Đang lúc Dương Gian nói chuyện, một con chó to lớn hung ác từ vùng nước đọng phía sau hắn đột nhiên xuất hiện.
Quỷ cẩu gầm gừ rồi lao về phía Triệu Tiểu Nhã, mặc kệ ngọn lửa như thiếu như đốt kia.
Khi bị quỷ cầu tấn công, khuôn mặt chết lặng của Triệu Tiểu Nhã mới lộ rõ vẻ sợ hãi, nước mắt lưng tròng, cô ta sợ đến mức sắp khóc thành tiếng.
Nhưng ngay sau đó, quỷ cẩu biến mất, cơ thể Triệu Tiểu Nhã cũng mềm nhũn, ngã xuống sô pha.
Cô rơi vào trạng thái hôn mê, bước vào ác mộng.
Nhưng khi Triệu Tiểu Nhã tiến vào ác mộng lại không xuất hiện trong ngôi làng yên tĩnh, mà bị con quỷ cẩu lôi kéo đến một ngôi trường tư thục cũ kỹ.
Triệu Tiểu Nhã không thể làm gì, cô chỉ trợn to mắt, vô cùng hoảng sợ.
Sau khi quỷ cẩu đè cô xuống bàn học trong ngôi trường tư thục, nó vẫy đuôi rồi bỏ đi.
"Tại sao Dương Gian không buông tha cho một cô bé nhỏ tuổi như vậy?"
Một giọng nói vang lên.
Trên bục giảng, Trương Tiện Quang đứng đó như một con rối, thứ duy nhất có thể cử động là mắt và miệng.
Hắn đã từng gặp không biết bao nhiêu người, nhìn dáng vẻ và ánh mắt ngây thơ của Triệu Tiểu Nhã, hắn biết đây là một cô bé, tuy vẻ bề ngoài giống con gái rồi nhưng ánh mắt của cô bé sẽ không lừa được ai.
Dựa vào tính cách của hắn, bình thường sẽ bỏ qua, không thèm chấp hoặc ra tay với mấy cô bé như vậy.
"Đây là đâu? Tôi phải về nhà.
Tôi không muốn ở đây.
Mấy người đều là người xấu, không chỉ không chết vì tôi mà còn thả chó cắn tôi.
Nếu tất cả các người đều chết hết thì hay rồi, cha của tôi sẽ quay về.
Đến lúc đó một mình ông ấy cũng đủ bảo vệ tối, huhu."
Triệu Tiểu Nhã vừa khóc lóc vừa nói.
Trong thế giới của quỷ mộng, cảm xúc của cô dần bình ổn trở lại, không còn chết lặng và quái dị như trước.
Trương Tiện Quang lập tức nhíu mày khi nghe Triệu Tiểu Nhã nói như vậy.
Xin lỗi được chưa, mình nhìn lầm rồi.
Tại sao con nhóc này có thể dùng vẻ mặt ngây thơ và giọng điệu hồn nhiên để nói ra mấy lời độc ác như vậy?
"Cái ác từ miệng chúng ta phát ra khác với cái ác đến trong ý thức.
Con bé này có vấn đề về nhận thức."
Trương Tiện Quang quan sát một lúc rồi rút ra kết luận.
Cô bé trước mặt không phải người xấu, chỉ là cô không biết xấu xa là gì thôi.
"Dương Gian ném con bé này tới đây là để mình dạy dỗ nó à? Tấm lòng của cậu ta thật rộng lớn, dựa vào đâu mà nghĩ rằng mình sẽ dạy nó? Chẳng lẽ cậu ta không lo mình lấy con bé này làm điểm đột phá, thoát khỏi vòng vây này ư? Xem ra, hắn rất có lòng tin với bản thân."
Trương Tiện Quang lại tự hỏi trong chốc lát, cuối cùng thở dài nói: “Thôi, rảnh cũng rảnh rồi, chỉ là dạy học và giáo dục, cũng coi như theo nghề cũ của mình vậy."
Hắn quyết định dạy dỗ lại con bé này.
Dù không thành tài thì ít nhất cũng phải thành người.
Nếu dạy dỗ không ra gì, chắc chắn con bé này sẽ bị Dương Gian giết luôn.
Hắn đã gửi con bé đến trường tư thục này, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng.
"Đừng sợ, con chó kia không cắn bậy.
Tôi tên là Trương Tiện Quang, con tên gì?"
Trương Tiện Quang mở miệng hỏi.
"Tôi tên Triệu Tiểu Nhã..."
Cùng lúc đó, ở hiện thực, khi quỷ hỏa của Dương Gian bùng cháy dữ dội cũng là lúc sự khác thường trong phòng khách bắt đầu tiêu tan.
Cái xác không da dính máu kia đã bị cháy đen, nhưng nó vẫn kêu gào và giãy giụa, khi quỷ hỏa tiếp tục cháy, cái xác bắt đầu tan chảy, máu thịt rơi ra từng mảnh.
Cuối cùng, cái xác đẫm máu không da đã tan rã hoàn toàn, trở thành một vũng máu.
Ánh lửa bao trùm máu tươi, linh dị không thể khuếch tán nữa, lúc này đã không còn nguy hiểm.
Tủ quỷ là bên khởi xướng cũng bị ánh lửa nhấn chìm, nhưng quỷ hỏa thiêu đốt lại không khiến tủ quỷ hư hao, vẫn còn nguyên vẹn.
Dù ngọn lửa cháy dữ dội thế nào cũng không thể xâm nhập vào bên trong tủ quỷ.
"Tao không tin không có cách giải quyết thứ đồ chơi như mày."
Dương Gian đi tới trước mặt tủ quỷ, bắt đầu suy nghĩ nên xử lý nó như thế nào.
Hắn không cần tiếp tục giao dịch với tủ quỷ nên phải giải quyết lời nguyền của nó một cách triệt để.
Hắn có dự cảm không tốt.
Vì sau khi chấm dứt cuộc xung đột linh dị giữa quỷ ước nguyện và tủ quỷ, dị biến nào đó sẽ xảy ra khiến tình hình càng thêm nguy hiểm.
Chiếc tủ quỷ dù bị quỷ hỏa bọc lại, nhưng nó không bị cháy.
Thứ này dường như không bị quỷ hỏa ảnh hưởng.
Có lẽ vì tủ quỷ là một lời nguyền chứ không phải lệ quỷ tồn tại trong thực tế.
Tuy nhiên, ngọn lửa tỏa ra bởi quỷ hỏa vẫn rất đáng sợ.
Cánh cửa mở bên dưới tủ quỷ không xuất hiện linh dị.
Những lệ quỷ xuất hiện trước đó cũng đã bị quỷ hỏa dập tắt hết mức.
Tin rằng chỉ cần quỷ hỏa tiếp tục cháy, sức mạnh linh dị của cái tủ quỷ này sẽ hoàn toàn bị phong tỏa, không cách nào gây họa được nữa.
"Điều mình muốn không phải là chặn tủ quỷ bằng quỷ hỏa, cũng không phải cắt đứt mối liên hệ giữa tủ quỷ và mình, mà là giải quyết dứt điểm sự kiện linh dị này, nếu không nó không gây hại cho mình thì sẽ gây hại cho người khác, người khác lại không có năng lực điều khiển tủ quỷ, tổn hại còn lớn hơn nhiều so với khi nó ở trong tay mình."
Hiện tại Dương Gian vẫn đang suy nghĩ.