Lưu Kỳ đang ngồi trên ghế cạnh bàn hội nghị, cặp mắt lập tức sáng bừng, hắn có chút vui mừng.
Đây là lần đầu tiên hắn ta gặp lại Dương Gian kể từ khi hai người rời khỏi trường Thất Trung, không ngờ trải qua một năm họ lại gặp mặt trong trường hợp như thế này.
"Rốt cuộc người này đã trải qua những chuyện gì?"
Vẻ mặt Hà Ngân Nhi hơi thay đổi, cô không phải là đối thủ của người đó, cô nhớ ông chủ Lưu đã dặn dò mình, cho dù cô có liều mạng dùng tất cả mọi thứ mà mình có cũng chẳng phải là đối thủ của người kia.
Lý Quân, Vệ Cảnh, Lý Nhạc Bình ngồi ở đó nói vài chuyện thú vị, cứ như chẳng hề có ý kiến gì với chuyện vừa rồi.
Tào Dương và Liễu Tam lại mỉm cười.
Dù suy nghĩ của mọi người khác nhau, nhưng bây giờ chẳng có ai còn nghi ngờ uy tín của Dương Gian, vậy nên không ai phản đối quyết định để hắn làm đội trưởng thực thi pháp luật.
"Người thứ tám, Dương Gian đến rồi."
Tào Duyên Hoa nhẩm tính trong lòng.
Dương Gian không nói lời nào, hắn bước đến chỗ ngồi của mình sau đó nhìn thoáng qua cả bọn.
Điều đó có nghĩa chỗ Dương Gian đang ngồi trở thành chỗ đứng đầu trong hội nghị lần này, giờ đây cho dù người đó là phó bộ trưởng của tổng bộ cũng phải nhường đường.
"Tính cả tôi thì mới có tổng cộng tám người đội trưởng, tôi nghe nói tổng bộ đã bầu ra mười hai đội trưởng, vậy bốn người còn lại đầu rồi?"
Dương Gian liếc nhìn một cái, hỏi thẳng Tào Duyên Hoa.
Tào Duyên Hoa lập tức bước đến giải thích: "Người đội trưởng tên Khương Thượng Bạch gặp phải vài tình huống đặc biệt nên đã chết, vì vậy chỗ của anh ta vẫn luôn trống.
Một người khác là Thẩm Lâm vẫn đang mất tích trong sự kiện linh dị ở quỷ hồ, đến bây giờ vẫn chưa nhận được bất cứ tin tức nào về cậu ta.
Còn một vị đội trưởng nữa là Trương Chuẩn hiện đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài, tạm thời không thể đến đây."
"Còn về người đội trưởng cuối cùng"
Nói xong, ánh mắt hắn liếc nhìn về tòa nhà cao tầng ở đằng sau.
Sau một lúc, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, mặc áo SƠ mi quần âu đi giày da giống như một nhân viên văn phòng bước ra khỏi tòa nhà đó.
Gương mặt hắn cứng đờ, chẳng có bất cứ biểu cảm gì, cứ như đó chẳng phải là khuôn mặt mà là một cái đầu khắc ra từ gỗ, trông rất cứng nhắc.
"Đây chính là Lục Chí Văn, vị đội trưởng thứ mười hai.
Cậu ta trực thuộc nhân viên điều động trong nội bộ, thân phận hay tất cả các tin tức về cậu ta đều được giữ bí mật, thường phụ trách một vài việc an ninh đặc biệt, cùng với sắp xếp các tài liệu hồ SƠ về các sự kiện linh dị."
Tào Duyên Hoa giới thiệu về vị đội trưởng cuối cùng.
"Các vị đồng nghiệp, tôi là Lục Chí Văn, mong sau này sẽ có cơ hội làm việc với mọi người."
Lục Chí Văn nói, nhưng miệng của hắn vẫn không hề cử động, giọng nói cũng rất thản nhiên, chẳng có bất cứ ngữ điệu lên xuống nào.
Nhìn từ mặt nào cũng giống hệt một xác chết bị người ta giật dây điều khiển như con rối.
Dương Gian mở quỷ nhãn nhìn người này, hắn không thể nhìn thấu tất cả mọi thứ, nhưng vẫn có thể nhìn thấu một vài dấu vết.
Vốn dĩ người này chẳng có cơ thể của người sống, trên người hắn ta hiện rõ các đường vân gỗ.
"Đây là vị đội trưởng cuối cùng ẩn giấu trong tổng bộ sao?"
Những người khác cũng đang quan sát hắn ta.
Lúc Lục Chí Văn ngồi xuống, Tào Duyên Hoa lại nói: "Ngoài hai ghế đội trưởng trống của Khương Thượng Bạch và Thẩm Lâm, Trương Chuẩn đang ở nước ngoài không thể xuất hiện, tất cả các vị đội trưởng đã đến đông đủ.
Chuyện đầu tiên chúng ta cần giải quyết trong hội nghị lần này là chọn ra hai người từ trong những đội trưởng dự bị để bổ sung vào hai ghế trống cho đủ mười hai người."
Đương nhiên chuyện đầu tiên phải làm trong hội nghị chính là chọn ra đội trưởng mới.
"Trước hết mọi người hãy xem qua hồ sơ tài liệu của người được đề cử, những người tương đối thích hợp trong số các đội trưởng dự bị, đứng đầu là Lâm Bắc, tiếp đến là Chu Đăng, thứ ba là Văn Trung và người cuối cùng là Phùng Toàn"
Tào Duyên Hoa lại nói tiếp.
Lúc này các nhân viên công tác mang tài liệu của những người đó đến trước mặt từng vị đội trưởng.
Phần đầu tiên trong tài liệu là một bảng báo cáo đánh giá, trong bảng này có hai người Lâm Bắc và Chu Đăng được chấm điểm cao nhất, vượt xa hai người xếp thứ ba và thứ tư.
Dương Gian lật xem hồ sơ một lượt, hắn không đọc kỹ, vì trước đó Tào Duyên Hoa đã bật mí rồi, nếu không có gì bất ngờ thì đội trưởng mới được tuyển chọn lần này là Lâm Bắc và Chu Đăng.
Tào Duyên Hoa nói tiếp: "Không biết các vị có ý kiến gì với quyết định của tổng bộ hay không? Nếu như có mời mọi người nói ra, đừng ngại."
"Tôi không có ý kiến gì, ai trở thành đội trưởng mới cũng chẳng liên quan đến tôi."
Tào Dương nhún vai, hắn chẳng thấy hứng thú gì với chuyện này.
Lưu Quân nói: "Tôi đồng ý cho Lâm Bắc và Chu Đăng trở thành đội trưởng mới, họ được chấm điểm rất cao, hai người đó ưu tú nhất trong số những người được đề cử ở trước mặt mọi người, có thể bổ sung vào ghế trống của các đội trưởng."
"Tôi cũng không có ý kiến"
Lý Nhạc Bình trả lời một câu.