Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3011 - Chương 3011: Quái Dị

Chương 3011: Quái Dị

Tuy nhiên, chất lượng của cầu thang vẫn rất tốt, dù có cũ đến mấy vẫn không mục nát, hỏng hóc và vẫn có thể chịu được sức nặng của người sống.

Nhưng khi Dương Gian đến khúc quanh của cầu thang, thứ hắn nhìn thấy không phải là con đường dẫn lên tầng hai mà là một cầu thang khác.

Dương Gian cau mày.

Rõ ràng, tầng hai nhìn từ bên ngoài khác với tầng hai bên trong ngôi nhà này là khác nhau.

Linh dị đã thay đổi cách bố trí của căn nhà gỗ.

Tình huống này rất phổ biến trong các sự kiện linh dị, không có gì đáng ngạc nhiên cả.

Không có cách nào khác.

Dương Gian chỉ có thể tiếp tục đi lên cầu thang.

Sau khi đi bộ men theo cầu thang khoảng mười phút, những bậc thang dường như vô tận đó đã kết thúc.

Hắn đã đến được tầng hai của tòa nhà bằng gỗ này.

Lúc này ánh đèn vàng đang chiếu tới, nhưng khi nó chiếu vào Dương Gian, hắb cảm thấy khó chịu không thể tả, dường như nơi mà ánh đèn chiếu rọi và hắn có sự ngăn cách, hai bên không thể chạm vào nhau.

Sau khi bước lên tầng hai, Dương Gian liếc nhanh xung quanh, nhưng hắn lại không thể tìm thấy nguồn sáng.

Tầng hai trống không, không một tia sáng, nhưng ngược lại với lẽ thường, cả tòa nhà được chiếu sáng rực rỡ.

"Ánh sáng không phải là ánh đèn, hẳn là hiện tượng linh dị"

Dương Gian thầm nói trong lòng, có chút đoán được tình huống đây.

Sau đó, hắn nhìn xuống mặt đất trên tầng hai.

Có rất nhiều dấu chân rải rác lộn xộn, những dấu chân đó rất nhỏ, không phải người lớn mà là trẻ em, hiển nhiên là quỷ đồng cũng đã từng ở đây, hơn nữa cách đây không lâu.

"Có vẻ như không gặp nguy hiểm gì"

Sau khi Dương Gian đến tầng hai trống không, mặc dù có một số hiện tượng linh dị nhưng hắn không phát hiện ra lệ quỷ, cũng không bị linh dị tấn công.

Nhưng càng như vậy, hắn càng cảm thấy bất an.

Đôi khi nguy hiểm không ập đến cũng không phải là điều tốt, chỉ vì bạn chưa chạm đến nguy hiểm, giống như người đi trong bóng tối và không thể nhìn thấy vực thẳm bên cạnh.

Sau khi xác nhận tình hình, Dương Gian cuối cùng cũng đặt tầm mắt vào một cánh cửa trên tầng hai.

Sau cánh cửa là một căn phòng.

Đó là nơi phản chiếu hình bóng của người sống lúc trước.

Nếu trong căn nhà này có thứ gì tồn tại thì nó chỉ có thể ở trong căn phòng này.

Dương Gian không định lãng phí thời gian nữa, hắn đi đến cánh cửa gỗ.

Cùng với sự cảnh giác, hắn dùng sức đẩy cửa.

Tuy nhiên, ngay khi cánh cửa được mở ra, một luồng gió thổi ra từ cửa.

Sự xuất hiện của cơn gió này đã khiến mọi thứ xung quanh hắn trở nên mờ ảo.

Dù Dương Gian có mở được mắt quỷ thì hắn cũng không thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh.

Và không chỉ tầm nhìn bị mờ, mà ánh sáng xung quanh cũng đang lắc lư.

Đồng thời, những bức tường và cửa gỗ xung quanh cũng biến mất khỏi tầm mắt.

Mọi thứ dường như đang biến mất, chỉ có Dương Gian chẳng có tổn thất gì sau cơn gió mạnh.

Tuy nhiên, khi tất cả những điều dị thường biến mất, Dương Gian cảm thấy gió nhẹ dần, và chỉ sau đó hắn mới nhìn rõ mọi thứ xung quanh mình.

"Đây... là ở đâu?"

Dương Gian choáng váng.

Nơi hắn ở không phải là ngôi nhà gỗ kỳ lạ đó nữa, mà là một ngôi nhà cho thuê rất bình thường.

Tuy nhiên, khi nhìn rõ cảnh tượng trong căn nhà cho thuê, hắn không khỏi choáng váng.

Chiếc máy tính cũ, chiếc tủ đựng những bức chân dung, chiếc bàn gỗ cũ kỹ và nhà vệ sinh có mùi hơi giống mùi cống thoát nước... Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là ngôi nhà thuê lúc Dương Gian vẫn còn đang học cấp 3.

Khi đó, Dương Gian đang đi học và sống một mình trong căn nhà thuê này, còn mẹ hắn thì đi làm ở ngoài thành phố và chỉ trở về khi có ngày nghỉ.

"Ảo giác à?"

Dương Gian cau mày.

Đầu tiên hắn nhìn lại chính mình.

Hắn không có nhiều thay đổi, vẫn là một ngự quỷ nhân đỉnh cao, sức mạnh linh dị đều vẫn còn, không thiếu gì.

Sau đó, mắt quỷ của hắn không hề cố kỵ gì mà nhìn chằm chằm vào mọi thứ xung quanh.

Những giây tiếp theo, Dương Gian lộ ra vẻ kinh ngạc.

Tầm nhìn của mắt quỷ rất rộng, có thể dễ dàng bao quát cả thành phố.

Nếu căn phòng đang ở là ảo ảnh thì tầm nhìn của mắt quỷ chắc chắn sẽ bị chặn.

Nhưng, không hề.

Mắt quỷ xuyên qua bức tường một cách trơn tru và nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài.

Đây là... thành phố Đại Xương.

Chỉ là đây không phải là thành phố Đại Xương hiện tại, nó có lẽ là thành phố Đại Xương của ba năm trước.

Lúc này, Dương Gian vẫn chưa gặp phải sự kiện quy chết đói, vẫn chưa trở thành một ngự quỷ nhân, hắn vẫn đang là một học sinh đang đi học.

"Tất cả những thứ này chắc chắn là giả."

Ánh mắt Dương Gian trở nên lạnh lùng, hắn rất rõ ràng về kinh nghiệm trước đây của mình.

Và không có linh dị nào có thể giúp một người quay về quá khứ trong giới linh dị, ngay cả sự khởi động đáng sợ nhất cũng chỉ là khởi động lại vài chục phút thôi.

Ngay cả khi về mặt lý luận, có thể liên tục khởi động lại qua hai loại khởi động, như vậy có thể quay vòng vô thời hạn, nhưng nó chỉ là khởi động lại một chỗ.

Nhưng làm thế nào để giải thích tình hình hiện tại? Dương Gian có thể nhìn thấy những người qua đường đang đi trên đường.

Những người qua đường đó chắc chắn là những người sống bình thường.

Đồng thời, hắn cũng có thể nhìn thấy một số bạn học ở thành phố Đại Xương.

Chỉ là những người bạn cùng lớp đó sau này đều sẽ chết thảm trong sự kiện linh dị.

Bình Luận (0)
Comment