Dù Trương Tiện Quang ở đây, nhưng cuộc chiến đấu bên ngoài đã xong, bây giờ nói ra cũng không sao.
"Thì ra là thế, nhưng sao cậu biết được Lý Nhạc Bình chắc chắn sẽ không khống chế được, Lý Quân sẽ bị giết chết?"
Liễu Tam hỏi.
Lục Chí Văn bình tĩnh nói: “Tôi không biết trước, tôi cũng không biết chuyện sau này sẽ phát triển như thế, tôi chỉ dự đoán tình huống xấu nhất có thể xảy ra, dựa vào tình huống đó mà tạo kế dự phòng, đó cũng không phải chuyện khó khăn gì”.
"Dù thế nào thì tôi cũng sốt sót, tôi cảm ơn cậu."
Lúc này Hà Ngân Nhi hít một hơi sâu, trong lòng bình tĩnh lại, cô cũng quan tâm chút Lục Chí Văn dùng chút thủ đoạn nào.
Cô chỉ biết mình vừa tránh khỏi một đòn tấn công chí mạng.
Như vậy là đủ rồi.
"Loại bảo vệ này có thể duy trì mấy lần? Trò chơi vẫn tiếp tục, chỉ cần không có người chết, quỷ vẫn tiếp tục giết người ngẫu nhiên, người tránh được đòn tấn công lần trước thì sau đó vẫn có thể bị quỷ để mắt đến, đến lúc đó hy vọng năng lực của cậu có thể cứu cô ấy"
Trương Tiện Quang lạnh lùng nói.
Lục Chí Văn nói: “Anh nói đúng, loại bảo vệ này chỉ có thể dùng một lần, nhưng mà anh có thể tận dụng số thời gian còn lại không? Anh cố ý dẫn Dương Gian ra, muốn tận dụng thời gian này giết chết bọn tôi, nhưng bây giờ chúng ta bị nhốt rồi, nhưng mà không chết."
“Cậu mong chờ Dương Gian sẽ tới cứu mấy người?"
Trương Tiện Quang nói: “Có lẽ hắn sẽ tới, nhưng mà không nhanh như thế, tôi đã chuẩn bị bên ngoài, dù không đủ giết chết Dương Gian, nhưng đủ để ngăn hắn, khiến hắn không có cách nào đến đây trợ giúp.
Dù sao hôm nay tôi cũng chuẩn bị không ít phương án khẩn cấp."
Hắn tin rằng lúc này Dương Gian ở bên ngoài đã bị lệ quỷ quấn lấy, không có thời gian đến cứu người.
Sau khi con quỷ tấn công Hà Ngân Nhi, dù không giết chết nhưng không tiếp tục tấn công nữa.
Đương nhiên giết người là ngẫu nhiên, lần tiếp theo xác suất rút trúng Hà Ngân Nhi khá thấp.
Quỷ lần nữa đi quanh.
Lúc này đến phiên Liễu Tam lo lắng.
Bởi vì sau khi quỷ đi ngang qua Hà Ngân Nhi, đi vòng qua ở giữa, mà hắn ở một hàng trong đó.
"Liễu Tam, cậu yên tâm, chắc chắn cậu không bị rút trúng."
Chu Đăng nói.
Vẻ mặt Liễu Tam âm trầm nói: “Bây giờ cầu mong vận may của mình không bị quỷ chú ý, vẫn phải nên nghĩ cách nào trốn thoát, chúng ta ở đây càng lâu càng nguy hiểm, may mắn không để mắt đến chúng ta mãi”.
Lúc nói chuyện, có một học sinh u ám đầy tử khí bị lệ quỷ rút trúng chém đầu.
Lần nữa trong một chỗ ngồi.
Đồng thời quỷ cũng lại gần Liễu Tam.
Nhưng mà xung quanh hắn đều có học sinh, xác suất bị rút trúng cũng không xao.
"Ở chỗ này không dùng được sức mạnh linh dị, nghĩ cách như thế nào?"
Chu Đăng lắc đầu nói: “Tôi cũng hết cách, ở bên ngoài tôi chắc chắn sẽ không khiến mọi người thất vọng"
“Kiểu tập kích này khá ít, cách khắc chế càng ít hơn.
Trong giới linh dị, người có thể khống chế sức mạnh linh dị ở phương diện này cũng không có mấy người.
Hình như Lâm Bắc có sức mạnh linh dị phương diện này, đáng tiếc hắn không đến."
Lục Chí Văn nói.
"Hả?"
Trong khi đang trò chuyện, Trương Tiện Quang đột nhiên phát hiện ra cái gì đó, ánh mắt nhìn về phía cửa chính trường tư thục.
Lúc này cửa lớn đóng kín, căn bản không nhìn thấy gì.
Nhưng sau đó đột nhiên có tiếng chó dữ gầm gừ vang vọng vào bên trong phòng học.
"Chó sủa?"
Âm thanh này lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
"Là Dương Gian, hắn tới rồi."
Ánh mắt Liễu Tam sáng lên, lập tức nói.
Hắn đã từng thấy con quỷ cẩu kia, lần đầu tiên là ở cổ trấn Thái Bình, lúc trước giao thủ với Trương Tiện Quang, con chó dữ này cũng xuất hiện.
Chó dữ xuất hiện có nghĩa là Dương Gian đang ở gần.
"Tốt quá, chúng ta được cứu rồi."
Chu Đăng cũng vui mừng nói.
"Chết tiệt"
Vẻ mặt Trương Tiện Quang lập tức thay đổi.
Dương Gian xuất hiện không chỉ đơn giản là có thể xoay chuyển kết cục, càng có nghĩa là Trương Tiên và Trần Kiều Dương bên ngoài cũng không thể ngăn được.
Nói cách khác tình trạng bên ngoài đang rất xấu.
"Ít nhất cũng giết một người đi."
Nội tâm Trương Tiện Quang cực kì không cam lòng.
Những đội trưởng này khó giết đến thế sao? Đánh đến bây giờ, đối phương chỉ mất đi một Lý Quần, dù những người khác bị thương nặng nhưng vẫn không chết.
Mỗi lần đều chỉ còn một chút là thành công.
Trương Tiện Quang không cho rằng thực lực của mình không đủ, mà là cần đánh giá lại năng lực của những đội trưởng này một chút, những đội trưởng này còn nhiều con bài chưa lật, tất cả đều nằm ngoài dự đoán.
Quả nhiên, tư liệu của tổng bộ hoàn toàn không đáng tin.
"Đến tôi rồi?"
Mà lúc này, lông tơ của Liễu Tam dựng đứng, hắn nhìn thấy lệ quỷ kia sau khi chém chết một học sinh, tiếp tục tiến về phía trước, dừng lại gần hắn.
Cạnh hắn có bốn người, trong đó là ba người chết, xác suất hắn bị rút trúng khá thấp.
Con quỷ lần nữa quơ đao.
Một học sinh bị chém bay đầu, sau đó cơ thể tan biến, chỗ ngồi trống không.
Còn khá may mắn."
Liễu Tam thở nhẹ một hơi.
Nhưng mà quỷ cầm đao đi về phía trước một bước rồi ngừng lại.
Tình huống như thế xuất hiện có nghĩa là lần nữa con quỷ rút trúng người gần đó, chuyện này khiến Liễu Tam vừa thở dài lại sốt ruột lần nữa.
"Có kịp không?"
Trương Tiện Quang nhìn chằm chằm.
Hi vọng con quỷ rút trúng Liễu Tam.