Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2921 - Chương 2921: Đáng Sợ

Chương 2921: Đáng Sợ

Quỷ hỏa này đã không đơn giản chỉ là quỷ hỏa mà nó còn có năng lực của lô hỏa, một số lệ quỷ có cơ thể sẽ trở thành nhiên liệu cho lô hỏa, cuối cùng không ngừng bị thiêu đốt, không ngừng bị áp chế, hình thành một vòng tuần hoàn không có cách nào phá giải, chỉ có thể cam chịu bị chìm trong biển lửa.

Một con lệ quỷ nối tiếp một con lệ quỷ bị lửa thiêu đốt.

Trong vòng chưa đầy mười giây, cả đám lệ quỷ nằm trong phạm vi quỷ vực của Dương Gian bao trùm đã hoàn toàn bất động, đứng im tại chỗ không thể di chuyển.

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy chứ?"

Cảnh tượng này khiến hai con người của Trần Kiều Dương và Trương Tiện ở cách đó không xa đột nhiên co rụt lại, trái tim cũng hơi dừng lại.

"Đi mau, cái tên Dương Gian này vừa khống chế được sức mạnh linh dị mới, gây ra một loại biến đổi về chất nào đó.

Nếu chúng ta còn không đi nhanh thì sẽ chết ở chỗ này."

Trương Tiên gầm nhẹ một tiếng, da thịt của hắn đang nhanh chóng biến thành màu đen cháy xém, đồng thời cơ thể còn bốc khói, toàn thân từ trên xuống dưới cũng bắt đầu đỏ bừng.

Hắn cảm nhận được có một đám lửa đang thiêu đốt trong cơ thể mình, chẳng mấy chốc nó sẽ hoàn toàn đốt cháy mình.

"Đáng chết"

Sắc mặt của Trần Kiều Dương cũng thay đổi, không nói một lời, hắn quay đầu lập tức chạy.

Nhưng làm sao họ có thể rời đi được đây? Phóng mắt nhìn xung quanh, toàn bộ thế giới đều là màu vàng kim, như thể tất cả được bao phủ trong ánh sáng chói lọi.

Chỉ cần ở trong cõi quỷ vực này, cơ thể sẽ không có cách nào tránh thoát được sự thiêu đốt của quỷ hỏa, hơn nữa thời gian ở trong quỷ vực càng lâu, xác suất bị lửa lan đến càng lớn, một khi bị dính lửa, kết quả của họ chắc chắn sẽ bị ngọn lửa cắn nuốt giống như những lệ quỷ bị đẩy lùi kia, cuối cùng bất động, đứng im tại chỗ, không cách nào động đậy.

Hơn nữa dường như đám lửa này còn không đốt cháy người bình thường, chỉ đặc biệt nhằm vào lệ quỷ, nhằm vào ngự quỷ nhân.

"A!"

Trương Tiên định chạy trốn, kết quả lại không có cách nào phá giải chỗ quỷ vực này, không lâu sau, hắn đã bị bén lửa.

Hỏa diễm thiêu đốt từ trong cơ thể của hắn, từ lỗ tai, lỗ mũi, trong miệng, trong mắt đốt lan ra ngoài.

Hắn vô cùng đau khổ, xương cốt bị đốt vang lên tiếng răng rắc, toàn thân đều bị ngọn lửa nuốt sống.

Trần Kiều Dương sợ hãi chết khiếp, vội vàng vận dụng sức mạnh linh dị.

Vào khoảnh khắc tiếp theo, bốn người giấy quỷ dị nâng một cái kiệu giấy, từ nơi không xa ung dung chạy tới.

Mặc dù nhìn tốc độ có vẻ rất chậm, nhưng thực tế thời gian chỉ vừa qua một cái chớp mắt, kiệu giấy đã đi tới trước mặt Trần Kiều Dương.

Hắn không hề do dự chút nào, lập tức chui vào trong kiệu giấy.

Sau khi vào giấy kiệu, Trần Kiều Dương mới cảm thấy cơn đau đớn khi bị thiêu đốt giảm đi rất nhiều, tạm thời nguy cơ bị bắt lửa đã được hóa giải.

"Rời khỏi nơi này."

Trần Kiều Dương điều khiển lệ quỷ lần nữa, bảo hiệu giấy khiến hắn rời đi.

Nhưng đúng vào lúc này, hắn hơi ngẩng đầu nhìn lên trên đỉnh kiệu, mí mắt lập tức nhảy lên.

Kiệu giấy cũng đang bị thiêu đốt.

"Nhanh, nhanh hơn chút nữa."

Vào giờ phút này, Trần Kiều Dương hoàn toàn luống cuống.

Hắn biết nếu như không thể rời khỏi nơi này trước khi kiệu giấy bị ngọn lửa nuốt chửng, vậy thì hắn và kiệu giấy sẽ bị ngọn lửa thiêu cháy cùng một chỗ.

Lệ quỷ sau khi bị ngọn lửa cắn nuốt chắc chắn sẽ không chết, nhiều nhất là bị áp chế, thế nhưng hắn sẽ chết, hơn nữa còn sẽ chết rất thê thảm.

Nhưng mà lúc này Dương Gian vẫn không để ý tới Trương Tiện bị bắt lửa và Trần Kiều Dương ngồi trên kiệu giấy định chạy trốn.

Hắn không có thời gian để chậm trễ, nếu chậm thêm nữa chỉ sợ ngay cả một đội trưởng mà hắn cũng không cứu nổi chứ đừng nói là cứu cả bốn đội trưởng, dù sao mạng sống của đội trưởng quan trọng hơn tính mạng của một Trần Kiều Dương rất nhiều.

Nhìn thấy nguy cơ đã tạm thời được giải trừ, lúc này bên người Dương Gian có một con quỷ cẩu nhảy ra.

"Kéo tất cả vào trong mộng"

Dương Gian ra lệnh, sau đó ánh mắt hắn chậm rãi nhắm lại, chìm vào trong giấc ngủ sâu.

Vừa tiến vào trong mộng, Dương Gian lại xuất hiện ở một ngôi làng quen thuộc một lần nữa.

Nơi này là quê hương của hắn, nhưng vào giờ phút này, ở khu vực gần ngôi làng này có thêm một tòa nhà không thuộc về hắn, đó là một trường tư thục cũ kỹ.

Trường tư thục cứ mờ mờ ảo ảo không rõ ràng cho lắm, giống như nó đang bị một lớp sương mù bao phủ, hơn nữa xung quanh cũng không có đường đi, như thể nó bị ngăn cách với thế giới bên ngoài.

"Một khu đất linh dị mới sao? Quả nhiên, mình có thể tìm được thông qua quỷ mộng, có lẽ mấy người họ đang bị mắc kẹt bên trong tòa nhà kia, không có cách nào đi ra ngoài."

Dương Gian nhìn thoáng qua, sau đó lập tức chạy về phía ngôi trường tư thục cũ kỹ kia, đồng thời ra lệnh: "Xông vào bên trong trường tư thục kia"

Quỷ cẩu ở bên cạnh gầm nhẹ một tiếng, vọt tới trước Dương Gian một bước.

Có quỷ cẩu đi đầu dẫn đường, sương mù xung quanh trường tư thục lập tức tan biến, và trường tư thục càng ngày càng trở nên rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment