Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2910 - Chương 2910: Cọp Giấy

Chương 2910: Cọp Giấy

Vào giờ phút này, Trương Tiện Quang đang đi trong thế giới quỷ họa, họ muốn đến một ngôi làng cách thị trấn Song Kiều không xa, mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ càng ở nơi đó.

"Nếu cứ tiếp tục chờ đợi, tôi lo lắng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Dù bây giờ tôi là người quản lý của bưu cục, nhưng thật ra sức mạnh linh dị mà tôi nắm giữ vô cùng, vô cùng ít ỏi.

Nếu không phải tôi tạo mối quan hệ với Dương Hiếu, lợi dụng tên tuổi của ông ta để che giấu, có lẽ tôi đã không thể tiếp tục ở lại trong bức tranh sơn dầu được nữa."

"Dù sao thì lúc trước tôi đã chuyển toàn bộ sức mạnh linh dị của mình cho một tôi khác mà bản thân có thể điều khiển để thực hiện kế hoạch"

Trương Tiện Quang tiết lộ tình hình hiện tại của mình.

Trên thực tế, tình trạng hiện giờ của hắn chân chính có thể miêu tả bằng một câu miệng cọp gan thỏ, dù sao sức mạnh linh dị cũng chỉ có một phần, chỉ có thể cho một người dùng.

Miệng cọp gan thỏ: Miệng nói thì hùng hổ, bạo dạn nhưng thực chất sợ sệt, nhút nhát.

Nhiếp Ảnh Bình nói.

"Anh to gan thật đó.

Nếu anh bị phát hiện hoặc tôi tới chậm một bước, có lẽ anh sẽ bị tên Tôn Thụy kia giữ lại trong bưu cục quỷ rồi."

"Tôi sẽ không chết ở bưu cục quỷ, năng lực của tên Tốn Thụy kia không đủ, không ngăn cản được cô, nhưng tôi vẫn có thể thoát thân như thường".

Trương Tiện Quang nói.

"Nếu không ngay từ lúc đầu tôi đi xử lý Điền Hiểu Nguyệt kia, khiến người quản lý đời thứ tư của bưu cục vẫn luôn chậm chạp không thể thượng vị để làm gì?"

"Người quản lý đời thứ nhất cứ đứng im lặng trơ mắt nhìn mọi chuyện xảy ra như vậy sao?"

Nhiếp Ảnh Bình hỏi.

"La Văn Tùng à?"

Trương Tiện Quang nói.

"Tôi đã trao đổi với anh ta về kế hoạch này, anh ta không phản đối cũng không ủng hộ, cho nên anh ta ngầm cho phép tôi làm tất cả những chuyện này.

Có lẽ trong lòng La Văn Tùng cũng hiểu rõ việc các sự kiện linh dị liên tiếp xảy ra, dù anh ta chống đỡ cả một đời nhưng cuối cùng tình huống vẫn là một mớ hỗn độn như cũ.

Không hẳn anh ta chưa từng có suy nghĩ muốn thử một chút kế hoạch này của tôi, dù sao trước kia cũng chưa từng có bất kỳ người nào đi trên con đường này, dù tôi không hoàn toàn thành công nhưng ít nhất tôi cũng có thể đảm bảo an toàn cho một khu vực, để lại một một vùng đất thanh tịnh.

Những người ở thế hệ lớn tuổi đều có một tật xấu, đó chính là không thích can thiệp vào sự lựa chọn của thế hệ sau, cho nên từ khi anh ta bắt đầu tách rời sức mạnh linh dị của bản thân, chuẩn bị ổn thỏa cho những việc sẽ xảy ra sau khi mình rời đi, khi tôi từ bên ngoài trở về bưu cục quỷ đã thuận nước đầy thuyền, tiễn anh ta lên đường rồi."

"Người quản lý sẽ không chết ở bên trong bưu cục quỷ, nhưng một khi họ rời khỏi bưu cục quỷ sẽ phải chết.

Đây vừa là sự bảo vệ vừa là lời nguyền.

Thật ra tôi vẫn khá biết ơn anh ta.

Vì dù sao nếu không có sự ngầm đồng ý của anh ta, mọi kế hoạch của tôi sẽ không thể thành công Nói xong lời cuối cùng, Trương Tiện Quang cũng cảm thấy có chút xúc động.

Thật ra có rất nhiều người hắn không muốn giết, nhưng có một số việc khiến hắn không còn lựa chọn nào khác, không giết người đó thì không thể thực hiện được kế hoạch.

"Hiểu rồi."

Nhiếp Ảnh Bình gật đầu, hắn nói.

Không lâu sau, hai người dừng bước lại, họ đã đến trước một ngôi nhà cao tầng rất bình thường không đáng chú ý ở trong thôn này.

"Trương Tiện Quang, Nhiếp Ảnh Bình, hai người đã tới rồi à?"

Chẳng mấy chốc, cửa được mở, hai người một nam một nữ bước ra.

Tuổi tác của họ không nhỏ, khoảng năm mươi tuổi.

Họ đều là ngự quỷ nhân, trước kia là người đưa tin đến bưu cục, đồng thời sau khi đưa tin xong rời khỏi bưu cục quỷ, nhưng sau khi rời khỏi bưu cục lại phải đối mặt với vấn đề lệ quỷ sống lại.

Vào lúc đó, Trương Tiện Quang đang hoạt động ở bên ngoài đã xuất hiện và tìm được họ.

Vậy là từ đó họ trở thành đồng đội của Trương Tiện Quang.

"Đỗ Hồng, Trương Oánh, hai người vất vả rồi, Hà Nguyệt Liên thế nào rồi? Có sống không?"

Trương Tiện Quang khẽ gật đầu.

"Khát vọng muốn sống của cô ta tương đối mạnh, không có suy nghĩ muốn tự sát, hơn nữa cô ta vẫn luôn hợp tác, điều này đã giúp chúng tôi bớt đi rất nhiều phiền phức."

Đỗ Hồng nói.

"Vậy tốt rồi."

Trương Tiện Quang đi vào trong phòng, lại trông thấy Hà Nguyệt Liên đang thất hồn lạc phách ngồi một mình trên ghế không nói câu nào.

"Hình như cô đã chấp nhận số phận của mình?"

Hắn nhìn chằm chằm Hà Nguyệt Liên rồi hỏi.

Hà Nguyệt Liên khẽ ngẩng đầu lên nhìn lướt qua hắn.

"Không phải anh chỉ muốn cái chết của tôi có giá trị hơn sao? Một người bình thường như tôi, khi đối mặt với những ngự quỷ nhân các người thì ngoại trừ việc chấp nhận số phận còn có biện pháp nào khác nữa à?"

"Cũng đúng, nhiều khi người ta gặp phải tình huống bản thân không thể làm gì khác.

Thật ra tôi không muốn giết cô, chỉ là có vài lúc muốn mọi chuyện được ổn thỏa thì phải hy sinh một số người"

Trương Tiện Quang thở dài, hắn nói.

"Dối trá."

Hà Nguyệt Liên mắng một câu.

Trương Tiện Quang nói: "Cô thích mắng thì cứ mắng thêm vài câu, không sao hết, dù sao có một số việc mà tôi làm thật sự không đúng lắm, nhưng kế hoạch vẫn phải được tiến hành như cũ."

Bình Luận (0)
Comment