Nhưng Dương Gian không hề trách hắn, vì dù sao đã là con người thì ai cũng sẽ phạm phải sai lầm, hơn nữa rõ ràng chuyện lần trước hắn bị người ta cố ý gài bẫy.
"Chú Vương, chú có ở đó không?"
Trương Vĩ trực tiếp đẩy cửa văn phòng Vương Bân ra, bước vào không chút do dự.
Chiếc bàn làm việc trước mặt Vương Bân chất đầy giấy tờ tài liệu, mà lúc này hắn đang hút thuốc, trầm tư nhìn một bản kế hoạch.
Sự xuất hiện đột ngột của Trương Vĩ đã cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn, khi hắn ngẩng đầu lên lại nhìn thấy Dương Gian cũng bước vào.
Lúc này hắn mới đặt giấy tờ công việc của mình xuống và đứng dậy.
"Trương Vĩ, Dương Gian? Sao các cháu lại rảnh rỗi chạy đến văn phòng của chú thế này, có phải đã xảy ra chuyện gì không?"
Hắn mỉm cười hỏi.
"Không có chuyện gì đâu, bọn cháu chỉ muốn hỏi tình hình của Vương San San.
Cậu ấy rời thành phố Đại Xương đã một thời gian, cháu đang cần cậu ấy trở về."
Dương Giản nói.
Vương Bân nói: “San San à? Chẳng phải nó đang ở nhà bà ngoại sao? Khoảng thời gian này chú bận rộn quá không để ý đến chuyện này, nếu Dương Gian cháu muốn tìm San San thì để chú gọi điện thoại cho nó trở về."
“Chú Vương, cháu đã gọi thử rồi nhưng không liên lạc được với cậu ấy."
Trương Vĩ nói.
"Sao có thể chứ?"
Vương Bân kinh ngạc nói.
Dương Gian nói: “Lúc cậu ấy đi có mang theo quỷ đồng, điều này chứng tỏ cậu ấy không chỉ đơn giản đến nhà bà ngoại chơi, mà cậu ấy đến đó vì mục đích khác.
Bây giờ người đã mất liên lạc rất có thể vì đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn rồi, hơn nữa có khả năng không phải chỉ là chuyện đơn giản, bởi vì đa số sự kiện linh dị về quỷ đồng có thể xử lý được đều ở mức độ nguy hiểm không cao.
Cho dù gặp phải sự kiện linh dị rất nguy hiểm thì quỷ đồng vẫn có thể đảm bảo an toàn cho Vương San San, ít nhất cậu ấy có thể rút khỏi khu vực đột biến linh dị mà không có chuyện gì?
“San San dẫn theo quỷ đồng ?
Sắc mặt Vương Bân Bân thay đổi, hắn biết thế này đi theo bên cạnh San San, hơn nữa San San vẫn luôn nuôi tiểu quỷ kia, nên phần lớn thời gian San San không ở nhà mà ở trong tòa nhà cũ thời dân quốc đã được sửa sang lại.
Nhưng hắn thật sự không biết chuyện lần này Vương San San dẫn theo quỷ đồng đến nhà bà ngoại.
Hắn không quan tâm cũng không muốn tham dự vào chuyện linh dị, hắn chỉ muốn làm tốt công việc của mình mà thôi.
Nên ban đầu Vương Bân vẫn cho rằng Vương San San chỉ đơn thuần đến nhà bà ngoại chơi.
"Nói như vậy chuyện này rất nghiêm trọng"
Lúc này Vương Bản mới nôn nóng: “Dương Gian, chúng ta phải làm gì bây giờ?"
“Cháu còn tưởng chú biết một chút tin tức, không ngờ chú cũng không biết tình hình cụ thể thế nào như cháu.
Nếu Vương San San đã mất liên lạc, vậy tốt nhất cháu nên tự mình đi đón cậu ấy trở về.
Chú nói cho cháu biết địa chỉ, cháu sẽ xuất phát ngay bây giờ, nếu mọi chuyện thuận lợi thì đến tối có thể đón người trở về."
