Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2915 - Chương 2915: Chưa Đến Lúc

Chương 2915: Chưa Đến Lúc

"Được rồi, cẩn thận một chút, còn có Chu Đăng cùng Lục Chí Văn ở bên ngoài, thật sự không nên đưa bọn họ tới đây."

Liễu Tam gật đầu, che mặt, lảo đảo rời đi.

Hắn biết rằng Dương Gian đang lo lắng và muốn giải quyết tốt hậu quả.

Hắn là người duy nhất ở đây còn vốn liếng để chống lại Trương Tiện Quang.

Hắn ở lại đây chỉ là gánh nặng, thậm chí ẩn chứa nguy hiểm, một khi xác già mất kiểm soát, mọi người sẽ đối mặt với nguy hiểm rất lớn.

Sau khi Liễu Tam rời đi.

Dương Gian không ngần ngại thắp lại ngọn đèn dầu xác chết.

Nếu không thể giết chết Trương Tiện Quang, hắn thật sự không can tâm.

Ngọn đèn dầu mờ ảo lại chiếu sáng xung quanh.

Vốn nghĩ đó là một cuộc chiến khác.

Tuy nhiên, Trương Tiện Quang không còn được nhìn thấy trong lớp học bỏ hoang.

Ngoài ra, không có linh dị nào khác xuất hiện.

Dưới ánh đèn, mọi thứ đều ổn.

"Hắn thật sự đã chết ư?"

Dương Gian cau mày, trong lòng lo lắng, tay cầm đèn dầu đi quanh phòng học.

Vẫn chưa tìm thấy gì.

Hắn nghĩ rằng Trương Tiện Quang đã trốn đi sau khi tắt đèn, rốt cuộc cây đao của Trương Tiện Quang chỉ xé tan quỷ ảnh của hắn, để lại một khoảng trống.

Dù khoảng trống trên mặt đất nhưng sàn bê tông làm sao có thể chặn được linh dị.

Dương Gian không chút do dự cầm đèn dầu xác chết lên lầu hai.

Trên tầng hai, ngọn đèn dầu xác chết của hắn chiếu sáng một ít nước xác chết màu xanh lá kỳ lạ, đó là một số tàn tích linh dị.

Sự xuất hiện của dấu vết này khiến sắc mặt của Dương Gian bỗng nhiên u ám.

Hóa ra nhát đao của Trương Tiện Quang là để chừa một lối thoát cho bản thân.

"Hắn có lẽ không chết."

Nghĩ vậy, Dương Gian cầm theo đèn dầu, lập tức lần theo dấu vết của các linh dị trên mặt đất để tìm.

"Hoàn toàn không thể để tên này sống lại được"

Hắn có thể thấy được Trương Tiện Quang bị thương rất nặng, tuy rằng cuối cùng đã tắt đèn, cô lập phương tiện, đồng thời gián đoạn cuộc tấn công, nhưng hai đội trưởng đã phải chịu lời nguyền chết chóc, làm sao có thể sống sót mà không phải trả giá.

Những giọt nước xác chết màu xanh lục xuất hiện trong ánh sáng mờ ảo như một chất huỳnh quang.

Dương Gian lần theo dấu vết, ra khỏi phòng học, đến hành lang, theo bậc thang trở lại lầu một, sau đó những dấu vết này đi vào cửa sau của trường học.

Và có một khu đất trống ở cửa sau.

Dương Gian nhìn thấy một ngọn đèn dầu.

Mọi dấu vết đều biến mất gần ngọn đèn dầu.

Dương Gian nhận ra điều gì đó, sắc mặt hắn thay đổi đột ngột, hắn lập tức rút lui, đi về phía những đội trưởng khác đang tụ tập trên sân.

--- "Chuyện gì đang xảy ra vậy, bóng tối đã tản ra ư?"

Khi Liễu Tam bước ra khỏi tòa nhà dạy học bỏ hoang, hắn trông thấy bóng tối bao phủ xung quanh đã biến mất.

Phải biết rằng khoảng bóng tối kia là quỷ vực của quỷ sai.

