“Tôi sẽ cho cậu câu trả lời trong thời gian ngắn nhất có thể, phương thức liên lạc của cậu là gì?"
Chu Chính nói.
Dương Gian nói: “Sau khi anh tìm thấy người đó, hãy mang người theo bên cạnh và tôi sẽ liên hệ với anh."
“Cũng được, như thế sẽ an toàn hơn cho người tên Vương San San."
Chu Chính nói.
"Tôi còn có chuyện khác nên sẽ ở lại thành phố Đại Xương một thời gian.
Mong rằng anh đừng tốn quá nhiều sức lực để trông coi tôi, mà anh cũng không coi chừng nổi tôi đâu."
Sau khi Dương Gian nói xong thì xoay người rời đi.
Chưa đi được vài bước, bóng dáng của hắn đã biến mất rồi.
"Quỷ vực?"
Chu Chính sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Quả nhiên là một cậu nhóc không tầm thường, không chỉ có quỷ vực, mà còn dùng quỷ vực để di chuyển...
Cậu nhóc này ít nhất cũng phải điều khiển hai con quỷ mới tìm được sự cân bằng linh dị, nếu không thì sẽ không bao giờ dám sử dụng sức mạnh linh dị một cách bừa bãi"
Dương Gian cố gắng dùng ảnh hưởng của Chu Chính để tìm Vương San San.
Tất nhiên, thứ mà hắn coi trọng không phải là năng lực cá nhân của Chu Chính, mà là khả năng tình báo của tổng bộ phía sau Chu Chính.
Nếu như tổng bộ điều tra Vương San San thì không cần biết Vương San San ở đâu, chỉ cần cô ấy không đột ngột vô duyên vô cớ mà biến mất, họ nhất định có thể tìm thấy cô ấy.
Nhưng hắn không đặt hết hy vọng vào Chu Chính.
Sự xuất hiện của Chu Chính chỉ là một thử nghiệm của Dương Gian.
"Đi chỗ khác xem sao."
Dương Gian không lãng phí thời gian, hắn quyết định tìm Vương San San ở nơi khác, hắn ngay lập tức đến tiểu khu Quan Giang ở thành phố Đại Xương.
Lúc này, tiểu khu Quan Giang vẫn đang được xây dựng.
Mặc dù hầu hết các tòa nhà đã hoàn thành, một phần nhỏ của không gian mở vẫn đang được xây dựng và thậm chí còn có một vài ngôi nhà cổ nằm rải rác trên công trường.
Một số ngôi nhà này đang được phá dỡ và một số vẫn chưa.
Ngôi nhà cổ của thời Trung Hoa Dân Quốc vẫn đang bỏ không vì không tìm được chủ nhân, không có cách nào thuận lợi phá dỡ, người quản lý công trình cũng không dám phá bỏ.
Chính vì vậy mà ngôi nhà cổ bỏ hoang này của thời Trung Hoa Dân Quốc đã được để lại.
Dương Gian đã xuất hiện trước ngôi nhà cổ kính này.
Cổng sập, sân cỏ mọc um tùm, mái dột, tường phủ rêu xanh... mọi thứ đã quá quen thuộc, mọi thứ đều xơ xác.
Nhưng đôi mắt của Dương Gian vẫn nhìn vào bức tường gạch dày màu xanh lam.
Dù ngôi nhà cổ thời Trung Hoa Dân Quốc này có đổ nát đến đâu, phần thân chính vẫn còn nguyên vẹn, vì ba gian trong ngôi nhà cổ chứa đầy những vật phẩm linh dị.
Dương Gian không ngần ngại sử dụng quỷ vực và trực tiếp bước vào.
Hắn dễ dàng lên đến tầng hai của ngôi nhà cổ, rồi mở cánh cửa gỗ cũ kỹ trên tầng hai.
Có một ổ khóa trên cánh cửa gỗ.
Chiếc khóa đồng cũ đã hoen gỉ, nhưng chiếc khóa đồng này không thể ngăn được Dương Gian, chỉ là khi hắn ấn mạnh, chiếc khóa đồng bị vỡ và cánh cửa gỗ bị mở tung.
Căn phòng đầu tiên hiện ra trước mặt.
Dương Gian liếc nhìn thứ được che bởi một tấm vải đen rách nát.
Đó là gương quỷ.
Nhưng sau khi xem xét, Dương Gian ngay lập tức đóng cửa lại.
"Nó giống hệt như ba năm trước.
Thậm chí còn tồn tại cả gương quỷ.
Nếu đây chỉ là một thế giới giả do các linh dị xây dựng, thì không có lý do gì mà đến các vật phẩm linh dị cũng có thể được tạo ra..."
Dương Gian đến đây để xác nhận thêm.
Xác nhận tình hình trong ngôi nhà cổ thời Trung Hoa Dân Quốc khiến hắn hiểu rằng mọi thứ ở đây dường như là thật.
Nói cách khác, vì hắn có thể nhìn thấy chiếc gương quỷ ở đây, hắn có thể xuống tầng hầm của ngôi đền để nhìn thấy bóng đen cao lớn và chiếc đinh quan tài, ngoài ra, nếu bây giờ hắn đến khách sạn Caesar thì cũng có thể tìm thấy chiếc rìu quỷ.
Không chỉ vậy.
Hắn cũng có thể giải quyết sự kiện quỷ gõ cửa, ngăn chặn sự kiện quỷ chết đói, và thậm chí còn có thể đến thôn Hoàng Cương để lấy đi quan tài quỷ, nhiều sự kiện linh dị sẽ không xảy ra nữa.
Mọi thứ thật hấp dẫn.
Bây giờ Dương Gian có đủ thực lực để làm tất cả.
Nhưng với tư cách là một ngự quỷ nhân, trực giác mách bảo hắn rằng chuyện này không đơn giản như vậy, thậm chí tất cả những điều này có thể chỉ là một cái bẫy.
Thay đổi quá khứ? Thật là hấp dẫn, còn hấp dẫn hơn việc để người thân và bạn bè sống lại ở thế giới vong hồn lang thang đó.
Nhưng kết quả của việc hồi sinh người thân? Lưu Kỳ gần như bị chôn vùi trên con đường vong hồn lang thang đó, còn Tiêu Dương đã trực tiếp mất mạng vì điều đó.
Vậy nỗ lực thay đổi quá khứ này có phải là một hố sâu lớn hơn không? Dương Gian cau mày, hắn nghĩ rằng rất có thể.
Sau đó, hắn kiểm tra tủ quỷ trong căn phòng thứ hai.
Vẫn không thay đổi.
Điều này cho thấy mọi thứ ở đây vẫn chưa được khám phá, Vương San San cũng chưa quay lại đây.
Dương Gian đã không ở lại nữa mà chọn rời khỏi tiểu khu Quan Giang.
Tiếp theo hắn sử dụng mắt quỷ để kiểm tra thành phố Đại Xương.
Không cần cố ý tìm kiếm ai đó, chỉ cần tầm mắt của quỷ vực bao phủ quy đồng hoặc Vương San San, linh dị sẽ tương tác với nhau, sẽ sớm tìm thấy người thôi.
Kết quả.
Rõ ràng, Vương San San không ở thành phố Đại Xương.
Sự biến mất của cô ấy dường như là nơi bất thường duy nhất trên thế giới này, ngoại trừ Vương San San, mọi thứ ở đây đều giống như ba năm trước.
Điều này khiến Dương Gian tự hỏi liệu Vương San San có thực sự đẩy cửa ra như chính mình và quay trở lại đây hay không.