Dương Gian nói.
Vương Bân Bân lập tức nói: “Nhà bà ngoại của San San ở trấn Bạch Thủy thành phố Đại Sơn, cách thành phố Đại Xương không xa lắm, chỉ khoảng hai trăm cây số.
Bà ngoại của con bé tên là Vương Tú Lệ..."
“Vậy đủ rồi, trấn Bạch Thủy, thành phố Đại Sơn, có địa chỉ này là được rồi."
Dương Gian gật đầu: “Vậy không quấy rầy công việc của chú nữa, bây giờ cháu sẽ xuất phát đấy."
“Làm phiền cháu rồi, hy vọng San San bình an."
Vương Bân bắt đầu căng thẳng lo lắng.
Cả nhà bọn họ vất vả lắm mới vượt qua được sự kiện quy chết đói, bây giờ cuộc sống đã khôi phục lại bình thường, mới đi vào quỹ đạo, hắn không muốn gia đình mình lại bị cuốn vào sự kiện linh dị gì nữa.
"Chú cứ yên tâm, không có chuyện gì đâu."
Dương Gian an ủi một câu.
Sau đó ba người nhanh chóng rời khỏi văn phòng của Vương Bân.
Lúc này Lưu Kỳ nói: “Dương Gian, chúng ta cùng đi đi.
Trấn Bạch Thủy này chắc chắn có vấn đề, để tôi hỏi thăm người phụ trách thành phố Đại Sơn giúp cậu."
Nói xong, hắn cầm điện thoại định vị vệ tinh lên bắt đầu kết nối với liên lạc viên.
Hắn nhanh chóng hỏi rõ ràng được tình hình ở thành phố Đại Sơn từ liên lạc viên, rồi lập tức nói: “Người phụ trách thành phố Đại Sơn tên là Tiêu Dương, biệt hiệu Quỷ Vũ, thật không may lúc này hắn cũng mất liên lạc, vả lại chỗ mất liên lạc cũng ở trấn Bạch Thủy, quả nhiên nơi đó có vấn đề.
Tuy nhiên bên tổng bộ không có hồ sơ sự kiện linh dị gì về trấn Bạch Thủy.
Tôi cảm thấy không phải trấn Bạch Thủy này không có sự kiện linh dị, mà Tiêu Dương đang đi ghi chép nơi xảy ra sự kiện linh dị thì xảy ra vấn đề.
Nhưng bây giờ mới mất liên lạc chưa lâu, qua vài ngày nữa nếu vẫn không liên lạc được thì tổng bộ nhất định sẽ cử người đến điều tra.
Tuy nhiên dựa theo tình huống bình thường, chuyện này cần Dương Gian cậu phụ trách."
Dương Gian nói: “Thành phố Đại Sơn cách thành phố Đại Xương chưa đến hai trăm cây số, tính theo phạm vi quản lý của các đội trưởng thì thật sự do tội phụ trách, nhưng tôi và tổng bộ đã có thỏa thuận rằng tôi chỉ phụ trách thành phố Đại Xương, những khu vực khác không thuộc phạm vi quản lý của tôi."
“Còn có thỏa thuận này à?”.
Lưu Kỳ sửng sờ một lúc, hắn cũng không biết nội tình trong đó.
Dương Gian không bàn về vấn đề này nữa, mà tiếp tục nói: “Trấn Bạch Thủy có vấn đề, tôi sẽ xử lý tốt chuyện này, còn cậu vẫn nên ở lại thành phố Đại Xương"
“Tôi biết rõ Dương Gian cậu dựa vào năng lực của mình có thể xử lý ổn thỏa vấn đề này, nhưng tôi vẫn muốn đi hỗ trợ.
Hơn nữa Vương San San là bạn học cũ của chúng ta, tôi cũng nên góp thêm một phần sức lực"
Lưu Kỳ vẫn kiên trì muốn đi cùng.