tay giữ chặt lấy hắn, khiến người ta không cách nào thoát khỏi.
"Lý Nhạc Bình, anh tỉnh chưa? Vừa rồi anh bị mất kiểm soát, để phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi đành phải nhốt anh xuống nước, hy vọng anh không để ý".
Giọng nói của Dương Gian vang lên ở bên cạnh.
"Đây là sức mạnh linh dị mới của cậu sao?"
Ánh mắt của Lý Nhạc Bình khẽ nhúc nhích, hắn có chút kinh ngạc.
Dương Gian nói: "Anh không tham gia vào sự kiện quỷ hồ, nếu anh có tham dự thì có lẽ anh cũng có chút tiến bộ."
Khi hắn đang nói chuyện, xác chết trôi nổi trong vũng nước dần dần buông lỏng Lý Nhạc Bình, sau đó từ từ chìm xuống.
Chỉ trong chớp mắt đã chìm xuống vực sâu thẳm, không thể nhìn rõ nữa.
Còn Lý Nhạc Bình bị giữ chặt cũng trở nên yếu đi rất nhiều.
Lúc này hắn đang rất vất vả để bơi ra khỏi mặt nước.
Tuy rằng không tự mình trải nghiệm, nhưng vũng nước đọng sâu không thấy đáy này lại khiến hắn này phải e dè, dù sao đây cũng là vũng nước đọng đã kìm hãm được hắn ngay cả lúc bản thân đang trong trạng thái mất kiểm soát.
"Muốn linh dị tiến bộ thì phải dùng mạng để đánh cược, tôi đã đánh cược thua một lần, suýt chút nữa khiến thành phố Đại Xuyển biến mất, bây giờ ngay cả vấn đề của bản thân cũng không thể giải quyết được thì sao có thể quan tâm đến chuyện khác."
Lý Nhạc Bình thoát khỏi vũng nước đọng, đứng ở trên mặt đất.
Vết nước trên người hắn chảy ào ào xuống, sau đó nhanh chóng tụ lại với vũng nước đọng ở bên cạnh, sau đó đống nước đọng đấy cũng bắt đầu nhanh chóng biến mất.
Cuối cùng, mặt đất trở nên khô ráo trở lại, không còn chút vết tích của vũng nước đọng.
"Đợt mất kiểm soát lúc tám giờ đã xong, kế tiếp là đợt mất kiểm soát vào lúc mười hai giờ.
Anh hãy chuẩn bị sẵn sàng đi, tôi không có thời gian tiếp tục chờ đợi với anh, nếu thành công, chúng ta sẽ lên đường sau bình minh."
Dương Gian nói xong, ném một cây nến quỷ màu đỏ rồi bước ra ngoài.
Lý Nhạc Bình vươn tay bắt lấy: "Yên tâm, nếu tôi đã đồng ý chuyện này với cậu thì chắc chắn sẽ làm được, điều kiện tiên quyết là phương án của cậu có tác dụng.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy rất ngạc nhiên, không ngờ cậu lại có thể khống chế được tôi trong trạng thái mất kiểm soát.
Tôi cảm thấy mình đã đánh giá thấp cậu rồi."
"Tôi cũng đánh giá thấp anh, mới đó mà đã khống chế được bốn con quỷ rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn thì trong giới linh dị này không có mấy người mạnh hơn anh."
Dương Gian nói một cách nghiêm túc.
Phải đến khi thật sự giao chiến với nhau, hắn mới biết được rất cuộc Lý Nhạc Bình này khó chơi như thế nào.
Đáng tiếc, hắn bị trì hoãn thời gian quá lâu, dẫn đến việc một năm trôi qua mà chẳng có tiến triển gì, nếu người giao chiến với hắn là Dương Gian trước kia, chắc chắn sẽ bị người này giết chết một cách dễ dàng rồi.
"Tôi chỉ muốn cố gắng sống sót, thế thôi, mạnh hay yếu với tôi mà nói cũng không có quá nhiều ý nghĩa."
Lý Nhạc Bình nói.
"Cũng đúng, nếu anh có thể vượt qua nguy cơ mất khống chế, sau khi lột xác thành dị loại, thực lực này của anh đã xem như đứng đầu, toàn bộ giới linh dị không có mấy người ngự quỷ có thể giết chết anh."
Dương Gian bình luận.