Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2861 - Chương 2861: Một Chọi Hai? ??

Chương 2861: Một Chọi Hai? ??

Dương Gian nói xong rồi nhìn lại: "Hà Ngân Nhi, cô nghĩ thế nào?"

"Tôi nghĩ cậu đang nhắm vào tôi.

Nhưng không sao, dù một chọi hai thì tôi vẫn chơi được"

Hà Ngân Nhi nói.

Vào lúc này, ông lão bên cạnh cô ta đang ngồi trên ghế bập bênh và đảo quả óc chó chợt hiện ra rõ ràng.

Hắn đứng dậy khỏi ghế bập bênh, giống như ác quỷ đã sống lại chuẩn bị giết người.

Tuy nhiên, Hà Ngân Nhi không nghĩ mình có thể ngăn cản hai người Dương Gian và Liễu Tam chỉ bằng cách triệu hoán ra một linh hồn.

Cô ta sờ sợi dây quấn trên cổ tay, thật ra nó được tạo thành từ một chiếc khăn tay cũ, dù đây không phải vật linh dị gì nhưng nó là di vật của ông lão đã để lại tại cổ trấn Thái Bình.

Nếu triệu hoán một linh hồn không đủ đối phó, vậy gọi hai linh hồn.

"Tự tin quá rồi đấy! Cô nghĩ rằng tôi và Liễu Tam hợp sức mới đối phó lại cô à? Nếu tôi cần người hợp lực, vậy tại sao tổng bộ để cho tôi làm chức vụ đội trưởng thực thi pháp luật chứ?".

Ánh mắt Dương Gian hơi chuyển động, bóng dáng của hắn dần biến mất ngay sau đó.

"Đến đây."

Hà Ngân Nhi lập tức cảm thấy dựng tóc gáy vì một mối nguy hiểm rất lớn đang ập đến, nhưng vào ngay lúc này tầm mắt của cô ta lại mờ đi, xung quanh chỉ có một màu đỏ tươi, cô ta không nhìn thấy thứ gì nữa.

Lúc này đây, cả người cô ta cứng đờ không thể động đậy cứ như thời gian đã ngừng lại.

Nhưng thời gian đó chỉ diễn ra trong tích tắc, ấn ký của vô số lệ quỷ rất đáng sợ trên quần áo cô ta hơi gồ lên, cảm giác cứng ngắc trên cơ thể lập tức biến mất, cả người trở lại bình thường.

Trước sau chỉ mất khoảng một hai giây.

Nhưng vào giây phút tiếp theo, tròng mắt Hà Ngân Nhi đột nhiên co lại, vì cô ta nhìn thấy một chiếc dao bổ củi đầy gỉ sét đang gác trên bả vai của mình.

Cho dù nó chưa chạm vào người, nhưng hơi lạnh từ trên dao bổ củi truyền đến khiến cô cảm thấy tim đập nhanh, dường như chỉ cần cô tiến lên trước vài tấc nữa thì đầu của mình sẽ bị chặt đứt rất dễ dàng.

"Vì sao không cản cậu ta?"

Trong lòng cô ta cảm thấy hoảng sợ.

Nhưng khi ánh mắt cô ta hơi đảo lại đã nhìn thấy ông lão vừa rồi được triệu hóa tới đã bị xé rách thành hai nửa, cùng lúc đó, bóng dáng đã hiện rõ kia lại trở nên mờ ảo lần nữa, đến cuối cùng khi gió thổi qua nó đã tản ra giống như một làn khói trắng.

Không phải hắn không muốn cản Dương Gian, mà vì không thể ngăn cản.

"Một đao này của tôi có thể dễ dàng chặt đầu của cô.

Dù cô có nhiều chiêu trò nhưng tôi sẽ khiến cô không thể sử dụng được bất cứ chiêu nào.

Bây giờ cô còn tự tin một chọi hai nữa không?"

Dương Gian xuất hiện bên cạnh, giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai cô ta.

Vẻ mặt Hà Ngân Nhi liên tục thay đổi, lúc này trong lòng cô ta phải thừa nhận rằng mình không thể cản được đòn tấn công này của Dương Gian.

Vì nó quá nhanh, nhanh đến mức cô còn chưa kịp chiêu hồn đã bị chặt rơi đầu trong chớp mắt, trừ khi cô ta sớm chuẩn bị đầy đủ để trực tiếp chiếu hồn.

Nhưng thời gian chiêu hồn có giới hạn, nếu người đó chuẩn bị từ trước mà đối phương không quyết chiến với mình, thời gian chiêu hồn bị trì hoãn sẽ chẳng khác nào mất công lãng phí một lần chiêu hồn.

Cô có thể triệu hồi vô số vong hồn đáng sợ, nhưng những tài năng này lại không dùng được khi đối mặt với Dương Gian.

"Không nói nữa à? Xem ra cô đã thấy rõ thực tế.

Tốt lắm! Tôi sẽ cho cô một cơ hội, nếu có lần sau tôi sẽ chặt đứt đầu của cô mà không nương tay chút nào nữa.

Tôi không quan tâm giữa cô và Liễu Tam có mâu thuẫn gì, nhưng chỉ cần tôi còn ở đây thì cô phải kiềm chế lại một chút.

Nhưng đương nhiên, nếu có cảm thấy không phục có thể tìm tôi khiêu chiến bất cứ lúc nào, chỉ cần cô kéo được tôi xuống ngựa, sau này cô muốn làm gì cũng được.

Tôi nói vậy cô nghe rõ rồi chứ?"

Dương Gian hỏi.

Vẻ mặt Hà Ngân Nhi rất khó coi, cô mím môi không nói lời nào.

"Trả lời tôi"

Dương Gian lạnh lùng nói.

"Tôi biết rồi."

Hà Ngân Nhi hít một hơi thật sâu, cố kìm nén lửa giận trong lòng mà đồng ý.

Người ta chiếm thế mạnh hơn, cô không đánh lại Dương Gian nên đành phải nhận thua, không thể nói gì cả.

Lúc này nếu cô còn cố chấp, cô không hề nghi ngờ Dương Gian sẽ thật sự thẳng tay giết mình.

Cô là chiêu hồn sứ cuối cùng, là hy vọng để gây dựng lại cổ trấn Thái Bình, tuyệt đối không thể chết giữa chừng.

"Rất tốt."

Dương Gian từ từ cất trường thương nứt trong tay vào lại, cùng lúc đó, quỷ cẩu phản chiếu trong hồ nước bên cạnh Hà Ngân Nhi cũng lui về phía sau.

"Vừa rồi còn có một con quỷ cẩu cùng đánh nhau sao?"

Trong lòng Hà Ngân Nhi vẫn còn sợ hãi liếc nhìn mặt nước, lúc này cô ta mới phát hiện mối nguy hiểm không chỉ là trường thương nằm trên cổ, mà còn có quỷ cẩu phản chiếu dưới nước.

Trên khóe miệng Liễu Tam lộ ra nụ cười khi thấy Hà Ngân Nhi tỏ ra kinh ngạc.

Dương Gian đương nhiên sẽ giúp mình, Hà Ngân Nhi không nhìn rõ tình hình, khăng khăng muốn báo thù vì ân oán cá nhân thì chắc chắn không được phép rồi.

Dù mình giết ông nội của cô ta, nhưng cô ta không nghĩ lại xem ông nội cô ta đã làm ra chuyện gì! Phải biết rằng lúc đó lão già kia không những tấn công mình mà còn tấn công Dương Gian.

Bình Luận (0)
Comment