Tuy nhiên, ngay tại giờ phút này, Dương Gian đột nhiên nhận ra điều gì đó, hắn quay đầu nhìn về phía cách đó không xa.
Vào giờ phút này, có hai cánh tay màu xám như tro tàn bám ở bên trên tường rào của sân trường bị bỏ hoang, sau đó một xác chết quỷ dị cơ thể không trọn vẹn bởi hai chân bị gãy từ trên tường rào rơi xuống vang lên một tiếng bình bịch, hình như có thể thấy một đôi mắt quỷ dị đang nhìn về phía này bằng ánh nhìn oán độc, vậy nhưng xác chết không trọn vẹn do chân bị gãy đó lại có thể dùng một tốc độ đáng kinh ngạc bò về phía bên này.
Không chỉ như vậy, trên bức tường bên cạnh cũng bắt đầu xuất hiện những khuôn mặt người rất quỷ dị, mặt mày chúng vặn vẹo, giãy dụa kịch liệt, dường như chúng đang cố gắng thoát ra khỏi bức tường để ra ngoài.
Không biết từ lúc nào giữa đám cỏ dại trên sân trường đột nhiên xuất hiện mấy người có dáng vẻ quái dị.
Có người khô quắt và gầy guộc, vừa cao vừa gây giống như một cây cột điện đứng sừng sững ở đó.
Có người cứng ngắc như máy móc, đi trên đường mà tay chân căng cứng, không có chút linh hoạt nào, càng lộ ra vẻ quái dị...
"Là quỷ, hơn nữa số lượng còn rất nhiều."
Vẻ mặt của Dương Gian cứng đờ, lướt mắt nhìn xung quanh.
Không biết từ lúc nào nhóm người bên phe mình đã bị một đám lệ quỷ bao vây.
Chắc chắn cấp bậc kinh khủng của đám lệ quỷ này không cao lắm, bởi vì hắn không cảm nhận được mối nguy hiểm, nhưng với số lượng này... Đủ để giết chết một người đội trưởng đấy.
Hơn nữa, tất cả mọi người đều đang trong tình trạng bị tấn công trên phương diện ý thức, nếu như Dương Gian mang theo quỷ cẩu cùng nhập mộng, vậy những người bên phe mình ở bên ngoài sẽ không có ai trông coi, đến lúc đó chắc chắn sẽ bị lệ quỷ vừa mới xuất hiện giết chết.
"Đây chính là kế hoạch tiếp theo mà đối phương chuẩn bị à? Phối hợp với đòn tấn công ý thức của Trương Tiện Quang, tiến công cả trong lẫn ngoài, khiến không một bên nào có thể giúp đỡ nhau."
Hắn chỉ nhìn thoáng qua đã hiểu rõ hành động của đối phương.
"Nhưng nhiều lệ quỷ cùng tiến về một phía như vậy chắc chắn không phải ngẫu nhiên, nhất định có người cố ý điều khiển.
Ẩn núp lâu như vậy, cuối cùng cái tên Trần Kiều Dương kia cũng ra tay rồi."
Ánh mắt của Dương Gian loé lên, hắn cố gắng tìm kiếm dấu vết của Trần Kiều Dương, kết quả lại không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của tên mục quỷ nhân này, có vẻ hắn ta không ở nơi này.
"Trần Kiều Dương, kiểu tranh đấu như vậy mà anh cũng muốn chen vào một chân à? Thật sự không sợ sau này sẽ bị trả đũa lại à?"
Hắn hét lên một tiếng, giọng nói vang vọng khắp xung quanh.
Trần Kiều Dương theo dõi tình huống nơi này từ đằng xa, hắn nghe thấy lời nói của Dương Gian nhưng chỉ cười mỉa mai, cũng không đáp lại.
Hắn vẫn giữ vững thái độ bình tĩnh, sẽ không ngu ngốc đến mức tiết lộ vị trí của mình chỉ vì dăm ba câu nói.
Mặc dù hắn biết ở bên trong thế giới quỷ họa, Dương Gian không thể sử dụng quỷ nhãn, nhưng trong lòng hắn vẫn đề phòng đối phương như cũ.
"Muốn dẫn mình ra ngoài à, nằm mơ đi."
Trần Kiều Dương tiếp tục dẫn du lệ quỷ đi qua đó, phớt lờ lời nói của Dương Gian.
Sau khi hết vài tiếng, Dương Gian phát hiện đối phương vẫn không thò đầu ra, trong lòng hắn cũng hiểu rõ nguyên nhân.
Lần trước cái tên này ăn phải một vố đau như vậy, từ đó về sau hắn ta rất cảnh giác, không dám đối mặt trực tiếp với Dương Gian nữa.
Dù sao hắn cũng hiểu rất rõ ràng về Trần Kiều Dương, một khi đối diện động thủ, người chết chắc chắn sẽ là Trần Kiều Dương, không tồn tại khả năng khác.
Tiếng hét mấy câu kia không dự được Trần Kiều Dương xuất hiện, nhưng lệ quỷ ở phụ cận lại tới gần.
Con lệ quỷ có cơ thể không trọn vẹn do chân gãy kia lúc này đã bò tới trước mặt.
Mục tiêu tấn công của con quỷ là Chu Đăng, con quỷ kia duỗi cánh tay dính đầy bùn đất ra, có ý định muốn túm lấy đùi của Chu Đăng "Ầm!"
Nhưng trước khi con quỷ đạt được mục đích, một cây trường thương nứt đã bay tới đâm xuyên qua người con lệ quỷ này, đóng định nó trên mặt đất.
"Số lượng vẫn đang tăng thêm, nếu như mình tốn thời gian ở đây chiến đấu với những con lệ quỷ này, chỉ sợ bốn người họ sẽ chết trong tay Trương Tiện Quang"
Lúc này, Dương Gian hít một hơi thật sâu, cảm nhận được sự khó khăn của vấn đề.
Hắn cúi đầu nhìn xuống, nước đọng dưới chân vẫn chưa đủ để hình thành kích thước cần thiết, chỉ miễn cưỡng đủ để thả quỷ cẩu ra ngoài.
Nhưng quỷ cầu cần hắn đi cùng để khống chế, nếu không một khi nó tiến vào trong mộng, rất có thể sẽ không phân biệt được đâu là quân địch đâu là quân ta, cắn chết tất cả mọi người.
"Dùng nến quỷ có thể ngăn chặn được đám lệ quỷ này không nhỉ? Không được, thời gian kéo dài nến quỷ quá ngắn, không thể cầm cự nổi đến lúc mình cứu mấy người đội trưởng này trở về.
Vậy nếu dùng búp bê chết thay thì sao? Cũng không được, dù mình dùng búp bê chết thay để chuyển dời tấn công ý thức, bảo vệ sự an toàn của họ, nhưng họ vẫn không có cách nào để tỉnh lại, vẫn phải đối mặt với nguy hiểm như cũ."
Trong đầu Dương Gian đang nhanh chóng suy nghĩ các cách đối phó.