Không ngờ rằng sau khi tham gia hội nghị tổng bộ xong, vừa mới đi làm đã gặp phải một chuyện nhức đầu như vậy.
Xung đột linh dị giữa tủ quỷ và quỷ ước nguyện lặng lẽ kết thúc trong tình huống chính mình không biết chuyện gì, việc này có nghĩa mình phải một lần nữa đối mặt với lời nguyền của tủ quỷ mà thật vất vả mới giải quyết xong vào lúc trước.
Dù giao dịch giữa Dương Gian và tủ quỷ đã chấm dứt, nhưng tủ quỷ vẫn xuất hiện ở bên cạnh như trước.
Chuyện này cho thấy, giao dịch giữa hắn và tủ quỷ không phải là thứ hắn muốn kết thúc thì có thể ngừng được.
"Dựa vào sức mạnh linh dị mà ta đang nắm giữ vào lúc này thì chẳng lo lắng chuyện giao dịch với tủ quỷ, và cũng chẳng phải lo lắng lời nguyền của tủ quỷ.
Nhưng điểm thật sự đáng sợ của món đồ chơi này chính là việc đó không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mình mà còn có thể gây ảnh hưởng đến người bên cạnh."
Dương Gian đang ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt khẽ thay đổi, hắn nhìn chằm chằm tủ quỷ trong góc kia.
Chỉ mình hắn có thể nhìn thấy thứ linh dị này, những người khác không thấy được.
Lưu Tiểu Vũ nhanh chóng tìm được tin tức liên quan và liên lạc với Lưu Tư Duyệt, hơn nữa còn xác định được địa chỉ.
"Dương Gian, đúng là Lưu Tư Duyệt đã đến thành phố Đại Xương, bên cạnh thật sự dẫn theo một cô bé tên là Triệu Tiểu Nhã, trước mắt cô ta đang ở tiểu khu Dương Quang"
Đối với Lưu Tiểu Vũ mà nói thì tìm một người bình thường ở thành phố Đại Xương đúng là một việc rất dễ dàng.
Đương nhiên Dương Gian cũng có thể tìm được, hắn chỉ cần cho Quỷ Vực bao trùm thành phố là rất nhanh đã có thể xác định vị trí của Lưu Tư Duyệt.
Nhưng chút chuyện nhỏ này không cần thiết phải làm thế, đã có người đi xử lý thì Dương Gian cũng không cần đích thân ra tay.
"Tôi biết rồi, tôi sẽ đi một chuyến để xem tình huống bên kia một chút."
Bấy giờ Dương Gian mới đứng lên, chuẩn bị xuất phát.
Lúc này Trương Lệ Cầm nói: "Dương tổng, cậu còn chưa ăn sáng đúng không? Ăn xong rồi hẵng đi."
"Không cần đâu, mọi người ăn đi! Không xử lý tốt sẽ gây ra phiền phức rất lớn.
Đưa chìa khóa xe cho tôi, tự tôi lái xe đến đó."
Dương Gian nói.
"Vậy cậu phải cẩn thận một chút."
Giang Diễm lấy chìa khóa xe trong túi xách trên người ra rồi đưa đến.
Dương Gian gật đầu, lập tức xuất phát.
Hắn vừa rời đi, tủ quỷ màu đỏ trong góc phòng làm việc cũng biến mất theo không còn ở đây nữa.
Lời nguyền này chỉ đi theo Dương Gian, trước mắt vẫn chưa ảnh hưởng đến những người xung quanh.
Linh dị lái xe, rất nhanh đã đến tiểu khu Dương Quang ở thành phố Đại Xương.
Đây là một tiểu khu tương đối đắt tiền, hoàn cảnh rất tốt, nhưng người ở lại không nhiều.
Dù sao sau lúc sự kiện quỷ chết đói lần trước bắt đầu thì rất nhiều người rời khỏi thành phố Đại Xương, nhất là người có điều kiện tốt càng không bằng lòng quay lại thành phố này.
Vì thế tiểu khu Dương Quang cũng trở nên vắng vẻ như vậy.
Chẳng qua ít đi một người thì tiểu khu lạnh tanh này vẫn là nơi vô cùng tốt để Lưu Tư Duyệt có thể ở lại.
Cô phải quan tâm đến sự an toàn của một bé gái, ở nơi ít người sẽ thích hợp hơn, nhưng con người lại thích sống gần nhau, cần rất nhiều cơ sở sinh hoạt hoàn chỉnh mới có thể tồn tại.
Cho nên bên cạnh mà không có người ở cũng không sống nổi.
"Cốc! Cốc!"
Linh dị gõ cửa phòng của một hộ trong tiểu khu.
Cửa phòng nhanh chóng mở ra, một cô gái có khuôn mặt thanh tú, trẻ tuổi và lanh lợi nhìn linh dị bằng vẻ mặt hơi kinh ngạc, nhưng sau đó vẻ mặt kinh ngạc này nhanh chóng biến thành kiểu rất ngạc nhiên.
"Dương Gian, cuối cùng anh cũng đến rồi."
Triệu Tiểu Nhã nói bằng giọng có chút kích động, vẻ mặt cô có chút tiều tụy, hình như hai ngày nay không ngủ ngon giấc.
"Triệu Tiểu Nhà đâu?"
Dương Gian đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp hỏi.
Lưu Tư Duyệt nhìn thoáng qua số pha trong phòng khách.
Linh dị lập tức đi vào, hắn nhìn thấy một cô bé nhỏ nhắn đang ngồi trên số pha xem phim hoạt hình Anime.
Không, bây giờ nói là cô bé đã có chút không thích hợp, phải nói là một cô gái trẻ khoảng mười sáu tuổi.
"Trưởng thành rồi à? Trước đấy hình như chưa thay đổi thành thế này."
Dù hắn biết Triệu Tiểu Nhã lớn rất nhanh, khác hẳn với cái nhanh của người bình thường.
Nhưng sau khi hắn tạo ra xung đột, sự thay đổi này của Triệu Tiểu Nhã đã dừng lại một khoảng thời gian.
Rất phức tạp, vì cạnh cô không có quỷ đi theo, sức mạnh linh dị không ảnh hưởng đến cô, nên Triệu Tiểu Nhã mới có thể dừng phát triển.
Nhưng bây giờ...
"Trong vòng một đêm đã biến thành như vậy.
Con quỷ kia lại xuất hiện, tối hôm qua lúc đi ngủ tôi có thể cảm nhận được có thứ gì đó đi vào phòng.
Nhưng rõ ràng cửa phòng không bị mở ra, thậm chí trong lúc hoảng hốt đó tôi còn nghe thấy ngoài phòng khách có tiếng bước chân vang lên, hơn nữa có cả tiếng động cầm dao trong phòng bếp."
Lưu Tư Duyệt cầm lấy cánh tay của Dương Gian rồi nói: "Hình như con quỷ kia càng dữ tợn hơn rồi, trước đó chưa từng như thế.
Tôi rất sợ, sợ vào một lúc nào đó con quỷ kia sẽ đột nhiên xuất hiện ở đầu giường rồi giết chết tôi.
Dù anh làm tôi sống lại, tự nguyện giúp anh chăm sóc Triệu Tiểu Nhã, dẫn dắt cô ấy khống chế lệ quỷ, nhưng tôi thật sự rất sợ."
Tinh thần của cô có chút sa sút.