Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2849 - Chương 2849: Yêu

Chương 2849: Yêu

Trong thế giới quỷ mộng.

Lúc này Dương Gian đang đứng ở trên một con đường nhỏ kỳ lạ, hắn nhìn ra xa xa, có một tòa thành kiểu dáng Châu u cũ kỹ tọa lạc ở cuối con đường.

Tòa kiến trúc này có vẻ không hợp với thế giới trong mơ lắm, cao chót vót.

Vì chỗ đó đã không còn là thế giới quỷ mộng, mà là mộng cảnh do lệ quỷ có biệt hiệu ác mộng xây dựng nên.

Hai mộng cảnh linh dị đã đụng nhau từ lâu, nối liền với nhau bằng một con đường mòn, hai bên đều có thể đi qua và tiến vào mộng cảnh của đối phương.

Thế nhưng phải xem chúa tể của mộng cảnh nào mạnh hơn.

Yếu thì sẽ bị vỡ vụn thành từng mảnh, bị thôn phệ triệt để.

"Quỷ cẩu trong mộng vẫn chưa bắt được ngự quỷ nhân trong lâu đài kia sao?"

Dương Gian đi về phía tòa thành phía trước.

Chỉ chốc lát mà hắn đã đi tới cửa sắt trước lâu đài.

Khắp trong sân của lâu đài đều chằng chịt dấu vết của quỷ cẩu, hiển nhiên nơi đây cũng đã bị quỷ cẩu chiếm cứ từ lâu, chỉ còn thiếu một cơ hội và một chút thời gian, rồi nơi đây sẽ hoàn toàn nhập vào trong thế giới quỷ mộng.

Mà vào lúc ấy thì quỷ cẩu sẽ càng thêm khủng bố.

Dương Gian không tiến vào điều tra, ở trong mơ thì hắn chỉ là một người bình thường, vượt qua mộng cảnh, tiến vào thế giới ác mộng thì ít nhiều gì cũng sẽ có nguy hiểm.

Hắn chỉ cần lẳng lặng đợi kết quả xuất hiện là được, không nóng nảy.

Lúc này, Dương Gian để quỷ cẩu lại rồi xoay người rời đi.

Hắn ở trong mộng một buổi tối, vào rạng sáng ngày hôm sau đã tỉnh lại.

Thay vì nói là tỉnh ngủ, chẳng bằng nói là hắn thoát khoit thế giới quỷ mộng, trở lại trong hiện thực thì hơn.

"Sắp đến giờ rồi, chuẩn bị một chút để xuất phát thôi."

Dương Gian nhìn thời gian một chút.

Hiện tại đã là tám giờ sáng.

Hắn tỉnh lại rất đúng lúc, cũng không bị trầm mê ở thế giới trong mo.

Sau khi chuẩn bị một hồi.

Dương Gian đi ra khỏi phòng, dùng quỷ hồ liên tiếp, thông qua nơi đây thì hắn có thể đi đến bất kỳ một nơi nào đã từng được để lại dấu vết, căn bản không cần lãng phí sức lực dùng quỷ vực đi đường.

"Dương tổng, chào buổi sáng"

Lúc xuống lầu, Dương Gian gặp phải Trương Lệ Cầm đang lên cầu thang, ánh mắt nàng sáng lên rồi mỉm cười chào hỏi.

"Chị tìm tôi?"

Dương Gian nhìn nàng và nói.

Trương Lệ Cầm bị nhìn thấu suy nghĩ, vội nói: “Không phải, tôi nghe thấy có tiếng động nên muốn gọi cậu xuống lầu ăn sáng, hôm nay là Giang Diễm làm bữa sáng, cô ấy đã cố ý dậy thật sớm đấy"

Dương Gian vừa xuống lầu vừa nói: “Tôi không đói bụng, tạm thời không ăn, hơn nữa hôm nay tôi muốn về tổng bộ một chuyến, có thể sẽ khá bận rộn."

“Lại phải đi công tác sao?"

Trương Lệ Cầm khá là lo lắng.

"Không tính là đi công tác, chỉ là đi họp thôi."

Dương Gian trả lời.

Trương Lệ Cầm nói: “Chắc chắn phải có chuyện lớn gì thì mới tổ chức hội nghị đội trưởng, cậu cẩn thận một chút, phải an toàn trở về."

Nàng giúp đỡ ghi chép bút ký nên biết rất nhiều chuyện xảy ra với Dương Gian.

Chẳng qua lúc ở bên ngoài nàng không nhắc một chữ nào, giả vờ như không biết gì cả, không dám để lộ xíu bí mật nào, thật sự rất sợ sẽ gặp phải nguy hiểm rồi không hiểu ra sao mà chết đi.

Lúc này Dương Gian đã tới hồ bơi ở lầu bốn, hắn đi vào trong bể bơi, thân thể lại không hề chìm xuống mà là giẫm ở trên mặt nước.

"Tôi sẽ không sao, ngoài ra còn phải dặn dò mọi người một câu, tạm thời đừng để ai đến gần chỗ này, nhất là cái bể bơi này, vì liên quan đến linh dị nên rất nguy hiểm.

Có điều tôi có dặn dò thì cũng thừa thôi, vì chị từng ghi chép bút kỳ thì cũng phải biết về sự kiện quỷ hồ"

Dương Gian nói rồi thân thể chậm rãi chìm xuống.

Bể bơi không sâu, thế nhưng lúc này lại tựa như một vực sâu đủ để thôn phệ tất cả sự vật.

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ lập tức khóa nơi này lại, không để người ta đi vào"

Trương Lệ Cầm không dám tới gần bể bơi, đương nhiên nàng biết được nơi đây nguy hiểm.

Một khi rơi vào, người bình thường sẽ lập tức chìm vào trong đó, vĩnh viễn không thể bò lên.

Hơn nữa thỉnh thoảng còn có xác chết trôi nổi khủng bố xuất hiện trong bể bơi, khiến người ta vô cùng sợ hãi.

Không bao lâu sau, Trương Lệ Cầm chăm chú nhìn Dương Gian hoàn toàn chìm vào trong bể bơi, biến mất ngay trước mắt.

Lòng nàng vẫn còn sợ hãi, không dám đứng lâu bên cạnh bể bơi lạnh lẽo này nên lập tức rời khỏi tầng bốn, đồng thời cũng đóng và khóa căn phòng chứa bể bơi lại.

"Thật đáng ghét, vất vả lắm tôi mới làm xong đồ ăn sớm như vậy mà cậu ấy lại không ăn tí nào, hơn nữa còn chưa bắt chuyện đã chạy mất, bận rộn đến vậy sao?"

Lúc Trương Lệ Cầm xuống lần đụng phải Giang Diễm thì thấy nàng ấy đang vừa cầm nồi xẻng vừa nói với vẻ bực bội.

"Cậu ấy đi họp rồi, đây là chuyện rất quan trọng, cô đừng tức giận, Dương tổng cũng vất vả lắm, ngày nào cũng đều bị cuốn vào sự kiện linh dị, đa số thời gian tôi đều vô cùng lo lắng cho cậu ấy."

Trương Lệ Cầm thở dài nói.

Giang Diễm ngẩng mặt lên nói: “Tôi đã vào sinh ra tử với cậu ấy nhiều lần, lần trước vì để đối phó với quỷ mà cậu ấy đã trực tiếp đầm cây thép to như thế vào bụng tôi, suýt chút nữa tôi đã bị cậu ấy giết chết."

“Có điều tôi không trách cậu ấy chút nào, ai bảo tôi yêu cậu ấy chứ"

Bình Luận (0)
Comment