Dương Gian vẫn chưa đi vào thị trấn nhỏ tĩnh mịch này, trong đầu hắn nhớ lại hồ sơ liên quan đến vụ sự kiện yên tĩnh, dù sao thành phố này thật sự có lệ quỷ thường xuyên đến đây.
Nếu hắn muốn đặt chân vào trong đó thì nhất định phải biết rõ ràng đầu đuôi chuyện này trước đã.
"Người lập hồ sơ nói lệ quỷ ở thành phố này rất hung ác, từng giết chết rất nhiều người.
Hơn nữa, thông qua quy luật nào đó có thể suy đoán ra dường như quỷ chỉ giết chết người nào mở miệng nói chuyện, nên sự kiện kỳ quái này mới được gọi là yên tĩnh.
Ý là chỉ cần giữ yên lặng là có thể không bị lệ quỷ chú ý"
"Điểm này có hơi giống với quỷ chết đói lúc trước.
Nhưng sau này trên hồ Sơ mới có bổ sung thêm rằng chưa chắc nói chuyện sẽ bị quỷ chú ý.
Ở một trấn nhỏ, có người từng mạo hiểm thử nói chuyện nhưng không dẫn lệ quỷ tới."
"Bởi vậy, quy luật giết người của lệ quỷ trong trấn nhỏ này có liên quan đến việc nói chuyện, nhưng không liên quan đến việc phát ra âm thanh."
Trong khi đang suy nghĩ, Dương Gian đã đi vào thị trấn nhỏ vắng vẻ không người, u ám lạnh lẽo này.
Trừ tiếng gió rít lướt qua xung quanh vào ban đêm, quanh đó không có chút ánh đèn nào.
"Liệu rằng thắp sáng một cây nến quỷ màu trắng ở đây thì có thể dẫn quỷ tới được không? Nếu mọi chuyện thuận lợi thì mình có thể lập tức tìm ra và giết chết lệ quỷ đang lượn lờ trong thị trấn này."
Suy nghĩ này bỗng nảy ra trong đầu Dương Gian.
Nhưng khi hắn đi tới một ngã tư ở giữa thị trấn thì phải dừng bước lại.
Giữa ngã tư của thị trấn này có một ngọn nến màu trắng, ngọn nến đó vẫn còn một đoạn nhỏ chưa cháy hết.
Chỉ có điều non nửa đoạn nến này đã bị tắt từ lâu, không biết nó đã được đặt ở đây bao nhiêu ngày rồi.
Dương Gian nhìn chằm chằm ngọn nến quỷ màu trắng ở dưới chân một lúc.
Không nghi ngờ gì nữa...
Đây là nến quỷ màu trắng nhưng không phải là một ngọn nến màu trắng bình thường.
Căn cứ vào sự xuất hiện của nến quỷ này đủ để chứng minh trước đó đã có ngự quỷ nhân ở đây, hơn nữa người đó còn có gắng xử lý thời gian yên tĩnh này.
"Nến quỷ màu trắng này xuất hiện ở đây chưa lâu lắm, từ dấu vết cho thấy có lẽ nó đã ở đây khoảng bảy ngày.
Mà ngoài Tào Dương là ngự quỷ nhân từng đến đây xử lý sự kiện linh dị này trong vòng bảy ngày qua thì không còn người nào có khả năng đó.
Vì sự kiện linh dị này có cấp rất cao, nếu ngự quỷ nhân bình thường muốn xử lý cần phải nộp hồ sơ về tổng bộ.
Chỉ có đội trưởng mới có thể không bị ràng buộc như thế, họ có thể tham gia vào bất cứ một sự kiện linh dị nào ở mọi lúc mọi nơi."
Sau khi Dương Gian thấy ngọn nến quỷ màu trắng này thì hắn có thể khẳng định được Tào Dương đã từng tới đây.
Thậm chí bây giờ hắn vẫn còn ở trong thị trấn này.
"Mình có đoán đúng hay không thì xem một chút là biết ngay."
Dương Gian lấy trường thường bị nứt ra, quỷ ảnh của hắn bao phủ dưới chân, kích hoạt phương tiện và thử tìm kiếm ở xung quanh.
Đây là giữa ngã tư đường lớn, có rất ít vết chân, vì phần lớn giữa đường đều dành cho xe chạy chứ phải người đi.
Vì hắn không có cách nào kích hoạt phương tiện lốp xe, nên số lượng phương tiện xuất hiện ở trước mặt hắn rất ít, trong đó chỉ có một số người qua đường, người điều khiển giao thông, cùng với công nhân thi công...
Trong số chút ít các phương tiện, Dương Gian trông thấy một bóng dáng quen thuộc.
Giống như những gì hắn đã đoán, đó là Tào Dương.
Sau khi xác nhận được suy đoán của mình đã đúng, Dương Gian thu hồi quỷ ảnh để tất cả phương tiện biến mất.
Sau đó hắn quyết định bắt đầu hành động.
"Thị trấn này không lớn, trực tiếp dùng Quỷ Vực bao phủ sẽ tìm ra nơi khả nghi, nếu may mắn có thể trực tiếp bắt được."
Hắn không hề lo lắng việc đó sẽ khiến lệ quỷ tập kích mình nên mới hành động táo bạo như vậy.
Ngay sau đó, Dương Gian mở ra bốn quỷ nhãn, Quỷ Vực chồng lên nhau, Quỷ Vực tầng thứ tư được mở ra.
Quỷ Vực tầng thứ tư có thể ngăn cách với hiện thực, cùng với đó có thể ngăn cách một số nguy hiểm tiềm tàng.
Nhưng nó cũng không có cách nào bao phủ, hay thậm chí không thể tới gần một số thứ thật sự đáng sợ, dựa vào cách làm này sẽ hình thành một khu vực trống và không hoàn chỉnh bên trong Quỷ Vực.
Khu vực trong kia chính là nơi lệ quỷ thường đến.
Và thật ra loại ngự quỷ nhân như đội trưởng Tào Dương không khác với quỷ chân chính là bao, vào một thời điểm nào đó hắn cũng không chịu ảnh hưởng của Quỷ Vực.
Chỉ chớp mắt sau, cả thị trấn tĩnh mịch này đã bị một màu đỏ tươi bao phủ.
Toàn bộ nơi này đã bước vào trong Quỷ Vực của Dương Gian, hắn có thể thăm dò bất cứ thứ gì ở nơi này, thậm chí hắn có thể mượn Quỷ Vực để gây ảnh hưởng đến hiện thực.
"Tìm được ba nơi có linh dị quấy nhiễu."
Dương Gian lập tức nhướng mày.
Trong thị trấn không lớn này lại có tận ba chỗ bị linh dị quấy nhiễu, những nơi đó là vùng mà Quỷ Vực của hắn không thể bao phủ, vì vậy hắn muốn đích thân đến đó để điều tra và xác định vị trí của lệ quỷ.
"Đi xem thử"