Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2868 - Chương 2868: Chiêu Hồn

Chương 2868: Chiêu Hồn

"Người đó dám ngang nhiên ra tay giết chết một người phụ trách trong thành phố này, nếu không phải kẻ điên thì có lẽ là một cao thủ.

Hơn nữa kẻ đó cũng chẳng hề coi trọng các đội trưởng của tổng bộ, rõ ràng là một người cực kỳ nguy hiểm, nên nếu có thể bắt được và thủ tiêu anh ta là tốt nhất.

Dù sao thì chả có ai biết chắc hung thủ giết Cao Minh để trả thù, hay cố ý nhắm vào người phụ trách của tổng bộ".

Vương Sát Linh đeo kính lên, mở miệng nói câu đầu tiên.

"Nếu kẻ đó thuộc trường hợp thứ hai, vậy các người phụ trách trong khoảng thời gian sau này ở thành phố sẽ có thể gặp nguy hiểm, thậm chí ngay cả đội trưởng cũng nằm trong phạm vi bị trả thù của người đó.

Giới linh dị lớn như vậy, hơn nữa còn rất nhiều ngự quỷ nhân trong dân gian, có vài ngự quỷ nhân có tính cách phản xã hội là chuyện hết sức bình thường.

Vậy các vị định dựa vào đâu để điều tra?"

Lý Quân nói tiếp: "Dĩ nhiên chuyện này cần phải thảo luận thêm, giống với lời của phó bộ trưởng đã nói, mục tiêu chỉ đơn giản là bắt và trừ khử hung thủ, tuy nhiên trước đó tôi đã đến hiện trường vụ án để điều tra với Dương Gian, cậu ấy đã dùng cách nào đó để điều tra ra manh mối mà hung thủ để lại, cùng với đó, cậu ta còn đấu một trận linh dị với hung thủ."

"Kết quả ra sao?"

Liễu Tam tò mò lập tức hỏi.

Lý Quân nhìn Dương Gian rồi nói: "Không phân cao thấp."

"Được đấy chứ! Quả nhiên là một cao thủ.

Không ngờ kẻ đó có thể đánh ngang ngửa với Dương Gian"

Hai mắt Chu Đăng mở to, có vẻ hắn cực kỳ ngạc nhiên.

Dương Gian bổ sung:

"Nếu nói rõ thì chẳng ngang ngửa đầu, tôi còn kém anh ta một chút, chỉ tiếc rằng tôi không thể nhìn được dáng vẻ của người kia, chỉ biết anh ta là một người đàn ông, cao khoảng mét tám.

Ngoài ra, người này không giống với người hiện đại, mà càng giống một ông lão từ thời cổ xưa."

"Giống như ông Tần từng sót lại từ thời dân quốc à?"

Tào Dương hỏi.

"Dáng vẻ của người này không già, trên tay cũng chẳng có nếp nhăn, thoạt nhìn người đó chỉ khoảng ba mươi tuổi, tuy nhiên người ta có thể dễ dàng dùng sức mạnh linh dị để duy trì cho vẻ bề ngoài không thay đổi.

Tôi nghĩ hung thủ đang nhắm vào quỷ họa, còn Cao Minh chỉ đen đủi đi xe máy tuần tra ngang qua tòa nhà Bình An đúng lúc anh ta đang ra tay nên bị người đó tiện tay giết chết mà thôi."

Dương Gian nói.

Hà Ngân Nhi đáp lời: "Một người phụ trách lại bị giết vì tiện tay à? Tôi không tin.

Phó bộ trưởng, anh tìm vài di vật của Cao Minh lúc còn sống đến đây để tôi thử chiêu hồn hỏi chính anh ta xem, tôi tin rằng chúng ta sẽ nhanh có đáp án cho chuyện này thôi."

"Cô chỉ dựa vào vài thứ như vậy mà có thể làm được sao?"

Chu Đăng kinh ngạc hỏi.

Người đã chết tận mấy ngày mà cô ta vẫn có thể gọi vong hồn về, thật sự vô cùng khó tin.

Những đội trưởng khác cũng ngạc nhiên nhìn Hà Ngân Nhi, chẳng ai ngờ sức mạnh linh dị của cô ta có thể làm được điều này.

Tào Duyên Hoa lập tức nói: "Được, để tôi sai người mang những di vật lúc còn sống của Cao Minh tới đây."

Sau đó hắn lập tức sắp xếp để thuộc hạ đi làm chuyện này.

"Cho tôi tối đa khoảng hai mươi phút, họ sẽ mang mấy thứ đó đến đây ngay."

Sau khi Tào Duyên Hoa vừa sắp xếp mọi thứ xong xuôi hắn lập tức nói.

Bỗng Dương Gian giơ tay: "Hai mươi phút lâu quá, để tôi ra tay."

Nói xong, quỷ nhãn của hắn lập tức mở ra.

Quỷ Vực lập tức bao phủ cả thành phố, chỉ sau chớp mắt, trên bàn hội nghị đã xuất hiện vài món di vật của Cao Minh.

Trong số các di vật đó có chiếc áo da mà hắn hay mặc lúc còn sống, một cái kính râm bình thường, và cuối cùng là chiếc xe gắn máy mà hắn đi hôm xảy ra chuyện.

"Ba thứ này đã đủ chưa?"

Dương Gian hỏi.

Hà Ngân Nhi liếc nhìn rồi nói: "Có ba di vật là đủ rồi."

Sau đó cô đứng dậy cầm chiếc kính râm màu đen bên cạnh chiếc xe máy.

"Thời gian chiêu hồn rất ngắn ngủi, các người muốn hỏi gì phải hỏi thật nhanh."

Trong lúc nói chuyện, cặp kính râm mà cô đang cầm đã bị một luồng khí tức lạnh lẽo lập tức ăn mòn.

Khi sức mạnh linh dị xuất hiện, bên cạnh Hà Ngân Nhi có một bóng người dần hiện lên.

Lúc đầu, bóng người đó rất mờ, nhưng bóng dáng mờ ảo đó dần trở nên rõ ràng, cuối cùng trông giống hệt người đang sống.

Cao Minh lại xuất hiện.

"Vì anh ta bị người khác giết chết chứ không phải chết rồi sống lại thành lệ quỷ, nên có thể giữ lại phần lớn suy nghĩ và ý thức khi còn sống.

Nếu anh ta chết và sống lại biến thành lệ quỷ, vậy có khi anh ta chẳng còn bao nhiêu kí ức lúc còn sống."

Hà Ngân Nhi giải thích với mọi người.

Tình trạng vong hồn được chiều hôn nhân gọi ra không cố định, có đôi khi vong hồn tồn tại nhưng lại xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn.

"Cao Minh, anh có nghe thấy tôi nói gì không?"

Tào Duyên Hoa chẳng hề sợ hãi khi đối diện với tình huống quái dị này, hắn nắm chắc thời gian để dò hỏi.

Vẻ mặt của Cao Minh sau khi bị Hà Ngân Nhi triệu hồi ra trông hơi lung lay, hắn đứng sững sờ ở đó như thể không chấp nhận nổi tình huống bây giờ.

"Tôi chết rồi sao?"

Lúc này Cao Minh mới lên tiếng giống như đã thật sự sống lại.

Bình Luận (0)
Comment