"Tới."
Lưu Kỳ đứng thăm dò ở cửa, hắn bám vào cửa, cố gắng nhìn tình hình bên ngoài qua khe hở.
Ở góc hành lang, hắn nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ qua khe hở.
Lúc này, một người đàn ông mặc tẩy trang bước đi chậm rãi với những bước chân nặng nề, nhưng khi Lưu Kỳ nhìn thấy lòng bàn tay nhợt nhạt và lạnh lẽo của người đàn ông mặc tẩy trang, hắn lập tức hiểu ra, Đây hoàn toàn không phải là người sống mà là một lệ quỷ thật sự.
Cuối cùng con quỷ trong bộ đồ tây trang cũng dừng lại trên tầng ba.
Nó đứng bất động ngoài cửa.
Không chỉ vậy, bóng dáng thứ hai xuất hiện, đó là một người đàn ông mặc áo khoác dài trắng xám, cũng là vẻ chết chóc đáng sợ, đi từ trên lầu xuống lầu ba, cũng đứng bất động ngoài cửa.
Bóng dáng thứ ba xuất hiện, một người xa lạ mặc sườn xám, sườn xám màu xanh lục, lộ ra bầu khí tức u ám, bây giờ đã lên đến tầng ba, đứng bất động ở đó.
Bóng dáng thứ tư xuất hiện ngay sau...
Nhưng Lưu Kỳ không còn cách nhìn rõ nữa, vì tầm mắt bên ngoài đã bị quỷ chặn lại nên chỉ có thể đánh giá qua bóng dáng, con quỷ thứ tư cũng đã đến tầng thứ ba.
"Đó là lệ quỷ bước ra từ cửa hàng quần áo.
Đây là hướng tôi đến, đúng là âm hồn bất tán"
Đôi mắt quỷ của Dương Gian khẽ đảo, qua ánh đèn mờ ảo, hắn có thể nhìn rõ tình hình bên ngoài dọc theo khe cửa.
Tiêu Dương ngạc nhiên nói: "Cửa hàng quần áo? Cửa hàng quần áo của thị trấn có bảng hiệu đèn neon? Đội trưởng Dương, làm sao cậu lại trêu chọc cái thứ này.
Đây là một thị trấn quỷ, trước đây khi tôi đi ngang qua đều cố gắng hết sức để tránh đến gần những cửa hàng kỳ lạ đó."
"Không có gì, tôi chỉ vào lấy một bộ quần áo, phóng hỏa rồi chuồn mất.
Không ngờ đám quỷ này lại đuổi theo tôi."
Dương Gian nói.
Tiêu Dương giật giật khóe miệng.
Đây là đội trưởng của tổng bộ sao? Cậu ở nơi ma quỷ này mà lại vô sỉ như vậy, thật sự không sợ bị quỷ giết à?
"Dương Gian, dường như câu đối chống đỡ không hoạt động, những con quỷ bên ngoài vẫn chưa rời đi."
Lưu Kỳ đang báo cáo tình hình bên ngoài, Lúc này hắn chắc chắn có năm con quỷ đang đứng ở ngoài cửa, hoàn toàn chặn cửa.
"Năm con quỷ xuất hiện cùng nhau, thực lực quá mạnh, nhưng dựa vào một câu đối chống đỡ vẫn quá miễn cưỡng, vẫn phải liều mạng thôi."
Tiêu Dương hít sâu và nói.
Hắn cũng đã sẵn sàng để động thủ, không đặt tất cả hy vọng của mình vào một câu đối chống đỡ.
"Chờ đã, câu đối chống đỡ hình như có tác dụng, con quỷ thứ nhất đã rời đi."
Lưu Kỳ mở to mắt và nhìn thấy con quỷ đầu tiên trong bộ tây trang đang cố gắng mở cửa và bước vào.
Kết quả, khi hắn đưa tay ra, còn chưa chạm vào câu đối chống đỡ, động tác của con quỷ chậm lại, sau đó mới thực sự xoay người bước xuống lầu.
Tiếng bước chân lại vang lên, nhưng là tiếng đi xuống lầu.
"Tuyệt quá"
Nhiều người sống sót cảm thấy may mắn.
Nhưng niềm vui không kéo dài được hai giây, ngay sau đó, mọi người lại sững người.
Vì bước chân rời đi chỉ dừng lại sau bảy tám bước, sau đó lập tức truyền đến tiếng đi lên lầu, con quỷ quay trở lại.
Lúc này, quỷ ngoài cửa đã trở thành con quỷ mặc áo khoác dài trắng xám, mệ quỷ mặc tây trang đi lên lầu, đứng sau những hồn ma khác.
Lúc này Lưu Kỳ vẫn tiếp tục quan sát.
Con quỷ thứ hai cũng duỗi ra một bàn tay lạnh lẽo ra và cố gắng mở cửa.
Tuy nhiên, tình huống quỷ dị lại xuất hiện.
Con quỷ trong chiếc áo khoác trắng xám bị câu đối chống đỡ ảnh hưởng trước khi chạm vào cửa, xoay người bước xuống lầu, nhưng sau vài bước chân nó lại đột ngột dừng lại lần nữa.
Sau đó là tiếng đi lên lầu.
"Thời gian trở lại bị rút ngắn..."
Lưu Kỳ chợt nhận ra điều gì đó, quay đầu lại nói: “Dương Gian, con quỷ đang cố tình làm tiêu hao sức mạnh linh dị của câu đối chống đỡ ở cửa.
Con quỷ vừa đi xuống lầu đi bảy bước, con quỷ này mới bước xuống lầu năm bước, cứ theo tình huống này thì con quỷ thứ năm sẽ hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của câu đối chống đỡ mà lao vào phòng."
"Không sao đâu, khoảnh khắc con quỷ đẩy cửa xông vào, tôi sẽ ra tay.
Lúc rút lui khỏi cửa hàng quần áo, tôi đã tiện tay phá hủy cửa của nó để tránh rắc rối sau này."
Dương Gian bình tĩnh nói.
Năm con quỷ nán lại ngoài cửa không chịu rời đi đã gây rất nhiều áp lực cho mọi người trong nhà.
Những người sống sót còn kinh hãi hơn.
Ai cũng hiểu rằng một khi năm con quỷ này mở cửa xông vào phòng thì gần như những người trong phòng sẽ chết, cùng lắm cũng chỉ có vài người sống sót.
Mà người bị xem như kẻ cầm đầu dẫn quỷ đến là Dương Gian đương nhiên bị nhiều người sống sót đổ lỗi.
Nhưng bọn họ không dám lên tiếng, cũng không bao giờ dám hé rằng nửa lời, rốt cuộc Tiểu Dương còn phải gọi người kia là đội trưởng Dương, nếu xúc phạm có thể sẽ chết rất thê thảm.
Đúng lúc này, tiếng bước chân thứ ba rời đi ở ngoài cửa lại vang lên.
Nó cũng giống như Lưu Kỳ đã quan sát.
Con quỷ thứ ba càng ngày càng ít bị ảnh hưởng bởi câu đối chống đỡ ở cửa.
Nó vừa xuống lầu, đi được ba bước rồi đột ngột dừng lại, sau đó có tiếng quay lại.
Đến lúc con quỷ thứ tư thì ít bị ảnh hưởng hơn, con ma thứ tư thực ra chỉ bước một bước xuống lầu, rồi lui về phía sau.