Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2903 - Chương 2903: Kẻ Yếu Giãy Dụa

Chương 2903: Kẻ Yếu Giãy Dụa

“Anh... Anh là Trương Tiện Quang, vậy mà anh lại bước từ trong tranh ra, sao lại có thể?"

Tôn Thụy khiếp sợ.

"Có gì không thể? Vì tôi không phải là người trong tranh, Dương Gian có thể tự do ra vào thì tôi cũng có thể."

Trương Tiện Quang thuận miệng nói một câu.

Tôn Thụy sau khi nghe xong lập tức liên tưởng đến gì đó: “Anh mới là Trương Tiện Quang thật, người thứ ba đảm nhiệm vị trí quản lý bưu cục?"

“Trả lời đúng rồi, xem ra cậu cũng không ngốc, nhưng mà thực lực hơi yếu"

Trương Tiện Quang gật đầu.

Vậy mà sau một khắc.

Ầm!

Một tiếng thật lớn vang lên, cửa nhà trọ bị một lực mạnh mẽ phá vỡ.

Ước chừng khoảng ba mươi đàn ông sải bước tiến đến: “Có thể bắt đầu kế hoạch rồi, đã chuẩn bị xong”.

"Nhiếp Ảnh Bình, cậu làm rất tốt, tất cả đều thuận lợi."

Vẻ mặt Trương Tiện Quang không chút thay đổi, dường như đều trong dự liệu.

Lúc này người đàn ông tên Nhiếp An Bình đặt bức tranh to lớn trong tay xuống đất.

Bức tranh sơn dầu này phủ một tấm vải đen, không thấy rõ nội dung, vậy nhưng Tôn Thụy có cảm giác đây là quỷ họa, nhưng hẳn không phải là quỷ họa chân chính, mà là một bức tranh diễn sinh.

“Đi thôi."

Trương Tiện Quang nói.

Hắn một mượn bức tranh sơn dầu để rời khỏi nơi này, chỉ có cách này mới có thể không rời khỏi bưu cục mà có thể thoát khỏi đây.

Nhiếp Ảnh Bình nhìn chằm chằm Tôn Thụy, nói: “Tên đó thì sao? Cũng là người quản lý bưu cục."

“Không cần để ý, hắn không thể can thiệp vào chuyện chúng ta muốn làm, hơn nữa bây giờ hắn biết thì cũng quá muộn, hắn muốn ngăn cản cũng bất lực, vì tôi cũng là người quản lý bưu cục, dù hắn làm gì thì tôi cũng có thể thay đổi lại"

Trương Tiện Quang không nhìn Tôn Thủy, hắn hoặc là không ra, nếu ra thì nhất định sẽ thành công.

Vậy nên Tốn Thụy có tồn tại hay không cũng chẳng quan trọng.

Ngược lại người không thể quỷ họa, khống chế tất cả là hắn, chứ không phải Tôn Thụy.

Vẻ mặt Tôn Thụy khó coi vô cùng, hắn nắm cây gậy thật chặt, nổi gân xanh, hận không thể liều mạng với đối phương, nhưng hắn biết mình không phải đối thủ, thân phận người quản lý bưu cục cũng không có bất kì ưu thế nào.

Nhiếp Ảnh Bình gật đầu, mở miếng vải đen ra, để lộ quỷ họa.

Trương Tiện Quang không chút do dự bước vào thế giới quỷ họa, biến mất trong bưu cục quỷ.

"Quả thật là một phế vật, cậu mà cũng xứng làm người quản lý thứ tư?"

Nhiếp Ảnh Bình liếc Tôn Thụy một cái, sau đó xoay người rời đi cùng với quỷ họa.

"Đáng ghét"

Lúc này Tôn Thủy cảm nhận sâu sắc sự bất lực của mình, hắn biết không phải mình giành được chức quản lý này, mà là Dương Gian mạnh mẽ thăng chức.

"Nhưng mà các người sẽ hối hận vì hôm nay không nhìn, tôi không ra tay vì tôi biết một mình tôi không thể ngăn cản được các người, nhưng không có nghĩa là tôi không có cách."

Hắn cắn răng, cầm lấy cây gậy gõ nặng nề lên mặt đất.

Sau đó, trên vách tường hiện lên một vài bức tranh to lớn.

Những chân dung kia đều là sứ giả tầng năm của bưu cục qua các thời đại.

Giờ khắc này tất cả các sứ giả đều nhìn về phía Tôn Thụy.

Vẻ mặt Tôn Thủy âm trầm, vách tường mở ra một hốc tối, lấy ra một bức tranh lớn.

Bức tranh này cũng bị đầy một miếng vải đen.

Giống y đúc bức quỷ họa trong tay Nhiếp An Bình vừa này.

Vì đây cũng là một bức quỷ họa, dù chỉ là một bức diễn sinh.

Bức quỷ họa này là do Dương Gian tự mình đưa đến vào trước đó.

Lúc đó Tôn Thụy đã biết Trương Tiện Quang có vấn đề, đang điều tra hắn, nên hắn len lén giấu bức tranh này đi, trừ Dương Gian ở bên ngoài ra thì không ai biết.

Dù Trương Tiện Quang là quản lý bưu cục những bình thường ẩn núp quá kĩ, lại không biết chuyện này.

Đây coi như bóng tối dưới ánh đèn.

"Tôi còn có một bức quỷ họa, mọi người có đồng ý tiến vào bên trong ngăn cản Trương Tiện Quang không?"

Tôn Thụy nhìn chằm chằm tất cả mọi người trong tranh, mở miệng hỏi.

"Còn một bức quỷ họa? Vậy thì không cần lãng phí thời gian, để chúng tôi vào, chúng tôi sẽ giúp cậu ngăn cản Trương Tiện Quang kia"

Dương Hiếu mở miệng nói.

"Tên đó là người quản lý, không thể bị giết, chúng ta chỉ là vong hồn nửa sống nửa chết, sợ khó có thể là đối thủ của hắn, nhưng mà tôi cũng muốn thử một lần, thử xem có thể thay đổi gì không"

“Tên này muốn kéo tất cả mọi người tiến vào thế giới quỷ họa, đây là muốn giết sạch tất cả mọi người nha.

Dù tôi rất muốn gặp lại người nhà của mình, nhưng mà không muốn gặp lại họ trong thế giới quỷ họa, vậy thì quá tàn nhẫn."

Tất cả vong hồn trong tranh đều kích động, ý kiến thống nhất, đều muốn ngăn cản Trương Tiện Quang, không bằng lòng nhìn kế hoạch của hắn thành công.

Dù sao kiểu kế hoạch điên cuồng này khiến người ta khó có thể chấp nhận được.

"Mặc kệ mọi người thật lòng hay nói dối gạt tôi, thế nhưng trước mắt tôi không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tin tưởng mọi người.

Kết cục của chúng ta đều rất thê thảm, nếu mọi người không hi vọng những người khác giống chúng ta, giống trong thế giới quỷ họa thì xin hãy giúp tôi."

Tôn Thụy hít một hơi sâu nói.

Sau khi hắn chân thành nói, không do dự chút nào hất miếng vải đen đi.

Hắn trùm một bức tranh sơn dầu lên trên quỷ họa.

Bức tranh tiếp xúc với quỷ họa.

Con đường mở ra lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment