Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2979 - Chương 2979: Trấn Bạch Thủy

Chương 2979: Trấn Bạch Thủy

“Lưu Kỳ, cậu nói như vậy làm tôi không vui rồi đấy, nói như A Vĩ tôi nhát gan sợ chết.

Đại ca, cậu chờ tôi một lát, tôi đi lấy song thương.

Tôi sẽ cho các cầu thưởng thức thực lực của Song Trì Kim Thương Khách của thành phố Đại Xương"

Trương Vĩ cũng tỏ vẻ muốn đi, không muốn lùi bước.

"A Vĩ, cậu không cần tham dự vào mấy sự kiện linh dị như này, Vương San San dẫn theo quỷ đồng mà còn mất liên lạc, một người phụ trách khác cũng đang gặp khó khăn, chuyện này không đơn giản, cậu hãy ở lại thành phố Đại Xương, tôi và Lưu Kỳ đi được rồi.

Còn nữa, ngày mai Miêu Tiểu Thiện sẽ đến thành phố Đại Xương, cậu phải thay tôi đi đón cậu ấy, chiêu đãi cậu ấy tốt một chút."

Dương Gian nghiêm túc nói.

Lưu Kỳ cũng nói: “Trương Vĩ, tôi biết cậu rất nghĩa khí nhưng chuyện này không bình thường, cậu nên ở lại thành phố Đại Xương chờ chúng tôi đưa Vương San San trở về."

“Nếu các cậu đã nói như vậy thì tôi đành nghe đại ca ở lại."

Trương vì không kiên trì nữa, chỉ có thể không cam lòng ở lại đây.

Dù gì hắn vẫn là người có chừng mực.

Dương Gian không nói nhiều nữa, lập tức mở quỷ nhãn, phóng thích quỷ vực.

"Lưu Kỳ, cậu không cần chống lại quỷ vực của tôi, tôi đưa cậu đi..."

Vừa nói xong, hắn và Lưu Kỳ đã biến mất tại chỗ.

Chỉ trong hai giây ngắn ngủi, bọn họ đã rời khỏi thành phố Đại Xương.

"Đây chính là năng lực quỷ vực đứng đầu giới linh dị sao?"

Vào giờ phút này, Lưu Kỳ mới cảm nhận được quỷ vực của Dương Gian đáng sợ đến mức nào, nó có thể dễ dàng bao trùm cả một thành phố, di chuyển giữa hai nơi chỉ cần hơn mười giây, thậm chí còn chưa đến một phút.

Trong quỷ vực, tất cả mọi thứ trước mắt đều trở nên mơ hồ, nhưng hắn vẫn có thể đoán được vị trí của mình đang dịch chuyển nhanh đến mức khó tin.

Đợi khi tầm mắt trở lại bình thường thì Dương Gian và Lưu Kỳ đã đến trấn Bạch Thủy.

Trấn Bạch Thủy không lớn cũng không nổi tiếng, bởi vì toàn bộ trấn được xây trên mặt nước, lại có dòng nước trong vắt bao quanh nên mới gọi đây là trấn Bạch Thủy.

"Trời đang mưa"

Dương Gian nhíu mày, hơi ngẩng đầu lên nhìn khoảng không.

Bầu trời tối tăm nặng nề, mây đen dày đặc phủ kín như một cái vung che trấn Bạch Thủy không còn một chút kẽ hở.

Bên ngoài trấn ánh mặt trời chói chang rực rỡ, trong trấn lại mưa rả rích dai dẳng.

Ngay cả nền nhiệt độ hai bên trong và ngoài trấn cũng chênh lệch rất lớn.

Mây đen và mưa dầm bao phủ trấn Bạch Thủy, không khí ẩm ướt lạnh lẽo mang theo hàn khí khó hiểu khiến người ta rùng mình, nếu người bình thường sống trong môi trường khí hậu này có mặc áo bông dày cũng phải run rẩy.

"Đây không phải một trận mưa bình thường, như có một quỷ vực đang bao trùm toàn bộ trấn."

Lưu Kỳ duỗi tay hứng nước mưa từ trên bầu trời rơi xuống.

Nước mưa rơi vào lòng bàn tay vô cùng lạnh lẽo, thậm chí còn làm cho người ta có cảm giác không chân thật, bởi vì sau khi nước mưa rơi xuống thì nhanh chóng tan biến.

