Vệ Cảnh tê dại nói: "Nếu đi bằng quỷ vực, trong tình huống mọi thứ suôn sẻ thì có thể xác định phương hướng gần đúng trong nửa giờ."
"Như thế thì quá chậm.
Đối phương sẽ biết mình bị bại lộ, nhất định sẽ không ở yên một chỗ lâu và sẽ thay đổi vị trí.
Nếu chúng ta thật sự muốn truy tìm, nửa giờ chắc chắn là không đủ."
Lâm Bắc suy nghĩ một chút, sau đó nói.
Lục Chí Văn nói: "Xác định vị trí của một ngự quỷ nhân hàng đầu khó hơn xác định vị trí của một người bình thường, vì vậy tôi cũng không nghĩ cách của mình là tốt."
"Nhưng lúc này cũng không còn quan trọng nữa, chỉ cần có cách là được, chúng ta có thể hành động ngay"
Lý Quân nói.
"Chờ một chút, tôi phải nghe ý kiến của Dương Gian về vấn đề này."
Tào Dương nói: "Ngày đầu tiên họp đội trưởng, nếu mọi người không nể mặt đội trưởng chấp pháp thì rất quá đáng"
"Hắn nói hắn đi ngủ rồi, ai biết khi nào hắn mới đến."
Hà Nhân Nhi nói.
Liễu Tam đáp: "Sẽ không lâu đầu, người đã tới"
Sau đó, anh sáng đỏ xung quanh lóe lên, Dương Gian lại xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Dương Gian sải bước đến và nói: "Trương Tiện Quang và những người khác đang ở thành phố Đại Hắn, thành phố kia do Tôn Thụy phụ trách.
Nếu bây giờ rời đi, chúng ta có thể gặp họ ở đó.
Có ai muốn đi cùng với tôi một chuyến không?"
"Thành phố Đại Hán? Cậu có chắc không?"
Lý Quân nói và nhìn Lục Chí Văn đang ở bên cạnh mình.
Lục Chí Văn cất bút đi và khẽ gật đầu, hắn cảm thấy những gì Dương Gian nói là đúng.
"Gần như là chắc chắn."
Dương Gian nói.
Lý Quân đáp: "Vậy thì tốt, tôi sẽ đi với cậu một chuyến."
“Thêm tôi nữa."
Liễu Tam nói.
ay la.
Tào Dương cũng đứng lên từ chỗ ngồi: "Đều đã đấu với nhau rồi, không có lý do gì để lùi bước.
Tôi cũng sẽ đi."
"Tuy rằng tôi không muốn phiền phức như vậy, nhưng là bên kia chết ở trong tay tôi, chuyện này còn chưa kết thúc."
Lý Nhạc Bình cũng đứng lên.
Nhất thời, rất nhiều người hưởng ứng.
Bọn họ đều sẵn sàng đi theo Dương Gian để giải quyết vấn đề này.
Vệ Cảnh nói: "Tôi cũng sẽ đi cùng cậu, xử lý những người này một lần, để tránh phiền phức sau này."
"Đã có nhiều người như vậy thì tôi sẽ không đi, hy vọng mọi người không thấy lạ."
Lúc này, Vương Sát Linh nói.
Dương Gian nhìn hắn chằm chằm: "Nếu anh không muốn đi thì thôi, tôi không ép buộc."
"Cảm ơn."
Vương Sát Linh tỏ ra bình tĩnh khi nhận được ánh mắt không mấy thiện cảm của Dương Gian, hắn vẫn mỉm cười nhẹ để tỏ vẻ cảm ơn.
"Đội trưởng Dương, dẫn tôi đi với."
Chu Đăng nói.
"Những thứ liên quan đến quỷ họa rất nguy hiểm.
Anh vừa trở thành đội trưởng.
Nói thật thì tôi không nghĩ anh chưa thích hợp để tham gia."
Dương Gian nói một cách nghiêm túc.
Chu Đăng nói: "Tôi có chừng mực, cậu đừng lo lắng."
"Được rồi, anh đã quyết định thì tôi sẽ không ép buộc."
Dương Gian gật đầu.
Lúc này, Lâm Bắc nói: "Hiện tại tôi sẽ tạm ở tổng bộ.
Tôi sợ rằng mọi người rời tổng bộ sẽ không có ai quan sát các vấn đề.
Chắc đội trưởng Dương không phản đối đầu nhỉ?"
"Anh có thể ở lại nếu muốn, dù sao tôi cũng sẽ đi."
Hà Nhân Nhi không do dự chút nào.
Mặc dù cô có khúc mắc với Dương Gian nhưng cô sẽ không lùi bước trước một sự kiện lớn như vậy.
Lúc này Tào Duyên Hoa nói đúng lúc: “Dương Gian, có cần nhiều đội trưởng cùng phối hợp để đối phó với Trương Tiện Quang kia như thế không? Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ nghĩ khi tất cả mọi người đều đi, nếu nơi khác phát sinh vấn đề ngoài ý muốn thì không có ai để giải quyết, nên để lại một vài người ở lại"
Dương Gian nghĩ và cảm thấy rất có lý, hắn nói: "Tào Dương, anh ở lại."
Tào Dương có chút khó hiểu nhìn hắn.
"Việc tự bảo vệ của anh hơi kém.
Vừa rồi khi Trương Tiện Quang tấn công, anh đã sử dụng búp bê thế mạng.
Thông tin này đã lộ ra ngoài rồi, lần sau gặp lại, rất có thể sẽ bị người ta bắt được điểm yếu, đối phương sẽ chuẩn bị kỹ.
Lần gặp mặt này có thể là một trận chiến, bất kỳ sai lầm nào cũng sẽ dẫn đến chết người."
Dương Gian nói.
"Vào thời điểm mấu chốt này, đội trưởng không thể mất."
"Được rồi, nếu không có đủ người, hãy gọi một câu và tôi sẽ đến ngay."
Tào Dương nhún vai, đành phải thỏa hiệp.
Kỳ thực khả năng tự bảo vệ của hắn cũng không yếu, chỉ là có lúc hắn muốn chắc chắn một chút mà thôi, nhưng tổng bộ cũng cần người canh chừng nên cũng không nói nhiều.
Danh sách nhanh chóng được hoàn thiện.
Dương Gian, Vệ Cảnh, Lý Quân, Liễu Tam, Hà Ngân Nhi, Chu Đăng, Lý Nhạc Bình và Lục Chí Văn bí ẩn.
Đủ tám đội trưởng.
Sự hợp tác này chưa từng xảy ra trong giới linh dị từ trước đến nay.
Thấy vậy, Tào Duyên Hoa cũng ngầm đồng ý với việc tập hợp của Dương Gian.
Dù sao vấn đề này rất đặc biệt, không thể bất cẩn, còn ba đội trưởng ở lại cũng tốt rồi.
"Dương Gian, tôi nghĩ tôi cũng có thể giúp một tay."
Đột nhiên, trong số các đội trưởng dự bị, Lưu Kỳ bước đến và nói với vẻ chờ đợi.
"Lưu Kỳ?"
Dương Gian nhìn chằm chằm vào hắn, cuối cùng nói: "Cảm ơn, nhưng anh không cần đi theo mạo hiểm.
Anh đi được đến đây cũng không dễ dàng.
Đừng để dễ dàng gặp chuyện."
"Vậy được rồi."
Lưu Kỳ thở dài.