"Nhưng quỷ họa thật đã bị Trương Tiện Quang giấu đi rồi, chỉ có mình anh ta biết vị trí chính xác, nhìn dáng vẻ này của anh ta thì có chết cũng không nói, cho dù dùng sức mạnh linh dị thâm nhập vào ký ức của anh ta cũng khó, dù sao bây giờ anh ta vẫn là người quản lý của bưu cục.
Vả lại nếu muốn tìm được bức tranh kia trong thế giới của quỷ họa quả thật vô cùng khó, và cần nhiều thời gian.
Mà trong thời gian tìm kiếm này, xung đột linh dị giữa Hà Nguyệt Liên và lệ quỷ đã kết thúc rồi.
Cho nên Trương Tiện Quang đã tính toán kỹ ở điểm này, trừ khi chúng ta cá chết lưới rách, giết chết Hà Nguyệt Liên khiến cho quỷ họa hoàn toàn không khống chế được, sau đó lại giải quyết quỷ họa đang mất kiểm soát kia, nếu không chỉ có thể chờ đợi chuyện này kết thúc"
"Giữa việc tiêu diệt Hà Nguyệt Liên với việc chờ Hà Nguyệt Liên hoàn thành xong việc xong đột linh dị, rõ ràng nguy cơ của vế sau nhỏ hơn.
Dù sao Hà Nguyệt Liên chỉ cần khống chế được quỷ họa, nếu cô ta không khống chế được thì cũng không thể tồn tại, thậm chí chúng ta có thể tranh thủ thuyết phục Hà Nguyệt Liên từ bỏ kế hoạch của Trương Tiện Quang.
Ngược lại nếu chúng ta ra tay, quỷ họa nhất định sẽ không khống chế được."
Lục Chí Văn chẳng những nói ra quy luật của quỷ họa mà còn phân tích được ưu nhược điểm, chỉ cần là người có đầu óc thì đều hiểu được điều đó, thay vì trực tiếp làm cho quỷ họa mất khống chế, còn không bằng đánh cược với Trương Tiện Quang một phen, đánh cược xem Hà Nguyệt Liên có thể thành công được hay không.
Trong trường hợp thất bại thì kết quả cũng sẽ không thể tồi tệ hơn.
"Mẹ kiếp, nếu đúng như anh nói như vậy, Trương Tiện Quang này thật âm hiểm, chính anh ta không đánh lại được chúng ta liền bày ra một chiêu này."
Chu Đăng nhịn không được hùng hổ chửi bậy một câu.
Hà Ngân Nhi cũng yên lặng trầm tư.
Lúc này cô mới hiểu được vì sao vừa rồi Dương Gian lại ngăn cản cô giết chết Hà Nguyệt Liên.
Không phải vì hắn không muốn giết mà là không thể giết.
"Anh thật thông minh, anh suy nghĩ thấu đáo hơn các đội trưởng khác rất nhiều."
Trương Tiện Quang liếc nhìn Lục Chí Văn một cái, cười nhạt nói.
"Đội trưởng Dương, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?"
Tôn Thụy chống gậy khập khiễng đi tới hỏi.
Những người khác cũng quay lại nhìn Dương Giang Bây giờ, hắn là người đưa ra quyết định.
"Chờ."
Dương Gian chậm rãi đóng Quỷ Nhãn lại: "Chỉ cần Hà Nguyệt Liên thành công, cô ta tuyệt đối sẽ không đi theo vết xe đổ của Trương Tiện Quang"
"Dương Gian, cậu tự tin đến vậy sao? Hà Nguyệt Liên do một tay tôi đào tạo ra đấy."
Trương Tiện Quang nói.
"Anh đã thất bại một lần, cũng có thể thất bại lần thứ hai, sau khi chuyện này chấm dứt tôi sẽ tự mình tiễn anh lên đường.
Cho dù anh là người quản lý bưu cục, nhưng vị trí quản lý cũng có thể bị giết chết.
Tự anh đã dạy cho tôi cách làm thế nào để xử lý một người quản lý".
Dương Gian lạnh lùng nói.
"Vậy tôi sẽ chờ xem."
Trương Tiện Quang cười nói.
Sau khi bàn luận xong, chuyện này đã được quyết định như vậy.
Họ phải chờ xung đột linh dị kết thúc, sau đó dựa vào kết quả mới quyết định được hành động tiếp theo.
Lúc này Dương Gian muốn đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn rút ra một vòng dây thừng bện từ dây gai trong vũng nước đọng dưới chân, nó hơi giống với quỷ thừng trong tay Vệ Cảnh.
"Đây là gì vậy? Trước đây tôi chưa từng thấy nó."
Chu Đăng lập tức bước lại gần đánh giá.
"Dụng cụ linh dị của tổng bộ, có thể trói lệ quỷ, tuy rằng nó không thể trói được quỷ lợi hại nhưng trói Trương Tiện Quang thì không thành vấn đề."
Dương Gian cầm dây thừng ném xuống dưới chân Trương Tiện Quang.
"Anh tự mình đi vào hay đợi tôi mời anh vào?"
Trương Tiện Quang lắc đầu, hắn không chống cự, ngược lại rất phối hợp bước vào trong vòng dây thừng.
Trong tình huống này, hắn không thể cứng đối cứng với kẻ mạnh hơn mình, lúc này hắn mới hiểu được cảm giác bất đắc dĩ của Hà Nguyệt Liên lúc trước.
"Tất cả mọi người chuẩn bị một chút đi, nếu Hà Nguyệt Liên thất bại, chúng ta sẽ phải đối đầu với quỷ họa, chuyện này không đơn giản chút nào."
Dương Gian lại nói.
Những người khác gật đầu.
Họ đồng loạt đứng lên bắt đầu chuẩn bị, dọn sạch địa điểm xung quanh, thương lượng đối sách, xây dựng phương án ứng phó với tình thế kế tiếp.
Mà trong khoảng thời gian này, Hà Nguyệt Liên tựa như một cô dâu mặc váy cưới đỏ rực đứng bất động tại chỗ khoảng nửa tiếng đồng hồ cuối cùng cũng xuất hiện một chút thay đổi, trong miệng cô phát ra âm thanh đau đớn giống như đang chịu một loại tra tấn nào đó.
Cùng lúc đó, lệ quỷ đang nắm tay Hà Nguyệt Liên vốn đã ngưng tụ thành hình, lúc này lại bắt đầu dần trong suốt trở lại.
Hình như nó chuẩn bị tan biến.
"Hả?"
Những thay đổi này đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Bất kể là ngự quỷ nhân hay những vong hồn trong bưu cục cũng từng liều mạng qua những trận chém giết để tồn tại, nên họ vô cùng mẫn cảm với linh dị, mà tình huống trước mắt này nếu không nằm ngoài dự đoán thì linh dị của quỷ họa đang dần tiểu tán.
Vả lại linh dị tiêu tán không phải thật sự biến mất mà chuyển dời đến trên người Hà Nguyệt Liên.
Điều này chứng tỏ giai đoạn đầu của xung đột linh dị đã hoàn thành, bây giờ đang chuyển sang giai đoạn thứ hai, dung hợp linh dị.