Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2922 - Chương 2922: Bảo Vệ

Chương 2922: Bảo Vệ

Linh Dị Lúc đầu xung quanh không có đường đi, nhưng vì có quỷ cẩu đi trước, một con đường nhỏ uốn lượn lại lập tức xuất hiện.

Con đường này là dấu vết xâm lấn của quỷ cẩu.

"Sức mạnh linh dị ở trường tư thục đó không mạnh lắm, quỷ cẩu xâm lấn gần như không gặp phải ngăn cản nào, khó trách lúc trước Trương Tiện Quang không dám sử dụng chiêu trò như vậy, hắn biết tấn công ý thức không mạnh bằng quỷ cẩu, cho nên dứt khoát không sử dụng.

Tuy nhiên, mặc dù tấn công ý thức không có tác dụng với mình nhưng có lẽ lại là đòn tấn công chí mạng với các đội trưởng khác."

Trong lòng Dương Gian rất lo lắng, hắn lập tức tăng nhanh tốc độ.

Quỷ cẩu chạy thẳng đường vô cùng thuận lợi, hoàn toàn xâm lấn vào thế giới của đối phương.

Một con đường đến trường tư thục đã hoàn toàn được mở ra.

---- Trong trường tư thục cũ kỹ.

Một quỷ thủ giống như xác chết cầm cây đao lớn rỉ sét đi lại, những người bên trong căn phòng của trường tư thục này đều ngồi trước bàn như cái cọc gỗ, không dám động đậy.

Mà lúc này con quỷ giết người càng trắng trợn.

Hai ba chục học sinh quỷ dị bên trong trường tư thục.

Bọn họ giống như đã chết từ lâu, mặc quần áo màu đen, cơ thể trắng bệch, không nhúc nhích, như là vong hồn trong trí nhớ, bị giam cầm ở đây vĩnh viễn.

Ngoài những vong hồn đã chết này ra, bốn người Hà Ngân Nhi, Chu Đăng, Liễu Tam, Lục Chí Văn vừa đến căn phòng quỷ dị này không lâu.

Cho dù là đội trưởng cấp ngự quỷ nhân nhưng lại không có cách nào phản kháng, chỉ có thể ngồi yên tại chỗ.

Hà Ngần Nhi ngồi trên cái bàn cạnh tượng, ở đây có khá ít học sinh, chỉ có bên trái trước mặt là có một người chết.

Nhất định con quỷ đến để giết người theo ngẫu nhiên.

"Ba chọn một sao?"

Lúc này tim của Hà Ngân Nhi đập loạn, không biết bản thân mình có may mắn như Chu Đăng không.

Con quỷ đã đến gần.

Khí thế lạnh lẽo lại gần trong gang tấc, Hà Ngân Nhi chỉ có thể di chuyển con người, cơ thể vẫn cứng ngắc như cũ, chỉ có thể trở mắt nhìn mọi chuyện xảy ra.

Con quỷ đột nhiên dừng bước, nó đi đến cạnh Hà Ngân Nhi.

Xác suất một phần ba.

Dường như Hà Ngân Nhi khá xui xẻo, cô bị chọn trúng.

Chu Đăng lập tức hét lên: “Con quỷ này cút lại đây cho ta."

“Vô dụng thôi, thanh âm không hấp dẫn sự chú ý của quỷ, xem ra vận may của cô chỉ đến đây thôi, khởi đầu khá tốt, ít nhất có thể giết chết một đội trưởng"

Giọng nói của Trương Tiện Quang vang lên, mắt hắn chuyển động nhìn cảnh tượng đang diễn ra.

Con quỷ nâng con đao rỉ sét trong tay lên, giống như lúc trước, tiện tay chém về phía đầu Hà Ngân Nhi.

Trong mắt con quỷ, Hà Ngân Nhi chẳng khác gì những học sinh khác đang ngồi đây.

"Tôi sẽ bị giết sao?"

