"Ầm!"
Trương Tiện Quang ngồi trước bàn học bị nện ngã trên mặt đất, máu tươi lập tức dọc theo da đầu chảy xuống.
Cơ thể của hắn cứng ngắc, nhưng vẫn giãy dụa muốn đứng lên như cũ.
Quỷ cẩu xâm nhập vào trong trường tư thục khiến sức mạnh linh dị trói buộc trở nên yếu dần, sự thay đổi này cũng có tác động lên người hắn.
"Tức giận rồi sao? Quả nhiên, ở thế giới trong mộng, cậu đã lấy lại được cảm xúc ban đầu, ngay cả tính tình cũng trở nên dễ xúc động hơn."
Trương Tiện Quang khẽ cười, hắn cũng không thèm để ý đến chút tổn thương này.
"Dương Gian, chúng ta mau chóng rời khỏi nơi này, trở lại bên ngoài, sau đó đi tìm Trương Tiện Quang chân chính rồi giết anh ta lần nữa."
Liễu Tam lập tức nhắc nhở Dương Gian không nên nôn nóng mà tiếp tục ra tay ở chỗ này chỉ làm lãng phí thời gian.
Dương Gian đè xuống lửa giận trong lòng, nói: "Phải chờ đến lúc sức mạnh xâm nhập của quỷ cẩu đạt tới một trình độ nhất định mới có thể thoát khỏi nơi này, mấy người chưa lấy lại được khả năng hành động đồng nghĩa với việc vẫn chưa có biện pháp nào rời khỏi đây.
Chờ đến khi mấy người có thể động đậy, thoát ra khỏi ngôi trường tư thục này thì tự nhiên sẽ tỉnh lại thôi."
"Nhìn tình hình này có lẽ chúng ta còn phải lãng phí một chút thời gian nữa."
Lục Chí Văn nói.
Vào giờ phút này, hắn đã đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cơ thể lắc lư muốn bước đi nhưng hai chân lại giống như mọc rễ trên mặt đất, không có cách nào khiến chúng di chuyển.
Quỷ cẩu vẫn đang tấn công lệ quỷ.
Lúc này, lệ quỷ trong trường tư thục đã bị cắn xé đến mức máu thịt be bét, thậm chí ngón tay cũng bị cắn đứt, thanh đại đao loang lổ vết gỉ sét cũng tuột khỏi tay rơi sang một bên.
Nhưng vẫn không thể giết chết lệ quỷ, đây chính là việc khiến quỷ cẩu đang chiếm ưu thế tuyệt đối nhưng nếu muốn hoàn toàn xâm chiếm được ngôi trường tư thục này vẫn phải cần thêm một chút thời gian như cũ.
Một khi hoàn thành việc xâm chiếm, lệ quỷ trong trường tư thục có thể sẽ biến mất, cuối cùng biến thành một trong những mảnh ghép của quỷ cẩu.
.
Ngay khi Dương Gian chờ sức mạnh linh dị trong trường tư thục tiêu tán, một nơi khác trong thế giới quỷ họa đang xảy ra chuyện vô cùng nguy hiểm.
Nơi xảy ra là khu vực gần một trong ngôi làng nhỏ không đáng chú ý trong thị trấn Song Kiều.
"Tôi tới rồi."
Giọng nói hơi có vẻ căng thẳng và lo lắng của Nhiếp Ảnh Bình vang lên, chỉ thấy hắn từ một phương hướng nào đó nhanh chóng chạy tới, tốc độ rất nhanh, nhanh đến mức có chút không hợp lẽ thường.
Còn ở trong khoảng đất trống trước một ngôi nhà dân, ngay lúc này, Trương Tiện Quang với thân phận là người quản lý bưu cục cùng với hai ngự quỷ nhân Đỗ Hồng và Trương Oánh đều để lộ vẻ mặt nghiêm trọng giống như đang chờ đợi thứ gì đó sắp đến.
Vào đúng lúc này, Nhiếp Ảnh Bình vội chạy tới trước mặt họ.
"Trương Tiện Quang, tuyệt đối không thể thất bại.
Nếu thất bại, tất cả chúng ta không chỉ phải chết, sau đó sẽ còn bị những đội trưởng trong tổng bộ đến tính sổ.
Chuyện tiếp theo tùy thuộc vào anh đó."
Sau khi vội vàng nói một tràng như vậy, hắn lại rời đi, như thể đang trốn tránh điều gì đó.
Mặc dù Nhiếp Ảnh Bình đã đi xa, nhưng ở hướng mà hắn vừa đứng lại đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Đó là một người phụ nữ mặc bộ trang phục màu đỏ tươi như máu, bộ trang phục này xuất hiện trong thế giới tối tăm mờ mịt của quỷ họa khiến nó càng trở nên vô cùng bắt mắt.
Hơn nữa vẻ ngoài của người phụ nữ đó từ trên xuống dưới đều mờ mịt không rõ ràng, cả người giống như bị một lớp sương mù dày đặc ngăn cách.
Thứ duy nhất có thể nhìn thấy rõ ràng chính là hai bàn tay trắng bệch và lạnh lẽo.
"Lệ quỷ bên trong quỷ họa đã xuất hiện."
Đỗ Hồng và Trương Oánh ở bên cạnh thấy cảnh tượng này lập tức hít một hơi thật sâu, sau đó vội vàng quay đầu sang chỗ khác, không dám nhìn nhiều.
Nhìn càng nhiều, trong đầu sẽ càng dễ dàng nhớ đến dáng vẻ của lệ quỷ.
Một khi không nhịn được nghĩ đến dáng vẻ của lệ quỷ sẽ kích hoạt quy luật giết người, và bị lệ quỷ kinh khủng này để mắt tới.
Rõ ràng Nhiếp Ảnh Bình đã lấy mình làm mồi nhử, chủ động kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ, dẫn lệ quỷ trong quỷ họa này đi ra ngoài.
"Lập tức bắt đầu."
Trương Tiện Quang nói.
Mặc dù lệ quỷ đã xuất hiện nhưng trước mắt sẽ không có nguy hiểm, bởi vì nó chỉ nhằm vào Nhiếp Ảnh Bình, họ không phát động quy luật giết người của lệ quỷ, nên tạm thời sẽ không bị lệ quỷ để mắt tới.
Hai người Đỗ Hồng và Trương Oánh không dám Sơ suất, họ lập tức khiêng một thi thể cũng mặc bộ trang phục màu đỏ và trùm chiếc khăn phủ đầu màu đỏ từ trong chiếc rương gỗ màu đỏ kia ra ngoài.
Đây là một xác chết đang bị xích sắt giam giữ nhưng vẫn không ngừng giãy dụa, cứ như nó sắp thoát khỏi xiềng xích trên người bất cứ lúc nào.
"Thứ đáng sợ nhất về xác chết cô dâu này không phải vì đây là một cái xác chết, mà là nằm ở bộ đồ cưới màu đỏ trên người xác chết cô dâu."
Trương Tiện Quang híp mắt nói.