Dù Lưu Kỳ có thể chống lại không chết, không phải là vì linh dị của hắn mạnh đến mức nào, mà là vì trớ chú đặc thù của hắn, hắn chuyển linh dị của lệ quỷ lên cơ thể mình, từ đó khống chế, dù không chuyển được, bị quỷ giết chết nhưng hắn vẫn có thể giằng co một lúc với đòn tấn công này.
Nếu không phải vì trớ chú đặc thù này, kết cục của hắn chắc chắn sẽ chết bất đắc kỳ tử như Tiêu Dương.
Dương Gian đến, quỷ không có động tác gì, quả là giống như một mục tiêu sống.
Trường thương trong tay hắn đâm ra.
Con lệ quỷ vừa nhúc nhích lỗ tai bị một cái đinh quan tài rỉ sét đâm vào cơ thể, Con quỷ bị đâm lập tức mất đi linh dị, lập tức ngã xuống.
Cánh tay lạnh lẽo kia cũng mất đi sức lực, rũ xuống.
Vây hãm hoàn hảo kia vì thiếu một con lệ quỷ nên lập tức giải trừ.
Sau khi thoát khỏi vòng vây, ý thức Lưu Kỳ khôi phục không ít, hắn hơi nhúc nhích, khôi phục một chút tri giác.
Dương Gian thấy cảnh này, khẳng định suy đoán của mình đúng, Xem ra không thể cứu Tiểu Dương, nhưng mà có thể kéo Lưu Kỳ cận kề cái chết quay lại.
Dù Lưu Kỳ khá thảm, nhưng mà chỉ cần sống thì cái gì cũng có thể hồi phục.
Nhưng sau khi Dương Gian vừa áp chế một con lệ quỷ, sau khi phá hủy vòng vây, hai cô gái quỷ dị kia dường như mất khống chế.
Một con lệ quỷ chỉ có mắt nhìn chằm chằm Dương Gian, cặp mắt trắng kia dần dần phản chiếu hình ảnh Dương Giang Một con lệ quỷ khác, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, uốn éo cơ thể mảnh khảnh, cơ thể gợi cảm lạnh lẽo không ngừng kề sát, dường như muốn hôn Dương Gian.
Bị lệ quỷ hôn chắc chắn không phải là may mắn gì, mà là đòn tấn công linh dị trí mạng.
Dương Gian đang muốn di chuyển thì đột nhiên phát hiện làn da trên người có một lớp màu xám tro.
Cơ thể không thể di chuyển, giống như thi thể cứng ngắc.
"Là con lệ quỷ khác sao?"
Quỷ nhãn của Dương Gian chuyển động, nhìn con mắt màu trắng kia.
Trên con ngươi màu trắng kia phản chiếu bóng dáng của Dương Gian.
Nhưng sau đó, con ngươi màu trắng lại xuất hiện lửa màu xanh biếc.
Ngọn lửa che mờ bóng dáng của Dương Giang Cơ thể cứng ngắc của Dương Gian lập tức di chuyển được.
Sau đó, trong nháy mắt, dao bổ củi bổ xuống.
Cổ cô gái quỷ dị bị xé toạc ra, đầu rơi xuống đất, lăn lóc sang bên cạnh, sau đó ma trơi đốt cháy đầu, lửa lần nữa bốc lên.
"Ba con quỷ kia phối hợp tấn công đúng là nguy hiểm, đáng tiếc bây giờ không còn hoàn chỉnh"
Dương Gian lùi về sau.
Kéo dài khoảng cách với lệ quỷ xinh đẹp không ngừng giãy dụa kia.
Lùi lại khiến lệ quỷ này không thể hôn Dương Gian được.
Nhưng mà lệ quỷ cũng không từ bỏ, vẫn vặn vẹo cơ thể không ngừng sát đến.
--- Ba cô gái xinh đẹp lạnh lùng kia lại mạnh mẽ như thế.
Nhưng đối mặt với đòn tấn công của Dương Gian, ba cô gái quỷ dị kia không bị áp chế cũng bị xé đối, cuối cùng chỉ còn lại một con lệ quỷ không hề hấn gì, nhưng chỉ một con quỷ thì chẳng tạo chút uy hiếp nào với hắn.
Nhìn cơ thể giãy dụa cố gắng lại gần của lệ quỷ, lúc này ma trơi xung quanh Dương Gian bùng cháy, bản thân ẩn nấp trong ngọn lửa, kéo dài khoảng cách với lệ quỷ, mà lệ quỷ cũng không ngừng lại vì ma trơi.
Lệ quỷ chỉ còn đôi môi giẫm lên ngọn lửa, tiếp tục tiến đến.
Nhưng mà càng gần, ma trơi xung quanh càng nhiều, mà lúc ngày ngọn lửa cũng bao phủ cơ thể lệ quỷ, lần nữa đốt cháy.
Ngọn lửa bao vây lệ quỷ, điên cuồng thiêu đốt.
Nhưng lệ quỷ vẫn tiếp tục tiến tới một ma trơi thiêu đốt.
Vẻ mặt Dương Gian không thay đổi, hắn biết sau khi mình bị lệ quỷ chú ý, chỉ cần con quỷ có thể di chuyển thì nó sẽ liên tục tấn công, dù ma trơi có thiêu đốt chỉ cũng chỉ làm chậm tốc độ của lệ quỷ mà thôi.
Nhưng ma trơi của hắn cũng không phải là ma trơi mà Lý Quân từng khống chế.
Ma trơi trong lò lửa linh dị có thể khắc chế loại lệ quỷ có thực thể này.
Ma trơi tiếp tục thiêu đốt, cơ thể lệ quỷ dường như bị đốt triệu để, di chuyển càng chậm hơn.
Cuối cùng lệ quỷ dừng lại, cách Dương Gian khoảng bảy tám mét, cơ thể diêm dúa lòe loẹt kia bày ra động tác vặn vẹo quỷ dị, mà ma trơi cũng càng đốt mạnh hơn, lệ quỷ không thể duy trì dáng vẻ thướt tha kia, cuối cùng biến thành một thi thể đen sì, thấy ba lệ quỷ kia bị xử lí tạm thời, Dương Gian mới yên tâm đi đến Lưu Kỳ đang nằm dưới đất.
Đầu tiên Dương Gian kiểm tra cơ thể Tiêu Dương.
Sau khi kiểm tra mấy lần, kết quả giống với phán đoán của mình, Tiêu Dương không thể sống lại, chết trong tấn công linh dị.
Trái lại Lưu Kỳ.
Bởi vì khống chế linh dị mạnh hơn Tiêu Dương nên vẫn còn sống dưới trận tấn công này, hơn nữa bởi vì ba con lệ quỷ rút lui, trạng thái của Lưu Kỳ có chuyển biến tốt, nhưng chuyển biến tốt này chỉ là tạm thời, bởi vì Dương Gian cảm nhận được linh dị trên người Lưu Kỳ sắp mất khống chế.
"Có thể cứu được không?"
Dương Gian nhíu mày suy nghĩ.
Đương nhiên Lưu Kỳ không chết, vậy thì cần nghĩ cách cứu, dù sao Lưu Kỳ vì giúp mình mới chạy đến Bạch Thủy Trấn, hơn nữa hắn là người tổng bộ, về tình về lí đều không thể trơ mắt nhìn hắn chết.
Chỉ là... muốn cứu sống ngự quỷ nhân thì khá khó.