Con người Hà Ngân Nhi có rút, cô trơ mắt nhìn thanh đao lớn quỷ dị kia kém xuống, cơ thể có căng cứng, muốn dùng hết sức giãy giụa nhưng không thể thoát được.

"Đừng!"

Chu Đăng gào lên.

Liễu Tam ngồi cách đó không xa, vẻ mặt âm trầm, chỉ có thể chăm chú nhìn cảnh tượng đang diễn ra này.

"Ầm!"

Một giây sau, thanh đao trong tay quỷ thủ rơi xuống theo dự đoán, nhưng mà lại lệch hướng, không chém trúng đầu Hà Ngân Nhi mà chém vào cái bàn trước mặt Hà Ngân Nhi.

Cái bàn gỗ cũ kĩ lập tức chia năm sẻ bảy.

"Hả?"

Trương Tiện Quang thấy cảnh này lập tức ngẩn người.

Sao lại như thế? Quỷ chém người mà lệch ư? Hà Ngân Nhi cũng sợ toát cả mồ hôi lạnh, hai mắt cô mở to, lộ ra vẻ hoảng sợ, còn có một loại cảm giác sống sót qua tai nạn.

"Tôi không sao?"

Cô có chút khó tin.

Rõ ràng vừa rồi một đao kia chém xuống mình, mà bản thân lại không có cách nào di chuyển, theo lý thuyết phải chết mới đúng “Vận may tốt quá, đòn kia của con quỷ bị lệch."

Chu Đăng thấy cảnh này, vui mừng khôn xiết.

Vận may? Ánh mắt Liễu Tam lấp lóe: “Chắc chắn không phải vận may, nhất định là có gì đó kỳ quái khiến cho đòn của con quỷ sinh ra sai số."

Còn chưa nói xong, ánh mắt hắn nhìn về phía không hề gây chú “Lục Chí Văn, là cậu làm à?"

Chuyện quấy rầy lệ quỷ kiểu này chắc chắn Chu Đăng và Hà Ngân Nhi không thể làm được, vậy khả năng duy nhất là cái người luôn che dấu thực lực Lục Chí Văn.

Lục Chí Văn cũng không phủ nhận, chỉ nói: “Là tôi làm, lúc mọi người ra tay, tôi có động tay động chân một chút trên cơ thể mỗi người, chỉ có thể phát huy tác dụng lúc sinh tử.

Đừng hiểu lầm, tôi động tay chân bảo vệ mọi người chứ không phải hại"

“Cậu có thể xem là một lớp bảo vệ linh dị"

“Bảo vệ linh dị? Nói như vậy, trên cơ thể tôi cũng có?"

Liễu Tam nhíu mày nói.

Lục Chí Văn: “Đúng thế, không chỉ có cậu, bọn Lý Nhạc Bình, Lý Quân, Vệ Cảnh, Hà Ngân Nhi, Chu Đăng đều có, tôi chỉ không táy máy với Dương Gian"

“Ví dụ như Lý Nhạc Bình, quỷ mộng du của hắn không thể khống chế được nguy hiểm, lớp bảo vệ linh dị kia sẽ giúp hắn lúc nguy hiểm giữ được lý trí, mà cơ thể hắn lại không cảm giác được.

Dù không duy trì được lâu nhưng mà có thể giúp hắn chống đỡ lúc mấu chốt.

Ví dụ như Lý Quân, lúc hắn sắp chết, lớp bảo vệ của tôi sẽ giúp hắn còn chút ý thức, có thể giúp cho hắn tránh hồi sinh lệ quỷ, tăng phiền phức không đáng có."

“Bảo vệ của Hà Ngân Nghi có chút đặc biệt, đủ để ngăn cản đòn tấn công có thể giết chết cô ấy, khiến cho đòn tấn công bị sai lệch, dù nhìn thì nhỏ bé không đáng kể, nhưng lúc mấu chốt có thể bảo toàn tính mạng."

Lục Chí Văn tiết lộ bí mật.

Bình Luận (0)
Comment