Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2962 - Chương 2962: Anh Có Thể Chết Không? Không Phải Vì Lưu Tư Duyệt Thụt Lùi, Mà Vì Lệ Quỷ Xuất Hiện Một Số Hành Vi Khác Thường Khiến Cô Cảm Nhận Được Nỗi Sợ Hãi Và Tuyệt Vọng.

Chương 2962: Anh Có Thể Chết Không? Không phải vì Lưu Tư Duyệt thụt lùi, mà vì lệ quỷ xuất hiện một số hành vi khác thường khiến cô cảm nhận được nỗi sợ hãi và tuyệt vọng.

Cảm giác này, không phải thứ Dương Gian sửa đổi ký ức là có thể giải quyết, sâu trong lòng mỗi người đều chất chứa cảm xúc này.

"Nếu như tôi đã đến thì đương nhiên sẽ xử lý chuyện này."

Dương Gian nói.

Sau đó hắn nhìn về phía Triệu Tiểu Nhã.

Lúc này, dường như Triệu Tiểu Nhã không hề phát hiện sự xuất hiện đặc biệt của Dương Gian, cô mở một đôi mắt to, ngồi trên sô pha không nhúc nhích như một người gỗ vậy.

Con mắt nhìn chằm chằm vào màn hình TV trước mặt.

Tư thế như này không phải kiểu chỉ giữ vững trong một khoảng thời gian ngắn, mà là đã duy trì trong nhiều tiếng đồng hồ.

Thời gian càng lâu sẽ càng nhận ra sự kỳ lạ, khiến người ta cảm thấy sợ hãi.

Dương Gian quan sát một lúc, trong đầu hắn thầm nghĩ: "Quả nhiên, tủ quỷ khôi phục sự khác thường, quỷ ước nguyện này cũng trở lại bên cạnh Triệu Tiểu Nhã.

Tuy nhiên, chắc hẳn tủ quỷ và quy ước nguyện bị ảnh hưởng dưới sự xung đột linh dị.

Nếu xung đột linh dị mất thăng bằng thì đó chắc chắn có một phe linh dị tương đối mạnh hơn nên mới có thể đưa đến việc cán cần dựng thẳng đứng.

Mà phe thắng lợi trong xung đột linh dị nhất định phải trả giá cao hơn, cho dù đó là lệ quỷ cũng không ngoại lệ.

Nhưng từ tình huống trước mắt mà nói, tủ quỷ không bị hư hao mà quỷ ước nguyện cũng không thay đổi như bình thường.

Điều duy nhất thay đổi đó là hình như quỷ ước nguyện trở nên dữ tợn hơn một chút."

Qua vẻ mặt của Lưu Tư Duyệt cũng có thể thấy được lệ quỷ bên cạnh Triệu Tiểu Nhã rất không biết thân biết phận.

Nhưng quỷ này ẩn núp rất sâu, cho dù dùng Quỷ Vực đặc biệt cũng không có cách nào điều tra ra.

Dương Gian mở Quỷ Vực tầng thứ năm mới có thể thấy được đường nét mờ nhạt của lệ quỷ kia.

Nhưng dù vậy, hắn cũng không có cách nhắm vào lệ quỷ đó.

Dù hắn có cây kéo quỷ, có thể nhìn thấy lời nguyền của lệ quỷ, những lời nguyền của quỷ ước nguyện không nằm trên người hắn mà là ở trên người Triệu Tiểu Nhã.

Vì vậy cách tốt nhất chính là để Triệu Tiểu Nhã cầm kéo quỷ, trực tiếp cắt đứt mối liên hệ giữa mình và quy ước nguyện, để cho quỷ ước nguyện bám vào người khác.

Người này có thể là bất cứ ai nhưng tuyệt đối không thể là trẻ con.

Vì trẻ con rất khó giao tiếp, lại còn dễ dàng bị linh dị ảnh hưởng.

Trong lúc Dương Gian đang suy nghĩ, không biết Triệu Tiểu Nhã đang ngồi trên sô pha xem ti vi đã nghiêng đầu lại từ lúc nào, một đôi mắt to quỷ dị đột nhiên nhìn chằm chằm hắn.

