Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2971 - Chương 2971: Phải Cẩn Thận

Chương 2971: Phải Cẩn Thận

Lưu Kỳ này và hắn là bạn học thời cao trung, sau sự kiện quỷ gõ cửa kết thúc hai người chưa từng gặp lại.

Vào một lần họp lớp, Trương Vĩ có mời hắn nhưng hắn không đến, nói rằng người thân trong nhà vừa qua đời, không có thời gian tới.

Tính thời gian từ lần họp lớp trước đến bây giờ cũng vừa tròn một năm.

Chỉ là trong sự kiện linh dị năm đó, Lưu Kỳ không còn là một người bình thường nữa, mà hắn đã trở thành một ngự quỷ nhân, còn tham gia vào tổng bộ, trở thành ứng cử viên cho vị trí đội trưởng trong tổng bộ.

Tuy không biết Lưu Kỳ đã trải qua những chuyện gì, nhưng hắn có thể tưởng tượng ra được, để một người bình thường có thể đạt tới cấp bậc này trong vòng một năm thì Lưu Kỳ tuyệt đối không phải là người đơn giản.

Dương Gian cảm thấy mình cần phải hiểu rõ người bạn học này.

Lúc trước, khi tham gia hội nghị đội trưởng ở tổng bộ, hắn đã có suy nghĩ này, chẳng qua lúc đó Trương Tiện Quang xuất hiện khiến hội nghị gián đoạn nên rất nhiều chuyện chưa kịp tiến hành.

Dương Gian mang theo suy nghĩ này đi thang máy xuống đại sảnh tầng một.

Lúc này trong đại sảnh, Trương Vĩ đang nói liền tù tì kể lại những chuyện xảy ra gần đây với Lưu Kỳ.

"Lưu Kỳ, cậu không thể tưởng tượng được lúc trước sau khi chúng ta trốn ra khỏi Thất Trung rốt cuộc tôi đã trải qua những chuyện gì đâu, cậu rất may mắn vì đã về nhà, nếu không cũng chưa chắc sống đến bây giờ hay không.

Chỉ có người bản lĩnh cứng rắn như tôi mới miễn cưỡng sống sót, nếu đổi lại là người khác thì đã chết không biết bao nhiêu lần rồi."

Trương Vĩ đang hăng say khoe khoang, kể lại một số chiến tích to lớn của mình, chỉ là đại đa số kinh nghiệm bị đánh thì hắn trực tiếp lựa chọn bỏ qua.

Lưu Kỳ chỉ mỉm cười không nói gì, hắn đang đánh giá tòa cao ốc Thượng Thông này.

"Nơi làm việc của Dương Gian rất bình thường, không hề giống dáng vẻ của một đội trưởng thực thi pháp luật nên có, xem ra cậu ta vẫn khiêm tốn như trước kia."

“Cái gì? Đội trưởng thực thi pháp luật, đại ca lại thăng chức à? Thật đáng ghét, sớm biết như vậy tôi cũng gia nhập tổng bộ kia, dựa vào thực lực của tôi, tuyệt đối sẽ rất dễ thăng chức tăng lương"

Trương Vĩ nổi giận bất bình nói.

Lúc đầu hắn cũng không có hứng thú với tổng bộ, nhưng sau khi nghe được tin Lưu Kỳ gia nhập tổng bộ, Trương Vĩ bắt đầu động lòng.

Dù sao hai bạn học của hắn đều ở tổng bộ, nếu hắn không gia nhập sẽ cảm thấy rất mất mặt.

"Cậu đừng nên gia nhập tổng bộ làm gì, giới linh dị có cái gì tốt đầu, tôi với Dương Gian không còn cách nào khác nên phải làm thế.

Thật ra tôi rất hâm mộ cậu, làm một cậu chủ nhà giàu có vô ưu vô lo thoải mái biết bao."

Lưu Kỳ nói mấy lời cảm thán, dáng vẻ như người trưởng thành từng trải đời.

"Đúng vậy, cậu nói đúng, làm một cậu chủ nhà giàu có là tốt nhất."

Ngoài mặt Trương Vĩ nói hùa theo nhưng thật ra trong lòng đã cười lạnh một tiếng: Chắc chắn cậu sẽ không thể tưởng tượng được tôi còn có một biệt danh là Song Trì Kim Thương Khách, ban ngày tối livestream, buổi tối gìn giữ sự bình yên cho thành phố Đại Xương, mạng lưới tình báo của A Vĩ tôi phủ khắp thành phố này, ngay cả đại ca cũng phải nể phục.

"Lần trước chẳng phải cậu nói trong nhóm chat rằng muốn tổ chức họp lớp sao? Mấy bạn học khác không đến thành phố Đại Xương à?"

Lưu Kỳ lại hỏi.

"Mấy bạn học khác gì chứ? Đâu còn mấy người bạn học nào nữa! Lúc trước, sau khi trốn thoát khỏi Thất Trung chỉ còn bảy người chúng ta, mấy năm nay chết liên tiếp mấy người, bây giờ chỉ còn lại Vương San San, Miêu Tiểu Thiện, tôi, Dương Gian và cậu.

Chẳng qua ngày mai Miêu Tiểu Thiện mới đáp chuyến bay trở về.

Còn Vương San San, cậu ấy đến nhà bà ngoại chơi, không biết xảy ra chuyện gì mà đến giờ vẫn chưa liên lạc được, tôi nhắn cho cậu ấy mấy tin cũng không thấy trả lời."

Trương Vĩ vừa nói xong, ngừng một lát lại nói tiếp: “Cậu cũng cẩn thận một chút, đừng đột nhiên chết."

“?"

Vẻ mặt Lưu Kỳ kỳ quái nhìn hắn, hỏi: “Vì sao lại nói tôi phải cẩn thận đừng đột nhiên chết?"

“Nhìn dáng vẻ của cậu rất dễ chết."

Trương Vĩ nói.

"Cậu dựa vào đầu mà bảo tôi rất dễ chết?"

Lưu Kỳ hỏi.

Trương Vĩ: “Lúc cậu nói chuyện không hề thở dốc, đi đường không có bóng, đây không phải là tướng dễ chết hay sao? Mắt nhìn người của tôi khá chuẩn đấy."

Lưu Kỳ không biết nên nói Trương Vĩ quan sát tỉ mỉ hay nói hắn nói chuyện không có căn cứ? Hắn là ngự quỷ nhân, trên người tồn tài một số tình trạng linh dị như vậy rất bình thường, không phải ngạ quỷ nhân nào cũng giống như người thường.

"Cậu yên tâm đi, tôi chắc chắn mình sẽ sống thật lâu."

Lưu Kỳ nói, chẳng qua lúc hắn nói những lời này không biết tại sao trong lòng lại hơi chột dạ, giống như không có lòng tin vào lời nói của chính mình, vì ngự quỷ nhân đều sống không được lâu.

Cho dù đó là Dương Gian cũng không dám nói bản thân có thể sống thật lâu.

"Dương tổng"

“Xin chào Dương tổng"

Đúng lúc này, đột nhiên một loạt âm thanh cung kính vang vọng trong đại sảnh.

Nhân viên đi ngang qua đều chào hỏi Dương Giang Người còn chưa thấy những giọng nói đã truyền đến.

Lưu Kỳ quay đầu lại lập tức nhìn thấy Dương Gian vừa bước ra khỏi thang máy, đang sải bước đi về phía này.

Bình Luận (0)
Comment