Dương Gian và những người khác đang ở trong trường tiểu học bị bỏ hoang tại thị trấn Song Kiều nên không nắm bắt được thông tin về chuyện xảy ra ở bưu cục quỷ, vấn đề mà họ phải đối mặt lúc này còn lớn hơn rất nhiều vấn đề mà Tôn Thụy gặp phải.
Vì cuộc đối đầu bằng linh dị vẫn đang tiếp diễn.
Nhờ sự bảo vệ của năm người Dương Gian, Lý Quân, Vệ Cảnh, Liễu Tam và Lý Nhạc Bình, Hà Ngân Nhi đã chiêu hồn thành công.
Ba vong hồn vẫn giữ được sức mạnh linh dị như lúc còn sống, nhưng thời gian duy trì loại sức mạnh này rất ngắn.
Tuy nhiên, khi ngạ quỷ nhân đánh nhau có thể phân ra kẻ thắng người thua, quyết định sống chết chỉ trong tích tắc, nên có thêm ba vong hồn này là đủ rồi.
Đòn tấn công vào lúc này đã khiến bốn tên Trương Tiện Quang phải thay đổi sắc mặt.
Chúng nhấc đại đao cũ kỹ đầy vết gỉ sét trong tay lên, muốn tái diễn lại cảnh một nhát xử lý sạch ba vong hồn như trước đó, không để những vong hồn này có cơ hội làm loạn.
Nhưng ai ngờ được đúng vào lúc này, luồng sức mạnh linh dị kỳ quái không biết từ đầu ra khiến thanh đại đao trong tay một tên Trương Tiện Quang biến mất.
Cơ hội tới rồi! Vào giây phút này, ý thức còn sót lại của ba vong hồn kịp phản ứng lại, chúng lập tức tự điều chỉnh, một trong ba vong hồn thay đổi phương hướng lao đến chỗ Trương Tiện Quang không có vũ khí kia, hai vong hồn còn lại vẫn cố gắng giải cứu Lý Quân như trước.
"Động thủ, mọi người xông lên, một người không được thì ba người hợp sức lại với nhau."
Lúc này, cơ thể của Dương Gian ghép lại thành công, hắn khẽ quát một tiếng, trong tay quỷ ảnh cầm trường thương nứt nhanh chóng lao thẳng đến chỗ Trương Tiện Quang ở gần nhất.
Vệ Cảnh, Liễu Tam và Lý Nhạc Bình cũng phản ứng lại.
Họ không thể đánh một chọi một, nhưng nếu cùng nhau hợp sức thì chưa chắc thất bại.
Lúc này, ba người cùng đổi hướng, đánh về phía Trương Tiện Quang cuối cùng.
Vào giây phút ba thanh đại đao quỷ dị bổ xuống Trương Tiện Quang, chỉ chớp mắt sau, một vong hồn bị chém ngang eo cắt thành hai khúc, sau đó cơ thể của vong hồn này nhanh chóng mờ nhạt, cuối cùng nó vặn vẹo một lúc rồi hóa thành làn khói và tan biến.
Chỉ trong chớp mắt đấy, hai vong hồn còn lại vẫn luôn bao vây Trương Tiện Quang đang bắt giữ Lý Quân cũng dần mờ nhạt.
Nhưng Trương Tiện Quang đang bị tập kích này lại đứng nguyên tại chỗ không thể nhúc nhích, sau đó sắc mặt hắn nhanh chóng biến thành màu xám đen như tro tàn, trên mặt bắt đầu xuất hiện những vết nứt, rồi những vết nứt này càng lúc càng nhiều, cơ thể hắn bắt đầu vặn vẹo phát ra âm thanh kẽo cà kẽo kẹt như tiếng xương cốt đang vỡ vụn, nội tạng đang hư thối.
Chỉ mấy giây sau, đột nhiên một tiếng “ầm"
vang lên, cả người Trương Tiện Quang lập tức hóa thành một đống bột mịn như một món đồ sứ mỏng manh bị vỡ vụn, chỉ còn sót lại một lớp cặn đen như mực bốc mùi hôi thối.
"Thật sự không được, chỉ có thể xử lý một người.
Nếu tôi vẫn còn sống thì có khi giết được ít nhất ba tên nữa..."
Một giọng nói già nua hư ảo yếu ớt vang lên.
Thân hình của hai vong hồn mơ hồ, rất khó để duy trì hình thể bình thường nhưng họ vẫn hoàn hảo không bị tổn hại chút nào, từ đó có thể thấy được hai người hợp sức giết một Trương Tiện Quang không hề khó.
Tuy nhiên, họ không ở trong trạng thái còn sống nên không thể chịu được sự bào mòn của sức mạnh linh dị, cơ thể của vong hồn không chịu nổi một đòn tấn công này.
"Quỷ xâm lấn cơ thể à? May mắn thay đó chỉ là vong hồn, không có cách nào duy trì được sức mạnh như khi còn sống, nhưng nó cũng mang đến cho người ta thật nhiều phiền phức đấy."
Trương Tiện Quang hai tay trống không liếc mắt nhìn một Trương Tiện Quang khác đứng cách đó không xa cùng với Hà Ngân Nhi và Chu Đăng.
"Anh còn có thời gian rảnh rỗi nhìn chỗ khác à?"
Dương Gian đã đánh tới, dao bổ củi sắp chém xuống.
Trương Tiện Quang muốn động đậy nhưng bóng đen đã bao trùm dưới chân, từng bàn tay quỷ cháy đen bao phủ lấy cơ thể của hắn lần nữa, gây nhiễu loạn hành động của hắn.
Kiểu quấy nhiễu như thế này sẽ là điểm trí mạng vào những lúc mấu chốt.
"Thú vị đấy!"
Trương Tiện Quang hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua, trên mặt không hề tỏ vẻ hoảng sợ mà hắn càng bình tĩnh khiến người ta phải kinh ngạc.
Vào khoảnh khắc tiếp theo, đầu của hắn lập tức bị chém thành hai nửa, cơ thể cũng bị tách làm đôi.
Nhưng sau khi cơ thể bị tách rời cũng không duy trì nguyên dạng mà bắt đầu hư thối rất nhanh giống như trước đó, chỉ trong thời gian ngắn ngủi chưa đến mười giây, cơ thể của hắn đã hoàn toàn hệ thối và tan biến không còn sót lại một hạt bụi nào.
Ba người Vệ Cảnh, Liễu Tam và Lý Nhạc Bình hợp sức tấn công một Trương Tiện Quang.
Dây thừng quỷ trấn áp kết hợp với đòn tấn công linh dị đáng sợ nào đó của Liễu Tam, cộng thêm lời nguyền chắc chắn phải chết của Lý Nhạc Bình, dưới sự kết hợp sức mạnh linh dị của ba người đội trưởng, Trương Tiện Quang kia không còn một chút sức để phản kháng đã lập tức bị giết chết.
Nhưng Vệ Cảnh cũng không dễ chịu chút nào, hắn phải nhận một đòn tấn công rất khủng khiếp, cổ bị xé toạc tạo thành một cái lỗ lớn, phần đầu suýt rơi xuống đất, màu đen bắn tung tóe trông vô cùng thê thảm.
Cùng với đó, trên ngực hắn bị chém một nhát khiến xương sống bị gãy, nội tạng sắp chảy ra ngoài thông qua vết rách khắp người.
Một mình hắn chịu hai đòn tấn công.