Sau khi trở về hắn đã bị lạc đàn, trong lòng lo lắng sẽ bị quỷ sai để mắt tới, không ngờ rằng mối nguy hiểm lớn nhất đang ẩn nấp trong vùng lân cận đã biến mất chỉ trong nháy mắt.

"Là một vong hồn do Hà Ngân Nhi chiếu hồn ra giải quyết, chúng tôi cũng không biết rõ tình huống cụ thể.

Đúng rồi, tình huống bên phía mọi người thế nào rồi? Dương Gian, Lý Nhạc Bình đâu? Đã giải quyết xong tên Trương Tiện Quang kia chưa?"

Lục Chí Văn lập tức hỏi.

Chu Đăng và Hà Ngân Nhi cũng nhìn về phía hắn, hy vọng sẽ nhận được một tin tức tốt.

"Trương Tiện Quang sống mái với chúng tôi ở trong phòng học một trận, chắc chắn anh ta đã bị trọng thương, nhưng không biết sống chết ra sao.

Bây giờ Dương Gian đang ở lại nơi đó để giải quyết hậu quả, Lý Nhạc Bình đang trong trạng thái rất không ổn, tôi nghĩ anh ta sắp không thể kiểm soát bản thân được nữa nên đã rút lui trước một bước, tình trạng của tôi cũng rất tồi tệ, không thể tiếp tục chiến đấu được nữa."

Sắc mặt Liễu Tam khó coi, hắn nói.

Lục Chí Văn lập tức nhíu mày.

"Để tôi tính lại xem nào.

Lý Quân, Vệ Cảnh, Lý Nhạc Bình và anh, cả bốn người đều đã mất đi khả năng chiến đấu, còn lại cũng chỉ có mỗi tối và Chu Đăng cùng với Hà Ngân Nhi, nhưng mà Hà Ngân Nhi đã sử dụng con át chủ bài, số lượng vong hồn có thể triệu hồi trong tay ước chừng cũng rất có hạn.

Trương Tiện Quang có khả năng vẫn chưa chết, vậy nên tình huống hiện nay thật sự không được ổn cho lắm."

"May mắn là tạm thời đã xử lý được quỷ sai đang lang thang ở vùng phụ cận, chúng ta có thời gian để nghỉ ngơi một chút, nhưng như vậy thì kẻ địch ẩn núp trong bóng tối cũng có khả năng sẽ tập kích chúng ta."

"Yên tâm, còn có tôi ở đây mà.

Chỉ cần tôi vẫn còn một hơi thở, tôi tuyệt đối sẽ không để mọi người bị thương"

Vào lúc này Chu Đăng đứng ra, nói với giọng rất đanh thép.

Hà Ngân Nhi liếc mắt nhìn hắn ta.

"Cậu đừng có khoác lác, từ đầu đến giờ ngoại trừ trộm một cây đạo của Trương Tiện Quang về, cậu còn phát huy được tác dụng gì nữa đâu."

"Chẳng phải là bởi vì vẫn chưa tới thời điểm động thủ sao."

Chu Đăng nói.

"Con át chủ bài phải để dành sử dụng vào những giây phút cuối cùng."

"Chu Đăng nói cũng đúng.

Hiện giờ ở trong tình huống này, nếu như có nguy hiểm, tôi và Chu Đăng sẽ đứng ở trước, cho đến bây giờ tôi cũng chưa ra tay, đối phương không có đủ thông tin của tôi, đây là một cơ hội"

Lục Chí Văn nói mà biểu cảm trên mặt không thay đổi chút nào.

"Vậy thì mời hai người biểu hiện."

Hà Ngân Nhi nói.

"Vừa rồi tôi không thể triệu hồi vong hồn kia ra ngoài, lần này tôi mang theo một tấm bài vị, hơn nữa trạng thái hiện giờ của tôi rất tốt, vẫn có thể tiếp tục ra tay."

"Nếu đã như vậy, có vẻ tình huống của chúng ta cũng không quá hỏng bét."

Liễu Tam nói.

Bình Luận (0)
Comment