"Xác chết này chỉ là một người phụ nữ xui xẻo mà thôi, không có cách nào giữ được sự cân bằng của sức mạnh linh dị nên bị bộ đồ cưới giết chết.
Nhưng việc này cũng đúng thôi, suy cho cùng với loại sức mạnh linh dị ở trình độ này thì không phải thứ ngự quỷ nhân bình thường có thể khống chế nổi, muốn nắm giữ sự cân bằng là điều vô cùng khó khăn."
"Bây giờ bộ đồ cưới này đã đến lúc đổi sang một chủ nhân mới."
Nói xong, hắn nhìn về phía Hà Nguyệt Liên ở một bên.
Sắc mặt của Hà Nguyệt Liên đột nhiên thay đổi khi nhìn bộ đồ cưới màu đỏ tươi trên người xác chết kia, trong mắt cô chứa đầy vẻ hoảng sợ, cô muốn từ chối, nhưng tình huống bây giờ không phải do cô làm chủ.
"Cởi bộ đồ cưới này ra."
Trương Tiện Quang nói.
Đỗ Hồng và Trương Oánh ở một bên khẽ gật đầu.
Những sợi dây xích đã giam giữ cái xác khiến cô dâu xác chết không có cách nào giết người, vì vậy họ mới có thể dũng cảm thực hiện mệnh lệnh đó.
Bộ đồ cưới màu đỏ không giống với áo liệm được mặc trên người quỷ đồng, họ có thể cởi bộ đồ này rất dễ dàng, nhưng áo liệm của quỷ thì một khi đã mặc lên người sẽ không có cách nào cởi ra, chỉ khi có sức mạnh linh dị mới cởi được áo liệm.
Nhưng khi đối mặt với lệ quỷ, rất nhiều người muốn tìm cách sống sót nên cảm thấy rất khó khăn, vì ai lại dám tới gần lệ quỷ và lột quần áo màu đỏ trên người lệ quỷ xuống chứ? Không lâu sau, dưới sự cố gắng của cả hai người, bộ đồ cưới màu đỏ đã bị tách ra khỏi người xác chết.
Vừa cởi bỏ bộ lễ phục màu đỏ này, xác chết lập tức yên tĩnh trở lại.
Mất sự chống đỡ của sức mạnh linh dị, nó đã trở thành một xác chết bình thường lần nữa, không còn xảy ra bất kỳ dị thường nào.
Vậy mà bộ đồ cưới màu đỏ lại vô cùng quỷ dị, vào giờ phút này, thậm chí phía dưới bộ đồ còn không có bất kỳ thứ gì làm giá đỡ nhưng nó vẫn đứng im tại chỗ giống như một người sống.
Bỗng nhiên, một ống tay áo của bộ đồ cưới màu đỏ tung bay, trong nháy mắt đã cuốn lấy cánh tay của người được gọi là Trương Oánh.
Trương Oánh lập tức giật mình, may mà Đỗ Hồng đứng ở bên cạnh tay chân nhanh nhẹn, vội vàng lấy dây xích quấn xung quanh bộ đồ cưới màu đỏ, cùng lúc đó còn dùng sức kéo nó sang một bên khác, lúc này Trương Oánh mới thoát khỏi trói buộc.
"Đừng nên bất cẩn.
Nếu cô bị quấn lấy thì sẽ trở thành cô dâu xác chết thứ hai đấy."
Trương Oánh vừa thoát khỏi nguy hiểm vẫn hoảng sợ không thôi, cô ta khẽ gật đầu.
Đến lúc này Trương Tiện Quang mới bước tới, một tay bóp cổ Hà Nguyệt Liên, sau đó ấn đầu của cô xuống để cô nhìn về phía lệ quỷ bên trong quỷ họa ở trước mắt.
Khuôn mặt Hà Nguyệt Liên lộ ra vẻ đau khổ, cô gần như không thể thở được, cố sức giãy dụa nhưng vẫn không có tác dụng gì.
Ngay lúc cô đang hoảng hốt, chỉ nhìn thấy phía trước cách chỗ mình không xa có một thân hình màu đỏ tươi đang đứng đấy.
Kia là... Quỷ.
Dáng vẻ của cô gái trong quỷ họa không ngừng hiện lên trong tâm trí.
Quy luật giết người của lệ quỷ đã được kích hoạt.
Vào giờ phút này, lệ quỷ cách đó không xa bắt đầu động đậy, từng tiếng bước chân lanh lảnh vang lên, bóng người màu đỏ bắt đầu đi lại gần hướng này.
"Bước đầu tiên đã hoàn tất, bắt đầu bước thứ hai."
Lúc này đây Trương Tiện Quang mới buông lỏng cổ của Hà Nguyệt Liên ra.
Đỗ Hồng ở bên cạnh khẽ gật đầu, nhanh chóng cởi dây xích đang quấn xung quanh bộ đồ cưới màu đỏ.
Ngay lập tức, bộ đồ cưới quỷ đáng sợ này giống như ác quỷ sống dậy.
Nhưng đám người ở đây đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nhanh chóng tránh xa bộ đồ cưới này.
Trương Tiện Quang chỉ dùng sức đẩy một cái, Hà Nguyệt Liên lập tức ngã về phía sau, va vào bộ đồ cưới màu đỏ.
Vào giây phút chiếc váy cưới màu đỏ thiếu người sống làm vật chủ tiếp xúc với Hà Nguyệt Liên đã lập tức bám vào người cô.
"A!"
Hà Nguyệt Liên hoảng sợ hét lên, nhưng cơ thể của cô lại không nghe theo sự điều khiển của chính mình, bị chiếc váy cưới quỷ dị kia tùy ý điều khiển.
Chỉ trong chốc lát, chiếc váy cưới màu đỏ này đã được mặc lên người cô, hơn nữa còn cực kỳ vừa người như thể được làm theo số đo của cô.
Lạnh quá! Sau khi mặc bộ đồ này lên người, Hà Nguyệt Liên cảm thấy cơ thể lập tức trở nên cứng ngắc, cảm giác lạnh lẽo và đáng sợ đang ăn mòn toàn thân, như thể muốn đông cứng cơ thể của cô, sinh khí trong cơ thể đang dần dần bị mất đi với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.
Làn da của cô từ hồng hào biến thành tái nhợt, rồi tiếp đó lại biến thành màu tro tàn giống như bầu trời tối tăm xám xịt ở bên ngoài.
Ngay sau đó, ý thức của Hà Nguyệt Liên cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, dường như cô sắp chết.
Sức mạnh linh dị của chiếc váy cưới quỷ quá đáng sợ, không có cách nào khống chế.
Người bình thường sau khi mặc vào, kết quả chỉ có cái chết.
Nhưng mà đúng lúc này, Trương Oánh tung một chiếc khăn trùm đầu cô dâu màu đỏ lên, trực tiếp trùm xuống đầu Hà Nguyệt Liên.
Chỉ trong nháy mắt, ý thức mơ hồ của Hà Nguyệt Liên đã bị một sức mạnh linh dị kéo lại, đồng thời trong đầu của cô hình như còn có thêm một đoạn ký ức khác.
Đoạn ký ức kia đứt quãng, giống như những mảnh vỡ, nó không thuộc về ký ức của bản thân cô nhưng người trong ký ức lại giống cô như đúc, giống như từ một khuôn đúc ra.