Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2909 - Chương 2909: Bản Năng

Chương 2909: Bản Năng

Tuy nhiên, vào lúc này đinh đóng quan tài trong tay Dương Gian đã đâm xuyên vào người Trương Tiện Quang đang đứng dưới ngọn đèn dầu.

Không thể thoát khỏi sự áp chế của đinh đóng quan tài, dù ngự quỷ nhân có mạnh đến mức nào cũng sẽ bị đóng đinh, trong những lần đối đầu trước đây đã đủ chứng minh cho quan điểm này.

"Nguy hiểm thật đấy! Suýt chút nữa tôi đã bị cậu dùng đinh quan tài đóng chết ở đây rồi.

Đáng tiếc cậu vẫn kém may mắn một chút, nhưng có đôi khi kém một chút chính là thua tất cả"

Lúc bấy giờ, Trương Tiện Quang nhìn chằm chằm Dương Gian, hắn vẫn có thể nói chuyện, vẫn tỉnh táo, dường như đinh đóng quan tài đầm xuyên cơ thể nhưng nó không hề có tác dụng.

Tròng mắt Dương Gian co lại.

Lúc này, hắn nhìn thấy thân thể Trương Tiện Quang dần biến mất giống như hòa vào bóng tối, chỉ còn sót lại vài đường nét mờ nhạt.

Dù đinh đóng quan tài xuyên qua cơ thể của hắn, nhưng không hề có cảm giác như bị đóng đinh.

"Anh là người không tồn tại trong thế giới thực, cần thứ gì đó làm phương tiện mới có thể xuất hiện."

Dương Gian cũng nhìn hắn ta chằm chằm, hắn từ từ thu lại trường thương nứt.

Hắn đã từng gặp tình huống như thế này rồi, hơn nữa không phải chỉ một lần.

Có rất nhiều linh dị không tồn tại trong thế giới thực, chẳng hạn như quỷ cầu cần có nước mới xuất hiện được trong thực tế, hay chẳng hạn có những người chỉ sống trong ký ức, hay có những lệ quỷ chỉ khi nói chữ quỷ thì nó mới xuất hiện.

Trương Tiện Quang thật cũng thuộc loại như thế.

"Khi tiếp tục đánh nhau, đám đội trưởng các người sẽ tìm tòi ra được nhiều thông tin về tôi, các người thật sự không đơn giản.

Nhưng nếu hôm nay không phải trong số các người có người là chiêu hồn nhân, gọi ra được một kẻ đáng sợ, chắc chắn tám đội trưởng các người cũng bị giết chết mà thôi."

Bóng dáng Trương Tiện Quang càng lúc càng mờ, gần như sắp biến mất.

Dương Gian không để ý tới lời nói của hắn ta, hắn suy đoán: "Anh đang cố gắng đổi chủ đề đấy à? Đáng tiếc tôi đã phát hiện ra.

Trong tình huống vừa rồi, chỉ một thứ có thể thỏa mãn điều kiện trở thành phương tiện của anh, đó chính là ánh sáng.

Anh sẽ xuất hiện ở nơi có ánh sáng, khi bóng tối bao trùm, anh sẽ biến mất, tôi nói có đúng không?"

Vẻ mặt Trương Tiện Quang lập tức thay đổi.

Quả nhiên Dương Gian mới là kẻ phiền phức nhất.

Điều này không phải dựa vào thông tin để phân tích ra, vì đầu óc không có khả năng phản ứng nhanh như vậy.

Đây là trực giác với linh dị, nó giống như một phản ứng trong tiềm thức của con người.

"Giết cậu trước đã."

Vào lúc này, cảm xúc của Trương Tiện Quang bộc phát, trong giọng nói của hắn lộ rõ sát ý, không che giấu chút nào.

Phương tiện đã bị phân tích ra, có nghĩa là hắn đã không còn lại thế, ngay cả việc khởi động lại cũng sẽ bị ngăn cản.

Tình huống mà hắn đã sắp xếp để giết chết tám người đội trưởng này cũng sẽ bị phá giải nhanh thôi, và khi bị phá giải thì kế hoạch của hắn có khả năng sẽ thất bại.

Hắn tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra.

Hai tên Trương Tiện Quang ở xung quanh bắt đầu ra tay, ngay cả bản thể mờ ảo trước mặt cũng tấn công về phía Dương Giang "Hiện tại anh đã chậm rồi."

Quỷ ảnh dưới chân Dương Gian lại lan tràn, bóng tối đen nhánh và sền sệt như mực lập tức bao trùm cả phòng học.

Không còn ánh sáng, Trương Tiện Quang biến mất hoàn toàn trước mắt hắn.

Bởi vì hắn ta không thể xuất hiện trong bóng tối.

Vào lúc này, Dương Gian đang đứng ngay chỗ cũ nhưng không hề bị tấn công.

Tạm thời đã giải quyết được mối nguy hiểm.

"Đoán đúng rồi à?"

Liễu Tam kinh ngạc hỏi, giọng nói của hắn vang lên trong phòng học tối om.

Dương Gian nói: "Đừng thả lỏng cảnh giác, chỉ cắt đứt phương tiện của anh ta mà thôi, không có nghĩa là chúng ta đã thắng.

Anh ta còn sống, hơn nữa còn xuất hiện ngay bên cạnh chúng ta."

"Ít nhất bây giờ đã giam cầm được anh ta."

Lý Nhạc Bình nói.

"Giam cầm à? Phương tiện bị chặn chỉ khiến tôi tạm thời không có cách nào tấn công các người mà thôi, nhưng điều đó không có nghĩa tôi đã bị các người giam giữ.

Hơn nữa, tôi không thể tấn công các người khi không có ánh sáng, nhưng các người cũng không chạm được vào tối.

Có lẽ các người cũng hiểu rõ sự xâm lấn và đối đầu linh dị tác động lẫn nhau."

Giọng nói của Trương Tiện Quang vang lên.

Hắn quanh quẩn một chỗ trong bóng đêm, thậm chí họ còn nghe được tiếng bước chân của hắn.

Nhưng hắn vẫn chưa để lại dấu chân để làm phương tiện, có vẻ hắn vẫn đề phòng việc này.

Rõ ràng Trương Tiện Quang đang nghiên cứu về Dương Gian.

Dương Gian nhíu mày, trong đầu của hắn đang nhanh chóng nghĩ ra biện pháp đối phó tiếp theo.

Bởi vì hắn biết việc chặn ánh sáng và cản phương tiện không giữ chân được Trương Tiện Quang bao lâu, người này nhất định có cách đột phá khỏi sự bao trùm của quỷ ảnh.

Trận đối đầu ở thị trấn Song Kiều vẫn đang tiếp diễn.

Nhưng ở thành phố Đại Hán, nơi đang bị bao phủ trong quỷ vực, Trương Tiện Quang chân chính đã bắt đầu hành động.

"Ở bưu cục quỷ có một vài rắc rối vẫn chưa được xử lý, anh đi quá gấp"

Nhiếp Ảnh Bình mở miệng nói.

Bình Luận (0)
Comment