Đây không phải bốc hơi, mà như biến mất.

"Nước mưa có sự xuất hiện của linh dị, nơi này thật sự có vấn đề."

Dương Gian nhìn bầu trời này khiến hắn nhớ đến chiếc ô quỷ màu đen.

Nhưng nước mưa trong ô quỷ màu đen không có vấn đề gì, nước mưa trong đó chỉ được coi là một phương tiện để tồn tại, thứ hung hiểm chân chính là lệ quỷ bám trong chiếc ô đó.

"Người phụ trách thành phố Đại Sơn có biệt hiệu là Quỷ Vũ, có lẽ trận mưa này liên quan đến anh ta."

Lưu Kỳ nói: “Nhưng không có người phụ trách nào có thể duy trì linh dị ở cấp bậc này trong thời gian dài... Vì vậy có khả năng hắn đã trở thành lệ quỷ"

“Chưa chắc, tuy nước mưa này có dính chút linh dị nhưng vẫn chưa đạt tới mức có thể giết chết người, dùng ô dù bình thường vẫn che chắn được, chỉ là toàn bộ môi trường ở trấn Bạch Thủy bị ảnh hưởng khiến cho không khí ở đây tương đối ẩm ướt và lạnh lẽo mà thôi.

Nếu như người phụ trách thành phố Đại Sơn thật sự trở thành lệ quỷ, nước mưa này rơi xuống sẽ giết chết người."

Dương Gian nói tiếp: “Chẳng qua tôi thật sự không thích mưa, nên trước tiên làm cho trận mưa này ngừng lại rồi nói tiếp."

Nói xong, quỷ nhãn của hắn mở ra, quỷ vực khuếch tán.

Ngay sau đó, trên bầu trời u ám bắt đầu xuất hiện ánh sáng, tia sáng vàng rực óng ánh xé ngang lớp mây đen, xua tan cơn mưa, khí tức lạnh lẽo trong không khí nhanh chóng biến mất với tốc độ không thể tưởng tượng nổi.

Vào lúc này, trấn Bạch Thủy lại tràn ngập ánh nắng mặt trời sau thời gian dài âm u.

Trận mưa rả rích dai dẳng cũng chấm dứt vào giây phút đó.

"Không cần ra tay với những linh dị bình thường, chỉ cần lướt ngang qua một chuyến mà chuyện này đã được giải quyết xong"

Lưu Kỳ thầm cảm thấy kinh ngạc.

Chỉ có tự mình trải qua, hắn mới hiểu được rốt cuộc vị trí đội trưởng thực thi pháp luật của Dương Gian nặng đến mức nào.

Nếu đổi lại là hắn, có lẽ hắn phải che ô thật cẩn thận bước từng bước đi vào trấn Bạch Thủy này rồi, nào dám không kiêng nể tiến vào một nơi chưa xác định rõ ràng chứ.

"Không nên khinh thường"

Dương Gian mở miệng nói.

“?"

Lưu Kỳ nhìn hắn bằng vẻ mặt kỳ quái.

Dáng vẻ bên ngoài của hắn như đang lơ là lắm sao? Bản thân tôi vẫn luôn rất cẩn thận có được không, cậu mới là người đang bất cẩn đấy.

Dương Gian lại nói: “Thứ mà tôi xua tan chỉ là hiện tượng linh dị bình thường, thứ hung hiểm chân chính còn chưa xuất hiện, tôi có thể cảm giác được trấn nhỏ này không bình thường chút nào.

Cậu thông báo với liên lạc viên gửi bản đồ mới nhất của trấn Bạch Thủy cho chúng ta, tôi cảm thấy có vài chỗ không giống với kiến trúc của trấn Bạch Thủy, tầm mắt của tôi bị bóp méo ở nơi đó."

“Tôi hiểu rồi."

Lưu Kỳ không nói thêm lời thừa thải, lập tức gọi điện cho liên lạc viên.

Ngay sau đó, bản đồ mới nhất của trấn Bạch Thủy được gửi tới.

Dương Gian nhìn thoáng qua rồi so sánh với trấn Bạch Thủy trong hiện thực, lúc này hắn đột nhiên dừng bước, vì hơn một nửa trong trấn Bạch Thủy không xuất hiện trên bản đồ.

Bình Luận (0)
Comment