Lúc này TV đang phát Anime đột nhiên bị thứ gì quấy nhiễu, trực tiếp biến thành màn hình nhiễu, vang lên tiếng xoẹt xoẹt.

Lưu Tư Duyệt hoảng sợ, sợ đến nỗi lui về đằng sau mấy bước.

Cô chăm sóc Triệu Tiểu Nhã đã lâu, nhưng lúc này vẫn cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Vì cô cảm thấy, Triệu Tiểu Nhã đã hoàn toàn thay đổi, không còn là đứa trẻ đơn thuần như trước đó, bây giờ cô ấy đã trở nên rất nguy hiểm, rất khủng bố, suy nghĩ cũng rất kỳ quái.

"Tôi từng gặp anh rồi."

Triệu Tiểu Nhã mở miệng nói, tiếng nói phát ra dưới bề ngoài của một cô gái lại là giọng nói non nớt của trẻ con bình thường.

"Cô đã từng gặp tôi.

Vậy cô biết tôi là ai không?"

Vẻ mặt Dương Gian vẫn như thường mà trả lời.

Triệu Tiểu Nhã lại nghiêm mặt ngồi trên sô pha, sau một lát mới mở miệng nói: "Anh là Dương Gian, anh chính là người hại chết cha của tôi"

Cha của cô ta tên là Triệu Khai Minh, người thứ hai đảm nhiệm chức vụ quản lý thành phố Đại Xương, tự tay tạo ra sự kiện quỷ chết đói.

"Cô sai rồi, tôi không hại chết cha của cô.

Cha cô đã tự sát."

Dương Gian bình tĩnh nói.

"Tôi không tin anh."

Triệu Tiểu Nhã nói.

Dương Gian nói: "Cô còn nhỏ, rất nhiều chuyện không hiểu, nhưng sự thật chính là như vậy, bố cô Triệu Khai Minh tự sát, cái chết của hắn không liên quan đến tôi."

Triệu Tiểu Nhã không nói lời nào, lại quay đầu đi nhìn Dương Gian ở trong TV.

"Bây giờ cô ấy có dáng vẻ thế này đấy, rất kỳ lạ, anh phải cẩn thận một chút, con quỷ kia ở ngay bên cạnh cô ấy."

Lưu Tư Duyệt cố lấy dũng khí, cẩn thận từng li từng tí đi đến nhắc nhở.

Cô biết mình là người mà Dương Gian phục sinh, nếu như linh dị xảy ra chuyện bất trắc, như vậy cô cũng sống không lâu.

Sau khi nhìn TV một lát, Triệu Tiểu Nhã mới tự mình mở miệng nói: "Nó nói, chỉ cần anh chết là cha của tôi có thể sống lại, trở lại bên cạnh tôi."

Nói đến đây, cô dũng cảm nhìn Dương Gian: "Vậy anh có thể đi chết không?"

Trong đôi mắt đen nhánh không hề có sự đơn thuần của một bé gái, chỉ có một loại âm u lạnh lẽo và oán hận không thể nói rõ thành lời, đây không phải ánh mắt mà một cô bé nên có.

Dương Gian nhíu mày, vừa định nói chuyện thì Triệu Tiểu Nhã đã mở miệng nói trước: "Tôi hy vọng anh có thể chết đi, nếu như anh còn sống thì nhất định cha của tôi sẽ không sống lại"

"A!"

Lúc này Lưu Tư Duyệt càng hoảng sợ, cô mở to hai mắt lẩm bẩm:

"Không, không hay rồi, vừa rồi cô ấy đã ước nguyện"

"Ước nguyện cho tôi chết à? Thú vị đấy."

Khóe miệng của Dương Gian lại lộ ra nụ cười tươi, nụ cười này rất lạnh, không mang theo một chút nhiệt độ của người sống.

Nhưng sau mười lăm phút, hiệu quả của lời ước nguyện xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment