Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2865 - Chương 2865: Địa Điểm

Chương 2865: Địa Điểm

"Không nên đặt nơi diễn ra cuộc họp ở bên trong, mấy người mau dời phòng họp ra cái sân rộng bên ngoài, phòng khi xảy ra bất cứ chuyện gì cũng có thể ứng biến kịp thời."

Tào Duyên Hoa ra lệnh.

Có nhân viên công tác nói: "Thời tiết hôm nay có vẻ không đẹp cho lắm, có khi sẽ mưa to, nếu chúng ta khai mạc hội nghị ở bên ngoài có vẻ không ổn lắm đúng không?"

"Cậu nghĩ lúc khai mạc mấy vị đội trưởng kia sẽ quan tâm thời tiết thế nào hả?"

Tào Duyên Hoa hỏi lại.

Vì thế nơi diễn ra cuộc họp bị dời đến khoảng đất trống bên ngoài tổng bộ.

Dưới bầu trời đen kịt, tổng cộng có mười ba cái ghế đặt xung quanh một cái bàn tròn lớn, trừ một ghế của người phụ trách tổ chức buổi hội nghị lần này, tức phó bộ trưởng Tào Duyên Hoa đang đứng bên ngoài, mười hai cái ghế còn lại tương ứng với mười hai vị đội trưởng.

Ngoài ra, gần nơi tổ chức hội nghị còn sắp xếp một hàng ghế khác.

Những cái ghế này chuẩn bị cho các đội trưởng dự bị.

"Sắp đến thời gian rồi, mấy cậu đi thông báo cho tất cả các đội trưởng, mời họ vào chỗ ngồi, hội nghị sẽ bắt đầu ngay bây giờ.

Ngoài ra, những người khác mang tất cả hồ sơ và tài liệu cần thiết cho hội nghị đã chuẩn bị trước đó đến đây cho tôi."

Lúc này Tào Duyên Hoa đi ra khỏi tòa nhà, hắn nhìn đồng hồ rồi lập tức giao việc cho nhân viên công tác đi vào trong thông báo.

Rất nhanh sau đó, nhân viên công tác đã chạy đi mời các vị đội trưởng đã chờ ở bên trong tổng bộ từ lâu rồi.

Sau khi thông báo xong, lúc này Tào Duyên Hoa mới hơi ngước mắt nhìn lên trời.

Bầu trời đen kịt, thi thoảng còn vang lên từng đợt tiếng sấm chớp, xung quanh đây còn xuất hiện từng cơn gió mạnh, trong không khí tràn ngập một lớp bụi đất, khắp nơi đều bị khói mù bao phủ khiến người ta chẳng thể mở mắt nổi.

"Thời tiết thật xấu."

Tào Duyên Hoa thở dài nói.

Nhưng dù vậy hắn vẫn quyết định sẽ đặt bàn hội nghị ở bên ngoài.

Bởi hắn lo lắng sẽ xảy ra tranh chấp cãi vã giữa các vị đội trưởng này trong lúc họp, nếu thật sự có chuyện đó còn có thể động tay động chân, nên ở bên ngoài an toàn hơn, ít nhất nhân viên công tác sẽ không bị ảnh hưởng hay vạ lây.

Ngay sau đó, từng gương mặt quen thuộc nối tiếp nhau bước ra khỏi tòa nhà tổng bộ.

"Phó bộ trưởng, anh được đấy, thời tiết như thế này mà để chúng ta tổ chức cuộc họp ở bên ngoài sao, hay anh lo bọn tôi không cẩn thận đánh nhau à?"

Lúc này Tào Dương mới đi đến cười nói như thế.

Hắn chỉ liếc mắt một cái đã hiểu rõ suy nghĩ của Tào Duyên Hoa.

Tào Duyên Hoa nói: "Thời tiết xấu đến mức nào cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cái vị, tôi chỉ đề phòng chuyện nhỡ không may mà thôi.

Ngồi xuống đi, sắp đến lúc bắt đầu cuộc họp rồi đấy."

"Nghe nói anh cách chức Thẩm Lương rồi à? Lẽ ra anh nên làm thế từ sớm mới đúng, anh ta chẳng phải người thật thà gì đâu."

Tào Dương lại cười nói thêm một câu, sau đó đi về phía bàn hội nghị.

Tào Duyên Hoa im lặng không nói gì, chỉ nhìn những đội trưởng khác dần ngồi vào vị trí của mình, bắt đầu thầm đếm nhẩm số người.

Lý Quân, Vệ Cảnh, Vương Sát Linh.

Người kia là Lý Nhạc Bình, ngoài ra còn có Liễu Tam, tổng cộng đã có sáu đội trưởng ngồi vào vị trí.

Hai phút sau, một chiếc xe chuyên dụng chạy vào.

Hà Ngân Nhi bước xuống xe, vẻ lặng vẫn hờ hững đi về phía bàn hội nghị.

"Bảy người"

Tào Duyên Hoa thầm đếm trong lòng.

Trừ những người đó ra, các đội trưởng dự bị cũng bắt đầu đến đông đủ, trong đó có Chu Đăng, Lâm Bắc, cả Lưu Kỳ vẫn còn khá non nớt.

Hắn là bạn học cấp ba của Dương Gian, đã trải qua những chuyện khó có thể tưởng tượng nên hắn có tiềm năng rất lớn, ngoài ra còn có Lý Quân là người phụ trách thành phố Đại An, bên cạnh Lý Quân là A Hồng... và cuối cùng là Tô Phàm.

Lúc đội viên Phùng Toàn trong nhóm của Dương Gian tới đã gần đến giờ khai mạc hội nghị.

"Cậu đã gọi điện thoại thông báo cho Dương Gian chưa?"

Sau đó Tào Duyển lại hỏi.

Nhân viên công tác lập tức trả lời: "Đã thông báo rồi ạ."

Vừa mới nói xong, Liễu Tam nhận ra điều gì đó, việc đầu tiên hắn làm là ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Những người khác cũng cảm nhận được khí tức linh dị đang bao trùm xung quanh đây, hình thành nên một Quỷ Vực vô cùng đáng sợ.

Sau đó, mây đen nặng nề bị một tia sáng đỏ rực xua tan trong nháy mắt.

Bầu trời ban đầu bị xé thủng tạo thành một cái lỗ to, ánh nắng ấm áp chiếu xuống bao phủ cả tổng bộ, ánh sáng mờ tối lúc đầu lập tức sáng bừng lên, ngay cả những cơn gió lớn ở xung quanh cũng biến mất hết.

Thời tiết đã thay đổi.

Sau khi tia sáng đỏ biến mất, Dương Gian xuất hiện trên con đường cách đó không xa.

Hắn bước đến, thoạt nhìn hắn có vẻ bình thường chẳng có gì đặc biệt, nhưng thật ra khí tức tỏa ra từ người hắn lại khiến người khác cảm thấy tim đập nhanh, thậm chí có rất nhiều người nhận ra linh dị còn nghĩ thầm có thứ gì đó nguy hiểm đang đến gần.

"Dương Gian!"

Tất cả mọi người đều ngước mắt quan sát người thanh niên hai mươi tuổi kia.

"Quỷ Vực làm thay đổi thời tiết sao? Thú vị đấy."

Vương Sát Linh nâng kính, hắn ta cảm thấy thán phục từ tận đáy lòng, tên Dương Gian này có thể dùng sức mạnh linh dị rất mạnh mē.

"Người đó là Dương Gian, hắn tới rồi."

Bình Luận (0)
Comment