“Cậu có chuyện gì vậy?"
Vương Hải Yến không muốn nói chuyện quá nhiều với Dương Gian, bà chỉ cảnh giác.
Dương Gian nói: "Vương San San mất tích rồi, vì vậy tôi đến đây để hỏi tình hình."
"Cái gì? Con gái tôi mất tích?"
Vương Hải Yến hơi sốc: "Thật hay đùa vậy, cậu không phải đang nói đùa với tôi đó chứ."
"Cô có thể gọi điện thoại thử xem có gọi được không."
Dương Gian nói.
Vương Hải Yến không do dự, bà ngay lập tức nhấc điện thoại di động của mình lên và bấm số của Vương San San.
Như Dương Gian đã nói, điện thoại không liên lạc được và nó vẫn như vậy sau khi gọi nhiều cuộc gọi liên tiếp..
"San San sao lại đột nhiên biến mất.
Rõ ràng sáng ra vẫn còn ổn mà.
Bạn học này, cậu chờ một chút, tôi gọi cuộc điện thoại..."
Vương Hải Yến vừa lo lắng, vừa nhấc điện thoại và gọi cho Vương Bân bà định cầu cứu với chồng.
Nhưng Dương Gian cau mày khi nghe những lời bà nói.
Qua lời của Vương Hải Yến, không khó để biết rằng Vương San San vẫn ở đó vào buổi sáng và đến trường như mọi khi, nhưng sau đó thì biến mất.
Điều này rõ ràng là rất bất thường.
Trừ khi chỉ có một lời giải thích.
Tức là Vương San San cũng đã đến thế giới của ba năm trước giống như mình, và thay thế chính mình của ba năm trước, vì vậy cô ấy mới đột nhiên biến mất.
Nhưng thời gian rõ ràng là không đúng.
Vì nếu Vương San San cũng đến đây, cô ấy chắc chắn sẽ đến sớm hơn mình rất nhiều, Dương Gian xuất hiện bây giờ có thể dễ dàng tìm thấy cô ấy.
Sau khi xác nhận tình hình, Dương Gian chuẩn bị rời khỏi đây với một số nghi ngờ.
Tuy nhiên, ngay khi hắn chuẩn bị rời đi, một chiếc xe đặc biệt đã lao thẳng vào tiểu khu này, cuối cùng dừng lại ở dưới tòa nhà.
Một người đàn ông mặc áo gió, bụng phệ và khuôn mặt gầy gò bước xuống xe.
"Chu Chính?"
Vẻ mặt của Dương Gian khẽ động, hắn nhận ra người đột ngột đến.
Lúc này, Chu Chính vẫn là người phụ trách thành phố Đại Xương.
Tuy nhiên qua một thời gian ngắn nữa, sự kiện quỷ gõ cửa sẽ xuất hiện, hắn sẽ chết ở trường Thất Trung.
"Phải gặp mặt sao?"
Dương Gian tự nghĩ.
Với sức mạnh linh dị hiện tại, hắn hoàn toàn có thể tránh được Chu Chính, khiến hắn không thể phát hiện ra chính mình.
Nhưng Dương Gian cảm thấy rằng hắn có thể nhờ người hiện đang phụ trách thành phố Đại Xương giúp đỡ.
Lúc này, Chu Chính ra khỏi xe và dừng lại trước tòa nhà, ngước đôi mắt hốc hác lên và khóa ánh mắt vào một trong những tầng lầu.
“Là sự kiện linh dị sao?"
Thần thức của hắn điên cuồng cảnh cáo, quỷ nhi trong bụng không ngừng vặn vẹo.
Những tín hiệu này nhắc nhở mạnh mẽ rằng có một sự tồn tại khủng khiếp trong tòa nhà này.
Nhưng với tư cách là người phụ trách thành phố Đại Xương, Chu Chính phải lái xe đến ngay lập tức để kiểm tra tình hình.
Tiếng bước chân giòn giã đột ngột vang lên trong hành lang im ắng.
Rõ ràng là trước đó không có ai, nhưng trong nháy mắt, một bóng người đã xuất hiện ngay trước mặt.
"Cảm ứng của anh nhạy bén đến vậy sao? Rõ ràng chỉ điều khiển một con quỷ, và thậm chí không có quỷ vực, nhưng lại có thể khóa được mục tiêu là tôi trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Quả nhiên, dù quỷ đồng chưa được sinh ra, nhưng tiềm năng đáng sợ của nó đã xuất hiện rồi."
Một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Dương Gian từng bước bước ra khỏi hành lang, tay cầm một ngọn giáo nứt.
Thật khó tưởng tượng.
"Cậu là ai? Tại sao cậu lại biết nhiều như vậy."
Chu Chính vẻ mặt ngưng trọng, nhìn chằm chằm Dương Gian, trong lòng không dám sơ ý.
Dù đã xác định đây không phải là một sự kiện linh dị, nhưng người trước mắt cho hắn cảm giác còn cảm thấy kinh hãi hơn cả quỷ.
Từ khi nào mà giới linh dị lại có một ngự quỷ nhân như vậy? Dương Gian nói: "Tôi tên là Dương Gian, anh có thể coi tôi như một ngự quỷ nhân lạ mặt, tôi không có địch ý, tôi hy vọng anh cũng không có địch ý với tôi, tôi ở đây chỉ vì một người.
Mục đích của tôi đó là tìm một học sinh năm ba ở trường Thất Trung thành phố Đại Xương, cô ấy tên là Vương San San, tôi sẽ rất biết ơn nếu anh giúp tôi việc này."
“Cậu muốn làm gì với một học sinh?"
Chu Chính cảnh giác.
"Tôi chỉ muốn đưa cô ấy đến nơi cô ấy nên đến.
Nếu anh muốn biết lý do, hãy giúp tôi tìm người này.
Với tư cách là người phụ trách thành phố Đại Xương, việc này rất dễ thôi."
Dương Gian nói.
Chu Chính nói: "Cậu không phải ngạ quỷ nhân bình thường.
Nếu như nguyện ý gia nhập tổng bộ, với năng lực của tổng bộ giúp cậu tìm một người không phải chuyện gì khó, nhưng nếu cậu lại lịch không rõ, vậy thì xin lỗi, tôi không thể giúp cậu được."
Hắn từ chối đề nghị của Dương Gian, và cũng thuyết phục Dương Gian gia nhập tổng bộ.
Tổng bộ của thời kỳ này có nhu cầu rất lớn về ngự quỷ nhân, chỉ cần gặp được ngự quỷ nhân lạ mặt thì liền muốn chiêu mộ.
"Nếu anh sẵn sàng giúp tôi tìm Vương San San, tôi sẽ cân nhắc việc gia nhập tổng bộ.
Giao dịch này thì sao?"
Dương Gian nói.
Chu Chính suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói: “Được rồi, hi vọng đến lúc đó cậu sẽ không nuốt lời."
“Yên tâm, tôi rất biết giữ chữ tín"
Dương Gian nói.
Hắn cũng không có lừa Chu Chính.
Dù gì thì Dương Gian cũng đã gia nhập tổng bộ và bây giờ còn là đội trưởng thực thi pháp luật.
Chỉ là lúc này nói với Chu Chính những thứ này thì chắc chắn rằng hắn nhất định sẽ không tin, thậm chí còn cảm thấy bản thân đang nói nhảm nhí.
Mà Dương Gian cũng có chút nghi hoặc, nếu đây thật sự là thế giới của ba năm trước, nếu hắn tiết lộ quá nhiều, liệu có tạo thành ảnh hưởng xấu gì không? Vì vậy, trong lòng hắn cũng hơi băn khoăn.